Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 479




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 479: Đã quá muộn để cứu cô ấy rồi

Nhắc mới nhớ, Sở Khả Vy thật sự không sợ chết, vừa mới tỉnh dậy sau vết thương do đạn bản không bao lâu, xuống giường khi vết miệng thương còn chưa lành, còn mang theo một con dao để hủy hoại khuôn mặt của Lâm Hương Giang.

Chỉ có thể nói rằng cô ta đã quá muốn hủy hoại Lâm Hương Giang rồi nhuốm đầy máu, kinh hãi thì thào: “Máu… rất nhiều máu!

Trên trán của Sở Khả Vy toát ra mồ hôi lạnh, đau đến không nhịn được thở: “Câm miệng…

“Cô cả, tôi sẽ đưa cô trở phòng bệnh và gọi bác sĩ ngay lập tức!” sắc mặt của Jess thay đổi ứng lại!” Sở Khả Vy lạnh lùng nói cậu, đau đến mức thở không ra hơi, chỉ vào con dao trên đất ra lệnh: “Nhặt nó lên, đi làm hỏng mặt cô ta cho tôi!

.Jess giật mình: “Cô cả?”

Lam Hương Giang cũng bị sốc khi nghe những lời của Sở Khả Vy, cô ta thực sự không muốn mạng sống của mình nữa, một lòng muốn phá hủy cô.

“Tuấn Khoa, tỉnh lại đi…” Cô lay người đàn ông đang bất tỉnh năm bên cạnh mình.

Đang lúc vô cùng lo lắng, nhìn thấy cốc nước trên bàn, còn chưa kịp suy nghĩ liền hất một cốc nước lạnh vào mặt anh.

Không ngờ, nó thực sự có hiệu quả, Hà Tuấn Khoa đột nhiên mở mắt và tỉnh dậy!

Anh nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Lâm Hương Giang, muốn hỏi có chuyện gì vậy?

‘Vừa rồi anh đang rất hỗn loạn, cố gắng mở mắt nhưng không mở được.

Hà Tuấn Khoa phát hiện Sở Khả Vy ở cách đó không xa, hai mắt đột nhiên. dừng lại: “Cô muốn hắn phá hỏng mặt của ai?”

Sở Khả Vy nhìn anh, anh không thấy cô ta đang chảy máu sao?

Tại sao anh ấy chỉ quan tâm đến Lâm Hương Giang, mà cô ta bị thương lại làm ngơ như không thấy?

Cô ta nghiến răng nghiến lợi, từng đợt cảmxúc độc ác dâng trong lòng lên: “Đương nhiên là mặt của Nguyễn Cao Ánh rồi, chờ khi em biến cô ấy thành một con quái vật xấu xí, anh nhất định sẽ chán ghét cô ta, đúng không?”

Sắc mặt của Hà Tuấn Khoa sa sầm xuống, nhưng anh không ngờ rằng cô ta còn hung ác đến mức này, vậy mà đích thân chạy đến phòng bệnh của Lâm Hương Giang để hủy hoại khuôn mặt của cô ấy!

“Cô có phải là điên rồi không?” Hà Tuấn Khoa nhìn thấy bụng cô chảy máu liên tục, liền nói: “Vẫn không muốn sống sao?”

“Đúng vậy, em chính là không muốn sống nữa!” Sở Khả Vy nhìn thẳng anh không hề chớp mắt, trong mắt lóe lên tia độc ác: “Em đã nói, anh chỉ có thể là của em, em không có được, người khác cũng đừng hòng mà có được!”

Là một tay cô ta đã tạo nên một người đàn ông hoàn hảo như vậy, anh chỉ có thể thuộc về cô †a thôi!

“Tôi nghĩ đầu óc của cô thật sự không bình thường rồi! Nếu cô không muốn chết thì hấy tranh thủ thời gian gọi bác sĩ đi!” Hà Tuấn Khoa không muốn nhìn thấy cô ta chết trước mặt anh.

Sở Khả Vy hoàn toàn không có ý định gọi bác sĩ, cười lạnh nói: “Cô đợi đấy, chờ tôi phá hủy gương mặt này của cô, cô sẽ rất khó coi…”

Lam Hương Giang nhìn Sở Khả Vy bằng vẻ mặt kinh hãi tột độ, không ngờ cô ta lại ác độc đến như vậy.

“Cô sai rồi, tôi sẽ không để cô làm tổn thương cô ấy một lần nữa, huống chỉ.. người tôi yêu chính là cô ấy chứ không phải ngoại hình của của cô ấy” Hà Tuấn Khoa không nhanh không chậm nói Vừa rồi Lâm Hương Giang đã từng nói qua chuyện này với Sở Khả Vy, nhưng cô ta không tin chút nào, lúc này, khi Lam Tuấn Khoa đích thân nói ra, cô ta có một loại cảm giác như sắp sụp đổ.

Sở Khả Vy phun ra một ngụm máu, hô hấp càng đồn dập, giống như có thể tắt thở bất cứ lúc nào!

“Cô cải” Jess chạy lại chỗ cô ta, vừa khẩn trương vừa sợ hãi khóc lên: “Cô cả, tôi đi gọi bác sĩngay!” Nói xong liền chạy ra ngoài.

Bên này, khi Lâm Hương Giang và Hà Tuấn Khoa nhìn thấy, họ cũng nghĩ rằng cô ta sẽ không thể chịu đựng được nữa, ai ngờ cô ta từ phía sau ghế phụ của xe lăn lấy ra một bình xăng, Sở Khả Vy hít hơi thở cuối cùng và đổ hết xăng!

“Ha ha ha… Tôi biết mình không thể sống được nữa, dù sao thì tôi cũng sẽ chết, không băng chết cùng nhau còn hơn!”

Hai người đều rất ngạc nhiên, Lâm Hương Giang phản ứng kịp, nhanh chóng rời khỏi giường, sau đó đỡ Hà Tuấn Khoa lên xe lăn.

Không thể cùng Sở Khả Vy phát điên được, bọn họ phải nhanh chóng rời đi!

Sở Khả Vy lấy bật lửa ra, thở hổn hển nói: “Các người đừng nghĩ có thể chạy thoát, cùng chết với tôi!” Dứt lời, đốt bật lửa lên, trực tiếp ném xuống mặt đất.

Khi ngọn lửa gặp xăng, liền bùng cháy trong vòng chưa đầy một giây, và toàn bộ căn phòng đã bị bao vây bởi biển lửa!

“Tuấn Khoa, em phải làm sao đây?” Lâm Hương Giang hoảng sợ, sao lại sắp chết cùng với Sở Khả Vy thế này?

Quả thật Sở Khả Vy đúng là điên rồi!

“Ngồi trên đùi anh!” Hà Tuấn Khoa cũng mặc kệ Sở Khả Vy, trực tiếp nói với cô.

“Cái gï?” Lâm Hương Giang không hiểu ý của anh.

Nhìn thấy ngọn lửa càng ngày càng cháy lớn, nếu bọn họ nếu không trốn nữa thì đều sẽ bị thiêu chết!

Sở Khả Vy hoàn toàn mất đi sức lực, ngã quy xuống xe lăn, trên người vẫn còn đang chảy máu, lửa bao vây lấy cô ta.

‘Vết máu vẫn còn đọng trên khóe miệng, cô lại nở nụ cười điên cưồng với bọn họ: “Chết cùng với tôi, ha ha ha…”

Hà Tuấn Khoa kéo ga trải giường, đổ hết nước trong ấm đun nước để làm ướt ga trải giường, sau đó kéo Lâm Hương Giang vào lòng và quấn lấy nhau bằng những chiếc ga trải giường đã ướt đảm.

Xe lăn của anh là được làm đặc biệt cho anh ấy, chỉ cần nhấn nút, xe lăn sẽ di chuyến về phía trước theo chỉ thị.

Sau khi bao bọc Lâm Hương Giang xong, anh nhấn nút và tăng tốc độ, xe lăn theo chỉ thị, một mạch xông qua biển lửa.

Trong một giây trước Sở Khả Vy còn đang cười, ngay sau đó nụ cười trên mặt đã đông cứng lại Cô ta đã lên kế hoạch tất cả những điều này ngay từ đầu, phá hủy khuôn mặt của Lâm Hương Giang trước, và sau đó sẽ kéo bọn họ chết cùng với côi Bây giờ, thay vì thành công phá hủy khuôn mặt của Lâm Hương Giang, cô ta thậm chí cũng.

không thể kéo bọn họ chết cùng được?

“Không! Trở lại! Henry, anh trở lại cho tôi!” Cô không cam lòng chết một mình!

Cô ta cố gắng hết sức đế quay xe lăn muốn đi theo đuổi bọn họ về, nhưng ngọn lửa đã bùng cháy trên người cô ta…

“A..” Tiếng khóc xé lòng đau đớn của người phụ nữ khiến người ta không khỏi run sợ.

Hà Tuấn Khoa đưa Lâm Hương Giang đến trước cửa phòng, nơi ngọn lửa vẫn chưa lan rộng, bị kinh ngạc bởi tiếng kêu đẳng sau và quay đầu lại Chỉ thấy Sở Khả Vy bị bao vây bởi ngọn hừng hực hùng cháy và biến thành một người lửa.

“Henry.. anh không được bỏ em, nếu không em có biến thành quỷ cũng không bỏ qua cho anh!” Giọng nói khàn khàn của Sở Khả Vy xuyên qua biển lửa, cuối cùng biến thành tiếng kêu rên.

Bên này hai người ở đây đều bị sốc, dù muốn cứu cô ta thì cũng đã muộn.