Chương 1520
“Vậy lúc Cố Thành Trung trở về, anh không nhắc tới những chuyện này sao?”
“Có nhắc chứ, ông chủ nói trước mắt không cần phải xen vào, hơn nữa đối phương bây giờ cũng không có động tĩnh gì, tôi cũng không chú ý tới.
€ó lẽ, đối phương đang tạm nghỉ. Hơn nữa sau khi ông chủ trở về, chỉnh lý tập | đoàn Cố Linh ngày càng tốt hơn, chỉ †rong vòng một tháng ngắn ngủi, thị trường chứng khoán đã tăng lên mấy phần trăm. Với địa vị hiện giờ của tập đoàn Gố Linh cũng khó mà khiến người ta lay động được nên tôi không lo lắng chút nào.
`Khi Khương Anh Tùng nói những lời này, trên mặt có chút sùng bái, tựa như sự ngưỡng mộ đối với Cố Thành Trung lại tăng thêm một phần.
Hứa Hứa Trúc Linh lại vô cùng sợ hãi, càng nghĩ càng thấy lo lắng hơn.
Hắc Ảnh và Cố Thành Trung giả có quan hệ gì, hai người họ là cùng một người, hay là hai người.
Nếu như là hai người vậy thì không phải rất đáng sợ sao?
Cô suy nghĩ sâu xa, Khương Anh Tùng gọi vài tiếng cô mới hồi phục tinh thân lại.
“Cô Trúc Linh, cô không sao chứ?
Sao cô có vẻ lo lắng vậy?
“Không… không có gì.”
Giọng nói cô có chút run rẩy, cố gắng áp chế sự sợ hãi trong lòng.
Hiện giờ chưa thể nói cho Khương Anh Tùng được, chuyện này càng ít người biết càng tốt.
“Khương Anh Tùng, những lời này anh đừng nói cho Cố Thành Trung vội, coi như là bí mật giữa tôi và anh, bất kể ai cũng không được nói, cho dù là người thân thiết nhất anh biết chưa?”
“Nghiêm trọng như vậy sao?”
“Bởi vì… tôi không muốn anh ấy lo lắng cho tôi, anh ấy chắc cũng không muốn tôi biết nhiều, sợ tôi lo. Anh đồng ý với tôi, được không?”
“Hiểu rồi, hiểu rồi, đúng là vì cô ông chủ có thể hy sinh cả tính mạng dù phải trả bất cứ giá nào.”
Khương Anh Tùng liên tục gật đầu.
.. Hứa Trúc Linh thở phào một hơi nhẹ nhõm, tin tưởng Khương Anh Tùng chắc chăn sẽ giữ lời kín như bưng.
“Đúng rồi, mấy ngày này Cố Thành Trung biến mất, rốt cuộc là đi đâu, anh có biết không?”
“Tôi không biết, nhưng tôi có hỏi qua bác sĩ Doanh, gần đây sức khỏe ông chủ vẫn luôn không tốt, bác sĩ Doanh năm lần bảy lượt tới tìm anhấy, – muốn để anh ấy đi chữa trị. Nhưng ông chủ vấn luôn từ chối, thậm chí còn tức giận với bác sĩ Doanh qua điện thoại.
Có một hôm tôi tình cờ đứng ngoài cửa nghe được mà còn có chút sợ hãi.”
_Hứa Trúc Linh nghe được lời này, trái tim càng căng thẳng hơn.
Khó trách, lúc trước anh lại nói mình rời đi có chút nguy hiểm.
Anh là lo cho cô, sợ sau khi anh đi, không có ai chăm sóc cho cô, sợ cô bị người ta theo dõi.
Có thể khiến Nguyên Doanh sốt ruột như vậy chắc chắn bệnh không hề nhẹ.
Anh cũng là người, cũng có da có thịt, đâu phải mình đồng da sắt, sao có thể chống đỡ được chứ?
Có lẽ lần điều trị này sẽ có chút nguy hiểm.
Chỉ cần biết Cố Thành Trung và Nguyên Doanh ở cùng nhau là cô yên tâm rồi.