Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1827




Chương 1827

Cố Thành Trung nghe xong lời này, sắc mặt mới dịu lại rất nhiều.

“Được rồi, đừng có ghen linh tinh nữa, anh nghĩ hươu vượn nhiều quá rồi đấy. Vốn muốn thả lỏng một chút cũng đều bị anh phá hỏng cả rồi.”

“Chúng ta có thể tiếp tục thư giãn.”

Cô vừa nghe vậy đã cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh đang nhìn mình khiến trái tim cô như run lên.

Cô vô thức nhìn xuống mới nhận ra mới nấy mình vùng vây khiến áo choàng tắm sớm đã bị tuột xuống, để lộ ra cảnh xuân bên trong.

Lúc này dê cũng đã vào miệng cọp rồi, làm sao mà trốn thoát nổi đây?

Cô còn chưa kịp hoàn hồn lại đã bị Cố Thành Trung ngang ngược hôn lấy.

Sau khi hai người ngâm suối nước nóng xong định rời đi thì lại gặp phải bà chủ Nga cùng chồng ba ta.

Vì vậy mọi người lại ngồi trò chuyện một lúc ở khu nghỉ ngơi.

Chồng bà Nga yên lặng hồi lâu rồi mới nói: “Cậu Trung này, cậu có biết chuyện Phòng Thương mại sắp đổi Chủ tịch không?”

Cố Thành Trung vừa nghe vậy liên lắc đầu, nói: “Nhà họ Cố sớm đã rút khỏi Phòng Thương mại rồi, hơn nữa tập đoàn Cố Linh vẫn luôn giữ bổn phận của mình, làm việc theo quy định của Phòng Thương mại nên Phòng Thương mại có thay chủ tịch hay không cũng không ảnh hưởng gì đến tập đoàn Cố Linh cả. Sao vậy, ông Đổng muốn thử sức sao?”

“Lần này cũng không giống trước kia đâu. Chuyện lần này liên quan đến vấn đề quyền mậu dịch kinh tế Châu Á — Thái Bình Dương, nếu như có thể lên làm chủ tịch Phòng Thương mại thì người đó sẽ giành được quyên mậu dịch ở khu Thương mại Châu Á – Thái Bình Dương. Hiện giờ mọi người đều đang cố sức tỏ vẻ, hòng muốn ông Nhật Kinh để mắt đến mình. Nhưng cho đến tận bây giờ, bên phía ông Nhật Kinh vẫn không hề có động tĩnh gì cả.”

“Tuy ông Nhật Kinh không có liên quan gì đến các ngành sản xuất công nghiệp nhưng người mẹ ruột của ông lại là tiểu thư cành vàng lá ngọc của công ty đứng đầu Nhật Bản, hơn nữa công ty đó cũng có không ít công ty con ở nước †a.

“Nếu như chức chủ tịch này bị dành mất thì không chỉ ảnh hưởng đến vấn đề đối ngoại xuất khẩu của chúng ta mà e rằng trong nước cũng rối loạn không yên. Lần này ông Nhật Kinh từ chức, công ty bên kia chắc chắn sẽ có hành động” : “Nhưng nói sao thì cũng là thay đổi trong Phòng Thương Mại Đà Nẵng ở nước ta, nên nước khác có muốn can thiệp vào cũng không khỏi có hơi thái quá.

“Hoàn toàn không thái quá đâu! Biết bao dòng mỹ phẩm cao cấp ở Đà Nẵng đều là sản phẩm của công ty Nhật Kinh, hơn nữa ông Nhật Kinh còn là con lai nên chủ tịch khóa tiếp theo chưa biết chừng cũng là người có dòng máu lai nữa. Tôi biết cậu Cố cũng chẳng thèm để ý đến mấy chuyện vặt vãnh của Phòng Thương mại, ông cụ nhà cậu cũng là người hào sảng, năm đó nói rút khỏi Phòng Thương mại liền rút. Nhưng trước tình hình hình này, chúng tôi vẫn muốn mời cậu Cố về với bên phe chúng tôi để dành lại quyền mậu dịch ở đặc khu kinh tế rồi nói sau.”

“Chuyện này đã không còn chỉ là danh dự của một cá nhân mà đã là danh dự của cả một tập thể!”

Cố Thành Trung vừa nghe những lời thấm thía của ông Đổng liền vô thức nhìn về phía Hứa Trúc Linh đang ở một bên. ; Cô đang ngồi uống trà nói chuyện với bà chủ Nga, mặt mày tràn ngập ý cười ấm áp.

Nếu như nhận lời thì chẳng qua cũng chỉ là bị cuốn vào một trận chiến khác.

Nhưng ông Đổng nói đúng, chuyện này đã không còn chỉ là danh dự của riêng ai.

Anh cũng chẳng có hứng thú gì với cái chức chủ tịch của Phòng Thương mại này, nhưng nếu để nước khác ra vẻ ta đây, khắp nơi chèn ép nền kinh tế đối ngoại xuất khẩu của Đà Nẵng trong lĩnh vực thương mại thì sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ giới thương mại.