Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 463




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 463: Trái tim của anh làm bằng đá

Cố Ngân Phương nghe nói rằng Hà Tuấn Khoa sẽ kết hôn với Sở Khả Vy.

Cô ấy nhìn Hà Tuấn Khoa ngồi trên xe lăn với vẻ mặt thất thần, cau mày: “Anh bị đánh đau đến mức đầu óc không tỉnh táo rồi hả?

Làm sao anh có thể đồng ý lấy cô ta?”

Cố Ngân Phương tin rằng chính vì cái chết của Lâm Hương Giang mà anh đã đồng ý kết hôn để trả thù nhà họ Sở.

“Tại sao tôi không thể lấy cô ta?” So với sự kích động quá mức của Cố Ngân Phương, anh thực sự quá mức bình tĩnh.

“Tôi biết anh muốn báo thù cho Lâm Hương Giang, nhưng… anh không cần phải kết hôn với Sở Khả Vy chứ?” Cô ấy ngàn lần không đồng ý.

“Anh không biết cô ấy là loại người gì.

Khi biết anh cưới cô ấy để trả thù, anh nghĩ cô ấy sẽ buông tha cho anh sao?”

Hà Tuấn Khoa chỉ nhìn cô ấy một cách thờ ơ nói: “Cô ta biết chính xác tôi lấy cô ta vì lý do gì. Cô ta nói rằng sau khi kết hôn, nhà họ Sở sẽ là của tôi.”

“Cái gì?” Cố Ngân Phương hoài nghỉ nhìn anh, dừng lại vài giây rồi cười nhạo: “Loại người này nói anh cũng tin sao?” Ngay cả cô ấy còn không tin!

“Tại sao lại không thể tin lời của tôi?” Sở Khả Vy lúc này mới đi vào phòng, nhìn Cố Ngân Phương với ánh mắt đầy không hài lòng.

Cô ấy đang khuyên Hà Tuấn Khoa đừng lấy cô ta sao?

Cố Ngân Phương quay đầu, bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Sở Khả Vy, nhịn không được nói: “Cô biết trong lòng anh ta không có cô, tại sao phải ép anh ta cưới cô ?”

Sở Khả Vy bước đến gần Hà Tuấn Khoa, sau đó mới trả lời: “Ai nói tôi ép buộc anh ấy?

Chúng tôi kết hôn cô không chúc phúc thì thôi đi, chẳng lẽ còn muốn chia rẽ chúng tôi sao?”

Thật ra Cố Ngân Phương cũng biết rằng nếu Hà Tuấn Khoa không muốn, không ai có thể ép buộc anh Cô ấy trực tiếp nhìn anh, một lần nữa thuyết phục: “Thi thể Lâm Hương Giang còn chưa nguội lạnh mà anh đã kết hôn nhanh như vậy rồi, anh cho rằng cô ấy có thể yên lòng ra đi được sao?”

Hà Tuấn Khoa sắc mặt rốt cuộc thay đổi, lạnh lùng quát: “Đủ rồi, không cần cô thuyết phục, tôi làm như thế nào là chuyện của tôi, nếu cô không muốn uống rượu cưới thì đi đi.”

“Anh…” Cố Ngân Phương sắp bị anh làm cho nổ tung, mặt lạnh lùng nói: “Được rồi, tôi không quan tâm anh nữa, anh yêu ai kết hôn ới ai là chuyện của anh!” Lời nói vừa dứt, cô ấy lập tức hừ lạnh một cái rồi xoay người bỏ đi Cô ấy không ngăn anh báo thù cho Lâm Hương Giang, nhưng cô ấy không muốn anh dùng cách này.

Hơn nữa Sở Khả Vy cũng không thể tin được, cô ta nói đem nhà họ Sở cho anh thì thật sự sẽ cho anh sao?

Phải biết răng nhà họ Sở là của Sở Châu Nam, không phải của Sở Khả Vy!

Sau khi nhìn thấy Cố Ngân Phương tức giận rời đi, Sở Khả Vy nhìn người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng, trong lòng vẫn không yên lòng hỏi: “Anh thật sự nghĩ kỹ rồi sao? Kết hôn với em?”

Hà Tuấn Khoa nheo mắt nói với giọng điệu mơ hồ: “Nên là tôi hỏi cô, cô có chắc là Sở Châu Nam đồng ý gả cô cho tôi không?”

Sở Khả Vy có vẻ không lo lắng chút nào: “Đây là cuộc hôn nhân của em, em có quyền gọi làm chủ.”

“Vậy thì chúng ta sẽ tổ chức đám cưới trong tháng này” Anh nói một cách lãnh đạm.

Sở Khả Vy sững sờ: “Tháng này? Có phải quá nhanh rồi không?” Cô ấy dừng lại, trên mặt mang theo nụ cười châm chọc: “Anh nóng lòng muốn cưới em đúng không?”

“Tôi muốn có được nhà họ Sở càng sớm càng tốt” Anh thực sự rất thẳng thản, hoàn toàn không để ý đến tâm trạng của cô ấy!

‘Säc mặt Sở Khả Vy có chút xấu xa, trong ngực cũng có vài phần tức giận lạnh lùng, cô ta hiện tại có quyền gì tức giận?

Ngay từ đầu cô ta đã thương lượng với anh, sau khi kết hôn sẽ lấy nhà họ Sở giao cho anh.

“Henry, anh phải rõ ràng. Dù chúng ta kết hôn, nhà họ Sở sẽ không ở trong tay em sớm như vậy.” Dù sao thì ba cô cũng không thể dễ dàng giao nhà họ Sở cho cô ấy.

“Vì vậy, đám cưới nên càng sớm càng tốt”

Cô ta nói với anh ấy về đám cưới, anh tiếp tục nói về nhà họ Sở, cô ta không khỏi tự hỏi, liệu thỏa hiệp như thế này có đúng không?

Cô ta đột nhiên nghiêng người đến trước mặt anh, nhìn thẳng vào anh: “Còn một chuyện nữa em muốn nói rõ với anh, nhà họ Sở, em có thể giao cho anh, nhưng anh đời này không thể bỏ rơi em.” Nếu không, cô ta quá lỗ rồi.

Hà Tuấn Khoa nhìn cô ta không hề lảng tránh, với vẻ mặt yếu ớt thậm chí còn có giọng điệu nhàn nhạt: “Nói sau đi.”

“Không được! Anh phải hứa với em!” Sở Khả Vy không muốn buông tha.

Anh cau mày, tàn nhẫn nói: “Cô có lẽ rất rõ ràng, tôi đồng ý cưới cô chỉ vì nhà họ Sở, những chuyện khác tôi không thể đồng ý.

Nếu không thể chấp nhận, bây giờ còn có thể đổi ý.’ Anh không phải rất cần kết hôn với cô tạ.

“Anh!” Sở Khả Vy tức giận, hô hấp trở nên gấp gáp hơn rất nhiều: “Anh làm trái tim em đau quá! Anh đừng quên, anh vẫn còn nợ ân tình của em!

*Tôi không có quên, cho nên tôi sẽ không làm khó dễ cô” Bằng không, cùng ân oán của nhà họ Sở, anh làm sao có thể dễ dàng để cô ta xuất hiện bên cạnh?

Sở Khả Vy lần đầu tiên cảm thấy trái tìm anh bằng đá, cứng rắn lạnh lẽo vô cùng!

Sở Châu Nam ánh mắt ảm đạm nhìn con gái mình, trầm giọng nói: “Con nói cái gì? Nói lại lần nữa!”

Sở Khả Vy đã quen với dáng vẻ đáng sợ của ông ta, liền lặp lại lời nói vừa rồi: “Con đã nói, con sẽ kết hôn với Henry.”

Đúng vậy, cô ta đến đây để thông báo cho ông ta.

“Kết hôn? Ba đồng ý rồi sao?” Sở Châu Nam hừ lạnh một tiếng.

“Ba có đồng ý hay không là chuyện của ba, con kết hôn hay không là chuyện của con, con chỉ nói cho ba biết”

Sở Châu Nam kiên định nhìn cô ta chẳm chẳm, thiếu chút nữa bị tức chết, dù ông ta không làm gì nhưng ông ta thật sự muốn đánh cho cô ta tỉnh táo lại.

“Ba không đồng ý, con đừng có mơ mà kết hôn với nó ! Nhiều đàn ông như vậy cho con chọn, tại sao con phải chọn một người à Hắn có thể mang lại cho con hạnh phúc gì?”

Con trai của ông ta bây giờ xem như phế vật, cuối cùng còn có một đứa con gái để trông cậy vào, nhưng lại muốn cưới một người đàn ông vô dụng?

“Ba, ba không được phép nói anh ấy như vậy ! Anh chỉ bị thương ở chân, không có nghĩa là đời này chỉ có thể dùng xe lăn.” Sở Khả Vy sắc mặt lạnh lùng nói.

“Ba không quan tâm chân hẳn có vấn đề gì, tóm lại là ba không đồng ý việc kết hôn của con, ba cấm con kết hôn với hắn ta!” Sở Châu Nam quát mắng.

“Xin lỗi, chúng con đã bàn bạc xong rồi.

Ông ta lạnh lùng nói sau lưng cô: “Con muốn gả cho một tên rác rưởi, ba không thể ngăn cản con, nhưng đừng tưởng ba nhận hẳn ta là con rể, ba sẽ không cho người của nhà họ Sở tham dự đám cưới của con! “Nói tóm lại chính là không thừa nhận Hà Tuấn Khoa.

Sở Khả Vy dừng lại, nhưng không nói gì, rồi tiếp tục bước đi.

Cô ta chỉ muốn trở thành vợ của Hà Tuấn Khoa, những chuyện khác cô ta không lo được.

Về phần đã hứa với anh, sau khi kết hôn sẽ giao nhà họ Sở cho anh, còn tùy vào nhà họ Sở có được vào tay cô ta hay không.