Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1681




Chương 1681

Nhưng, một giây sau khi bà ta nắm lấy tay ông ta thì sắc mặt liền cứng lại, lập tức lùi về sau một bước, cảnh giác nhìn ông ta.

“Ông không phải Tần Nhâm Thành, ông là ai?”

Sắc mặt Quý Thiên Kim tràn đầy ác liệt, bàn tay nắm chặt miệng bình hoa.

“Quả nhiên cái mặt nạ này vẫn không đủ hoàn mĩ, dù sao cũng không phải được tạo ra từ người có tay nghề nổi tiếng mà.”

“Không phải vấn đề của mặt nạ, mà là trong lòng bàn tay cậu không có vết sẹo mà tôi quen thuộc, cậu không phải Tân Nhâm Thành, cậu là… Hắc Ảnh?”

“Cảm ơn đã nói cho tôi biết, Ảnh Họa Bì chưa chết. Năm xưa khi ông ta rơi vào tay tôi, tôi còn cảm thấy buồn bực, sao ông ta có thể dễ dàng trúng chiêu như vậy.”

“Nhưng tôi không ngờ ông ta lại giả chết nên không hề kiểm tra thi thể, muốn khích bác ly gián mối quan hệ giữa nhà họ Quý và nhà họ Cố. Nhưng trong lòng tôi vẫn luôn có một điểm nghỉ hoặc, cảm ơn bà hôm nay đã giải đáp cho tôi. Ảnh Họa Bì rất thông minh, biết tìm cho mình một con quỷ chết thay.”

Sắc mặt Quý Thiên Kim cực kỳ ngưng trọng, tuy thời gian làm vợ chồng giữa bà ta và Tân Nhâm Thành không lâu nhưng tình sâu nghĩa nặng, không có ai có thể phá vỡ được.

Lúc bà ta ở riêng một mình với thi thể thì đã bắt đầu điều tra, sau đó phát hiện quả nhiên người này không phải chồng mình, và cũng tìm ra được lời nhắn lại của Tân Nhâm Thành.

Đoạn thời gian đó bà ta luôn bận rộn chính là vì muốn tìm ra chứng cứ phạm tội của Phó Minh Nam.

Mà Tần Nhâm Thành thì vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối tìm kiếm tội chứng.

Thế lực của Phó Minh Nam thật sự quá mạnh, khó có thể lay động được, muốn nhổ sạch tận gốc thì bắt buộc phải chuẩn bị vẹn toàn, nếu không sẽ bị Phó Minh Nam căn ngược lại một cái.

“Nơi này là nhà họ Quý, cậu đừng có mà láo xược! Đừng thấy tôi là phụ nữ, thủ đoạn của tôi không yếu hơn bất cứ tên đàn ông nào. Đấu với tôi, cậu sẽ phải chịu thiệt đó!”

“Yên tâm, tôi không có ác ý gì với bà, cho dù biết Ảnh Họa Bì còn sống thì tôi cũng không quan tâm đến. Động tĩnh mấy tháng nay của bà ở Hắc Đạo tôi đều biết đến, tôi đoán mục đích của bà rất đơn giản chính là muốn diệt trừ Phó Minh Nam. Tôi rất vui với chuyện này, sẽ không làm khó đâu.”

“Vậy cậu tới đây làm gì, lại còn mang mặt nạ của chồng tôi!”

“Bởi vì…tôi tới để mượn một người.”

Phó Thiết Ảnh cực kỳ âm trầm nói.

Rõ ràng đang giữa thanh thiên bạch nhật, bên ngoài ánh nắng ấm áp, nhưng…Quý Thiên Kim lại thấy cực kỳ lạnh lẽo.

Một trận lạnh lếo từ lòng bàn chân xuyên tới tận đỉnh đầu, khiến bà ta cóng tới mức không dời nổi bước chân.

Tên đời sau này rất mạnh, còn mạnh hơn cả Cố Thành Trung.

Cố Thành Trung như mãnh thú, mà anh ta thì lại giống dã thú, có thể không chút nhân tính mà nói, ánh sáng trong mắt khi nhìn người khác của anh ta đều tràn ngập vẻ chán ghét dữ tợn.

“Ai?”

“Phó Minh Diệp! Bố con bé đưa người của tôi đi mất, đến nay vẫn không chịu lộ mặt, tôi chỉ có thể ra nước cờ này thôi. Phiền bà giúp tôi nói với anh †a, ngày mai chúng tôi đổi người, nếu không…con gái của anh ta sẽ tan xương nát thịt!”

“Cậu dám!”

Quý Thiên Kim sốt ruột nói.

“Bà thử xem tôi dám hay không!”