Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 933




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 933

Nguyễn Cao Cường sắc mặt càng lạnh, không cho giải thích mà nói với vệ sĩ: “Qua đây, đưa bà ta tới cục cảnh sát cho tôi”

Hai vệ sĩ nghe thấy bước đến muốn lôi mẹ Nam đi.

Bà ta trước sau đều tránh né lại còn quát mắng vệ sĩ: “Cút đi cho cho tôi, đừng đụng vào tôi!”

Đương nhiên vệ sĩ sẽ không nghe theo bà ta, thẳng tay khống chế bà ta rồi lôi ra ngoài.

Mẹ Nam liều mạng la lối phản kháng: “Tôi không đi, đừng đụng vào tôi, không tôi kiện mấy người làm nhục tôi đấy!”

Mắt thấy sắp bị lôi đi, bà quay lại nói lớn với con gái: “Thùy Dương, mau cứu mẹ với, người đàn ông của con muốn để mẹ ngồi tù, nó muốn mạng mẹ mà..”

Nam Thùy Dương lúc này mới gấp gáp, vội quỳ sụp gối xuống trước mặt Nguyễn Cao Cường, ôm lấy đùi anh cầu xin: “Anh Cường, xin anh đừng để mẹ em ngồi tù mà, mẹ biết sai rồi, anh tha cho mẹ một lần này thôi”

Đôi mắt phượng Nguyễn Cao Cường khẽ nhíu lại, nhìn Nam Thùy Dương đang quỳ dưới đất, vẻ mặt càng lạnh hơn, anh khẽ nhếch môi không nói, không hề có ý định bỏ qua.

“Anh Cường, cầu xin anh… Xin anh nể tình bà là mẹ em, cầu anh tha cho mẹ, mẹ làm vậy cũng chỉ vì em mà thôi..” Nam Thùy Dương khóc xin.

Nhưng người đàn ông lạnh lùng cay nghiệt vẫn thờ không chút động lòng nhìn vệ sĩ kéo mẹ Nam lôi ra ngoài.

“Thùy Dương, cứu mẹ với..” Giọng nói mẹ Nam còn nghe thấy loáng thoáng.

“Mẹ..” Nam Thùy Dương giấy dụa đứng dậy muốn đến kéo mẹ Nam về lại.

“Cô dám bước ra khỏi cửa thì đi cùng bà ta đến cục cảnh sát luôn đi” Nguyễn Cao Cường bỗng nói một câu như vậy.

Nam Thùy Dương vừa bước một chút đã sửng sốt quay đầu nhìn anh: “Anh… Anh còn muốn đưa cả em vào tù hay sao? Em không làm hại đến Vân Nhi”

“Thật không? Cô dám nói cô không biết mẹ cô muốn đem bán Vân Nhi?” Ánh mắt Nguyễn Cao Cường sắc bén nhìn cô chằm chẳm.

Vốn dĩ Nam Thùy Dương muốn phủ nhận, nhưng ánh mắt anh quá tinh tường, lại càng khiến cô phủ nhận cũng vô dụng, anh cũng sế không tin cô.

Nguyễn Cao Cường nhìn cô một lát rồi mới gật đầu: “Cũng đúng, con bé không phải do cô sinh ra, đúng là cô không thể nào đối xử với con bé như con đẻ mình được”