Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1533




Chương 1533


Khương Anh Tùng hét lên giận dữ, âm thanh chấn động khiến người khác kinh hãi.


Cả tầng lầu đều nghe thấy tiếng hét đứt gan đứt ruột của Khương Anh Tùng, âm thanh như khi bị người khác đẩy xuống vực sâu.


Cảm giác bị người mình yêu kê súng vào đầu còn khó chịu hơn cả khi bị giết.


“Anh giết tôi đi.”


Lâm Thanh Huyền cố gắng ngẩng đầu lên, sắc đẹp của cô ta có thể nói là tuyệt mỹ.


Máu chảy quanh trán Lâm Thanh Huyền, một vẻ đẹp khiến người khác kinh ngạc.


“Nói cho tôi biết đáp án, nói cho tôi biết đáp án!”


Khương Anh Tùng chỉ muốn biết lý do: “Có phải cô có chuyện gì khó nói không? Cô nói cho tôi biết, tôi cầu xin cô, cô nói cho tôi biết.”


Anh ta la hét giống như bị điên nhưng trong lòng vẫn ấp ủ một hy vọng xa vời.


“Tôi chẳng có gì khó nói cả, thực ra từ trước tới giờ tôi vân luôn lừa anh.


Xuất thân của tôi tất cả mọi thứ đều là giả, tất cả đều là được bịa ra. Tôi là con cờ được nhà họ Phó nuôi, Phó Thiết Ảnh là cậu chủ của tôi, tôi lớn lên cùng với cậu ấy. Nhiệm vụ duy nhất của tôi là phục tùng mệnh lệnh của cậu chủ.”


“Lúc đầu khi Cố Thành Trung mới về nước, không có bất cứ thông tin gì liên quan tới anh ta cả. Bên cạnh anh ta đã có Khương Anh Tùng, nếu tôi xuất hiện đương nhiên sẽ rất đáng nghỉ, vậy nên tôi ra tay với Cố Triệt trước. Cố Triệt ngu dốt, không nhìn ra được mục đích thật của tôi. Chẳng bao lâu tôi đã trở thành trợ thủ đắc lực của anh ta. Lấy được tập đoàn Cố Linh thì sẽ rất có tiếng nói. Thứ mà cậu chủ cần chính là tập đoàn Cố Linh và… mạng của Cố Thành Trung.


“Nhưng không ngờ về sau Cố Thành Trung lại phát triển nhanh như vậy, trở thành người điều hành của tập đoàn Cố Linh. Chính vì thế nên tôi mới chạy tới đây. Gả cho anh cũng chỉ vì muốn lấy được càng nhiều thông tin của anh ta 221) mà thôi.


“Chỉ… chỉ vì chuyện đó thôi sao?”


“Đúng, chỉ có thế mà thôi. Tôi không yêu anh, cũng không yêu đứa con kia.


Tôi chỉ đang hoàn thành nhiệm vụ thôi.”


Lâm Thanh Huyền chống hai tay xuống đất, năm chặt lấy những sợi lông trên tấm thảm.


Lâm Thanh Huyền cố gắng chống đỡ, khuôn mặt cô ta đã rất nhợt nhạt.


“Khương Anh Tùng, anh đúng là rất ngu ngốc. Tôi đối xử thật lòng với anh hay không mà anh cũng không nhìn ra được sao? Đàn ông đúng là dễ bị lừa!”


“AI”


Khương Anh Tùng nghe được câu này không kiềm chế được tâm trạng của mình, một cái tát giáng mạnh vào mặt Lâm Thanh Huyền.


Cái tát rất vang và cũng rất mạnh.


Lâm Thanh Huyền gục hẳn xuống đất, tai cô ta kêu ù ù, đầu cũng trở nên rất nặng, nhất thời không ngồi dậy được.


Mũi và miệng cô ta đều đang chảy máu, dấu tay trên mặt càng lúc càng rõ ràng, người khác nhìn vào không khỏi cảm thấy kinh hãi.


Khương Anh Tùng cầm lấy khẩu súng, trái tim Hứa Trúc Linh như nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô tưởng anh ta định giết Lâm Thanh Huyền nhưng không ngờ anh ta quỳ rạp xuống trước mặt cô.