Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 745




Chương 745: Rượu

Cô đi lấy rượu ra, là rượu trăng có nồng độ, đêm nay cô muốn uống loại rượu mang theo vị cay này.

“Nếu mẹ uống say rồi con không cần lo cho mẹ, để mẹ ngủ một giấc trên ghế sofa, con chỉ cần đắp một cái chăn cho mẹ là được” Trước khi uống cô còn dặn dò con gái.

“Không có chuyện gì đâu mẹ, mẹ muốn uống bao nhiêu cũng được, nếu say thật con có thể chăm sóc cho mẹ. Trước đây khi ba đi xã giao uống rất nhiều rượu trở về, con cũng chăm sóc ba mà” Cô bé đã có kinh nghiệm.

Đào Hương Vi cười cười: ‘Không cần đề cập tới ba con nữa, chúng ta cụng ly” Hôm nay rốt cục cô cũng thoát khỏi Nguyễn Cao Cường, có thể ở cùng con gái, hẳn phải chúc mừng một chút.

Cô vốn định uống một ly là đủ, không nghĩ tới rượu này dễ khiến người nghiện như vậy, cô uống ly thứ hai lại muốn uống ly thứ ba.

“Mẹ chỉ uống một ly cuối cùng này nữa thôi, sau đó sẽ không uống nữa” Lời của cô không chỉ nói với con gái mà còn là lời tự nhủ.

“Mẹ, nếu như mẹ muốn uống thì cứ uống đi, mẹ vui vẻ là được rồi” Vân Nhi không ngăn cản cô.

“Không được, không thể khiến con phải chăm sóc con ma men là mẹ được” Đào Hương Vi cho là mình chưa say, nhưng gương mặt cô đã đỏ lên.

Cuối cùng, bình kia rượu bị cô uống hơn phân nửa. Cô nằm trên ghế sofa bắt đầu lẩm bẩm: “Vân Nhi, hôm nay mẹ rất vui…

“Mẹ, mẹ say rồi.”

“Không, mẹ không say, con để mẹ nằm đây nghỉ ngơi một hồi, chờ chút nữa là tốt rồi” Nói còn chưa dứt lời, đã có thứ gì đó dâng trào tới ngực cô, vội vã chạy vào WC, sau đó lập tức nôn ra.

“Mẹ, con đi pha nước mật ong cho mẹ.” Quả nhiên Đào Vân Nhi rất có kinh nghiệm chăm sóc người uống say.

Chỉ có điều cô bé tìm một hồi lâu vẫn không tìm được mật ong, cũng không tìm được trà giải rượu. Cô bé chợt nhớ tới trong nhà này vốn không chuẩn bị mấy thứ ấy, chỉ có nhà ba mới có.

Cô nhìn thấy di động mẹ đặt trên bàn trà, không chút nghĩ ngợi đã cầm lên, vô cùng thuần thục nhấn một dãy số điện thoại đã khắc ghi trong lòng.

Nguyễn Cao Cường đang trong dạ tiệc xã giao. Gần đây anh gây ra scandal quá nghiêm trọng, cần phải đích thân giải quyết tốt hậu quả, mau chóng giải quyết vấn đề tập đoàn gặp phải.

Cho nên vào giờ này anh vẫn đang xã giao với người ta.

Khi chuông điện thoại di động vang lên, lúc anh thấy điện báo anh còn cho rằng mình nhìn lầm rồi. Anh nhìn chăm chằm cái tên một hồi lâu mới xác định bản thân mình không hoa mắt.

Không phải cô vừa mới lấy hợp đồng đoạn tuyệt quan hệ, vĩnh viễn không lui tới với anh sao?

Nửa đêm nửa hôm, vì sao cô lại gọi điện thoại cho anh?

Anh quyết tâm trực tiếp ngắt máy, anh không muốn bị ông nội đánh gãy chân.

Thế nhưng cô tiếp tục gọi tới. Anh nhíu mày lại, cô sẽ không có việc gấp gì chứ?

Cho dù có việc gấp gì, nhưng nó liên quan gì tới anh?

Lại muốn ngắt máy, nhưng quỷ thần xui khiến, ngón tay anh không nghe sai khiến, lại có thể nhấn nghe!

Thần kinh Nguyễn Cao Cường căng thẳng hản, hô hấp cũng có chút nặng nề. Chỉ là giọng nói truyền tới từ trong điện thoại lại không phải giọng nói của Đào Hương Vi, mà là giọng nói của con gái Vân Nhi: “Ba, là ba sao?”

Anh lấy lại tinh thần: “Vân Nhi? Làm sao vậy?”

“Mẹ uống say rồi, nôn mửa rất dữ, con muốn pha ít trà giải rượu cho mẹ nhưng trong nhà không có trà giải rượu. Ba có thể đưa một ít tới cho con không?” Đột nhiên cô bé nghĩ đến cái gì, lập tức nói: “Nếu ba không tiện đi thì phái chú Tống tới cũng được.”

Nguyễn Cao Cường nhíu chặt mày, người phụ nữ kia uống say?

Đang yên đang lành vì sao cô lại uống say? Lẽ nào cô cũng đi xã giao?

Cô không biết mình còn phải chăm sóc con gái sao?

Đột nhiên anh cực kỳ tức giận: “Con ở nhà chờ, ba sẽ đưa tới nhanh thôi.” Anh ngắt máy, bỏ di động lại vào túi quần sau đó mới phát hiện có điểm gì đó không đúng. Tại sao anh phải quan tâm tới chuyện cô có uống say hay không?