Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1518




Chương 1518


“Được rồi, tôi không muốn nghe em nói những lời nhảm nhí này, tôi chỉ cần kết quả thôi. Sự thật đã chứng minh, kh ông ai quan tâm tôi đã bỏ ra bao nhiêu trong cả quá trình, giống như tôi lúc trước, không muốn cái gì cả, nhưng vẫn có người hãm hại tôi. Đã vậy thì tôi chỉ cần biết kết quả, chỉ cần kết quả là em thuộc về tôi. Có như thế thì chúng ta mới có thể bù đắp thiếu sót của kiếp trước được.”


“Diên…


Rất nhiều câu từ của cô bị nghẹn lại trong cổ họng, không thể nói nên lời dù chỉ một chữ.


Tình cảm của Diên dành cho mình đúng thật là sâu nặng vô cùng, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào mà cậu ấy trở nên ngang ngược vội vàng, liều lĩnh, hệt như một con thú điên loạn mất trí.


Đại khái là từ khi Dương Nguyệt nói cho cậu biết, giữa bọn họ là số mệnh đã được sắp đặt trước, là khi Cố Thành Trung đến cướp cô dâu.


Diên liền thay đổi, thay đổi hoàn toàn.


Tình yêu của cậu đã trở thành một cuộc đấu tranh.


Cậu không cam lòng để bản thân mình thất bại dưới tay Cố Thành Trung, lòng tự tôn của người đàn ông trong cậu bị tổn thương, vốn dĩ ngay từ đầu cậu đã sẵn sàng bỏ qua hết, hoàn thiện bản thân mình, nhưng rồi lại kiên quyết tiếp tục đoạn tình cảm này.


Bản thân mình không có được, cũng không để cho bọn họ được ở cạnh nhau.


Sau khi Dương Nguyệt nói cho cậu nghe nguyên nhân ở kiếp trước, và trong lòng cậu lại gieo xuống một hạt giống.


Bởi vì Dương Nguyệt nói rất rõ ràng.


Kiếp trước, chính cậu ấy đã để vuột mất.


Chẳng qua là cậu cất giữ kỉ niệm mà thôi, cậu tin tưởng lời nói của người khác nhưng lại không chịu tin tưởng lời mình nói rằng không có khả năng dù chỉ một lần.


.Đến cuối cùng, chỉ là cậu ấy không muốn phụ bạc tình cảm sâu nặng của mình.


Tình yêu là một cái gì đó rất ích kỉ, cô có thể hiểu được, cô muốn khai thông cho cậu rõ ràng, nhưng nhìn cậu ở bộ dạng như hiện tại, không muốn nói nhiều hơn một câu.


Từ khi nào mà bọn họ trở thành tình trạng như hiện tại thế này?


Hứa Trúc Linh thở dài một hơi sâu rồi nói: “Trước tiên cứ như vậy đi, tôi cúp máy, hy vọng anh có thể thực hiện lời hứa.”


“Người nên thực hiện lời hứa chắc phải là em.” Giọng nói của cậu lạnh lùng mà nặng nề, còn có cả sự tàn độc.


Cũng chẳng biết từ lúc nào mà cậu ấy nói chuyện với cô dữ tợn như vậy.


“Tôi biết rồi, tạm biệt.”


Cô nặng nề cúp điện thoại, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngã tư đường phố.


Hình bóng kia đã biến mất ở một nơi nào đó.


Nhìn một chút mà hốc mắt đỏ hoe, nước mắt vô thức rơi xuống.


Rơi trên nền đất, tan ra thành những đóa hoa xinh đẹp.


Hứa Trúc Linh không vội trở về mà đi tới tập đoàn Cố Linh.


Hiện giờ cô đã có thể chắc chắn, người đàn ông mấy ngày nay cô ở bên cạnh căn bản không phải Cố Thành Trung, khó trách cô không muốn tiếp xúc thân mật với anh ta, thậm chí mỗi cái nắm tay hay ôm ấp cũng mang đến cảm giác kỳ lạ không nói nên lời.


Cô có rất nhiều nghi hoặc cần phải giải quyết, đối phương có thể bắt chước giống với Cố Thành Trung như vậy, chắc chắn đã chuẩn bị chu toàn tất cả mọi chuyện.


Khương Anh Tùng vẫn luôn ở bên cạnh Cố Thành Trung, đã nhiều năm như vậy mà không thể phát hiện ra manh mối.