Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 1085




Chương 1085

“Bé cưng của chúng ta sắp một tuổi rồi, anh nên nhân cơ hội này mở tiệc ăn mừng đi. Gần đây trong nhà không mấy vui vẻ, phải làm náo nhiệt một chút!”

“Được, anh không có ý kiến.”

Trong nhà này quả thật đã lâu không có tổ chức tiệc mừng gì, lần trước có lẽ là lúc bé cưng tròn một trăm ngày, đến bây giờ đã hơn nửa năm rồi.

Mọi chuyện đã lắng xuống, cũng đến lúc bọn họ nên chúc mừng.

“Bé cưng, sắp tới sinh nhật con rồi, con có vui không? Con muốn quà sinh nhật gì thế?”

Bé cưng còn chưa biết nói, ngoại trừ bố, mẹ ra, cậu bé chỉ biết ư a nhưng lại chỉ vào bụng của Tô Lạc Ly.

Lê Hoa cười ha hả, “Có lẽ cậu chủ muốn quà sinh nhật là một em gái nhỏ cũng nên, ha ha!”

Đúng lúc đó, ngoài cửa vọng vào giọng nói của người giúp việc.

“Cậu, mợ, hai người ra xem ai tới này!”

Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly đi xuống tầng, thấy bóng một người quen đang đứng trong phòng khách.

Giản Ngọc.

“Anh!” Tô Lạc Ly hưng phấn kêu lên. Kẻ từ sau khi bé cưng tròn một trăm ngày, cô chưa từng gặp Giản Ngọc, thậm chí không liên hệ với anh ta.

“E hèm!” Ôn Khanh Mộ lập tức hắng giọng, sau đó trừng mắt nhìn Tô Lạc Ly. Cô lập tức giấu đi vẻ vui mừng.

Ôn Khanh Mộ nắm tay cô đi tới.

“Sao anh lại tới đây?”

“Tôi không thể tới à?” Giản Ngọc hỏi ngược lại.

“Ít ra thì anh cũng phải báo trước một tiếng chứ?” Ôn Khanh Mộ nắm tay Tô Lạc Ly ngồi xuống sô pha.

Cho dù đã ngồi xuống, anh vẫn nắm chặt mười ngón tay của cô.

Giản Ngọc nhìn tay của hai người đang nắm chặt, “Cậu có con trai thì hạnh phúc hơn trước nhỉ?”

“Anh muốn nói tới hạnh phúc nào? Hạnh phúc trong quan hệ đời thường? Hay hạnh phúc trong quan hệ chăn gối?”

Ôn Khanh Mộ nhìn Giản Ngọc với vẻ hứng thú.

Tô Lạc Ly lập tức đỏ mặt. Người đàn ông này nói chuyện đúng là không quản được cái miệng.

“Được rồi, tôi đều có thể trả lời anh, tôi đặc biệt hạnh phúc cả trong quan hệ đời thường cũng như chăn gối, đặc biệt là quan hệ chăn gối đấy.” Ôn Khanh Mộ ôm Tô Lạc Ly vào trong lòng.

Giản Ngọc mỉm cười, “Con trai đã sắp một tuổi mà vẫn gắn bó keo sơn vậy à?”

“Anh nói cũng phải, con trai sắp một tuổi mà cô ấy vẫn dính lấy tôi, đặc biệt vào buổi tối còn thích rúc vào lòng tôi, phiền muốn chết.”

Ôn Khanh Mộ vừa nói vừa nhìn Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào!

Sao người đàn ông này thích khoe ân ái thế? Đặc biệt là ở trước mặt Giản Ngọc dường như lại càng thích khoe không hề kiêng nể gì.

“Anh, hai người nói chuyện đi, em lên tầng trông bé cưng.” Tô Lạc Ly lập tức tránh khỏi vòng tay của Ôn Khanh Mộ đứng dậy.