Chương 2529
Anh ấy nhìn vào Chu Đình đang ở trong xe, chỉ là phía trên bị cởi ra một tý quần vẫn còn nguyên.
Xem ra anh ta vẫn là đến kịp lúc, nếu muộn một tý anh ta cũng không dám tin tiếp sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.
“Thế mày biết tao là ai không? Tao đã từng là phạm nhân giết người. Lúc tao phải chấp hành lệnh tử hình đã lén thoát ra ngoài, trên người đang mang án giết người. Mấy đấu với tao không sợ †ao sẽ giết mày sao? Tao chính là đại ma đầu giết người không chớp mắt.”
“Ồ, vậy sao? Vậy chúng ta thực sự là người tám lạng kẻ nửa cân rồi, chỉ là không biết những người mày giết có thêm tao vào không?”
Tên kia nghe được câu nói này chốc lát liên sửng sốt.
Hắn ta chỉ là lỡ tay giết người không phải cố ý, cũng không phải là đại ma đầu giết người không chớp mắt, chỉ là muốn hù doạ Phó Lâm mà thôi.
Nhưng khi nghe anh ta nói vậy dường như anh ta cũng có kinh nghiệm giết người.
“Hoá ra …là đồng nghiệp, vậy bỏ đi, nếu là người phụ nữ của anh tôi sẽ không động tới, anh mang đi đi.”
Hắn ta nhìn ra điều gì đó không đúng lập tức hạ giọng.
Cũng chỉ là một một người phụ nữ thôi mà? Tìm ai phát tiết cũng đều như nhau, nếu bây giờ làm cho sự việc ầm lên bản thân lại dính vào thì không hay.
“Trước khi mang đi mày phải trả giá.”
Giọng anh ta lạnh lẽo nói ra từng chữ từng chữ một, trong giọng nói đều là mùi không dễ động vào.
Anh ta trực tiếp cởi áo khoác ra đắp lên người Chu Đình, sau đó cởi cà vạt vứt sang một bên.
Anh ta vừa xắn tay áo vừa tiến tới gần tên kia.
“Anh ..anh đừng có quá đáng, tôi tốt bụng tha cho anh, anh đừng có không biết…”
Lời của hắn vẫn chưa kịp nói xong, Phó Lâm đã hung hăng trựa tiếp đá một cái lên mặt hắn ta. Hắn ta trực tiếp lật mình ngã trên mặt đất. Phó Lâm tiến lên phía trước lại hung hăng một chân đạp cho hắn văng ra xa vài mét.
Tên kia thậm chí không có cơ hội múa may thanh sắt, thanh sắt đã bị ném ra ngoài, rơi trên mặt đất bịch một tiếng.
Tên kia đau đớn quỳ trên mặt đất, mồ hôi lạnh đầm đìa sắc mặt tái nhợt trông đáng sợ.
Người này….sao sức mạnh lại lớn vậy, cơ bản dễ như trở bàn tay.
Phó Lâm đã đi đến trước mặt, một chân hung hăng đạp vào mặt của hắn 1a.
“Động vào người phụ nữ của tao, xem ra không biết chữ chết viết như thế nào, để tao dạy mày.” Câu nói u ám giống như là từ địa ngục truyền đến, mang theo đây mùi máu tanh….
Anh ta nhặt thanh sắt trên mặt đất lên, gắt gao nắm chắc trong tay, ánh mắt nhìn người nằm trên mặt đất đã sớm không còn động đậy, trong lòng dâng lên sự thù địch.
Anh ta giơ thanh sắt lên cao, chỉ cân đánh một gậy xuống, tên đểu cáng này có thể hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Phanh ~ Thanh sắt, hung hăng đập xuống.
Sau đó, anh ta đi vào trong xe, Chu Đình đã dần tỉnh lại, thời gian thuốc mê có tác dụng nhất đã qua.
Cô ấy bây giờ đã có thể nói chuyện.
Hai mắt của cô lờ mờ nhìn anh, nước mắt lưng tròng.