Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Chương 14




Ngôn Tiểu Nặc nhìn vào cái chai treo trên đầu, hỏi nhẹ: “Vết thương của tôi bao lâu thì lành lại được?”

Mặc Tây Quyết đi đến gần cô, hạ mình, đôi môi mỏng của anh không cách đôi môi nhợt nhạt của cô là mấy, chút nữa thì chạm vào nhau.

Mong là cô sẽ nhanh bình phục trở lại?” Hơi thở của anh thật thơm mát, đôi mắt đen sâu dường như đem theo một lớp sương mù, trái tim Ngôn Tiếu Nặc bắt đầu loạn nhịp.

“Ừm” Cô trả lời với giọng điệu nhẹ nhàng.

Mau mau khỏe lại có thể nhanh chóng được đi thăm bà ngoại, đi học, không cần chờ đợi ở đây. Một nụ

qua đôi mắt đen của Mặc Tây Quyết, như thể câu trả lời của cô làm anh hài lòng, đôi môi mỏng của anh quay về một hướng, chạm nhẹ lên vành tại của cô, nói nhỏ: “Một tuần”.

Một tuần?

Ngôn Tiểu Nặc gần như đã khóc, cô sắp bỏ lỡ thời gian đăng ký học của sinh viên năm nhất, tại sao ông trời lại đối xử với cô như vậy?

Mặc Tây Quyết nhìn thấy khuôn mặt nhỏ bé của cô như bị vò nát, cảm thấy buồn cười, cau mày lại, “Không đi học được cũng cần phải lo lắng, cô ở lại bên tôi, nuôi cô đối với tôi mà nói, đó là một chuyện rất nhỏ.” Điều cô ấy cần không phải là như vậy?

“Tuần này ngoan một chút, chăm sóc tốt cho bản thân” Giọng nói của Mặc Tây Quyết rất nghiêm túc, một ánh sáng mờ nhạt chiếu vào đôi mắt đen: “Nếu như không ngoan, tôi sẽ là người ném cô ra ngoài.”

Ném cô ra ngoài thì có được tự do rồi, mau mau ném cô ra ngoài đi!

Ngôn Tiểu Nặc dưỡng thường trong một tuần, cơ bản không còn điều gì đáng ngại, nhưng Mặc Tây Quyết không cho cô ra ngoài, cuối cùng thì cô đã bỏ lỡ việc đăng ký nhập học, có chút tiếc nuối.

Buổi tối, Mặc Tây Quyết quay về anh ta cầm một phong bì lớn đưa cho Ngôn Tiểu Nặc.

“Đây là cái gì?” Ngôn Tiểu Nặc nhìn thấy anh cầm chiếc phong bì nên hỏi.

“Cho cô đỏ”

“Cho tôi?” Ngôn Tiểu Nặc vừa ngạc nhiên, vừa đưa tay ra đón lấy. Mặc Tây Quyết không đưa cho cô, chỉ có một thử được lấy ra từ phong bì,

Ngôn Tiểu Nặc nhìn kỹ hơn, đó là giấy chứng nhận đăng ký học và thẻ học sinh.

Không phải anh ta nói là không được đi học rồi sao? Tại sao lại đăng ký xong hết rồi?

“Cô có muốn cái này không? Mặc Tây Quyết cầm lấy thẻ học sinh giơ lên hỏi cô.

Ngôn Tiểu Nặc gật đầu liên tiếp.

Mặc Tây Quyết lấy từ trên tay của Duy Đức một tập văn kiện đưa cho Ngôn Tiếu Nặc và nói: “Ký cái này đi.”

“Đây là cái gì?” Ngôn Tiểu Nặc vừa hỏi, vừa mở văn kiện ra, vừa nhìn thấy dòng chữ đầu tiên sắc mặt cô đã thay đổi, “Bản hợp đồng?”

Đây là bản hợp đồng buộc cô phải làm bạn gái của anh ta, ý của anh ta là muốn dùng cánh này để giữ CÔ lại bên mình.

“Cô kỷ vào, cái này là của cô.” Mặc Tây Quyết lắc lắc chiếc thẻ sinh viên, Ngôn Tiểu Nặc tức giận nghiến răng nói: “Nếu như tôi không ký thì sao?”

“Nếu không ký thì có thể điểm chỉ dấu vân tay của cô, nhưng mà vĩnh viễn cô đừng có nghĩ đến việc đi học” Mặc Tây Quyết thảm nhiên nói.

Ngôn Tiểu Nặc đưa tay: “Đưa bút đây!” Trong lòng đã treo cổ Mặc Tây Quyết vô số lần.

Duy Đức liền đưa bút ký cho cô, Ngôn Tiểu Nặc không xem nội dung của hợp đồng, có lẽ cô cũng không có tâm trí gì để xem, và đã trực tiếp ký tên lên trang cuối của hợp đồng.

Sau khi ký xong cô đưa trả lại văn kiện, nhìn lên thì nhìn thấy nụ cười hiếm hoi của Mặc Tây Quyết.

Mặc Tây Quyết lật dở văn kiện, hỏi cô: “Cô có chắc là không muốn xem lại một chút không?”

“Xem cái gì?” Ngôn Tiểu Nặc mở to mắt hỏi, trong lòng tràn ngập các dự cảm không tốt.

“Nếu đã không muốn xem thì đừng xem, dù sao thì cũng là một lời nói, làm cho cô phục tùng vô điều kiện” Mặc Tây Quyết nói trên mặt hiện rõ ánh hào quang của chiến thắng.

Ngôn Tiểu Nặc mở to miệng nói: “Hiệu lực pháp luật?”

ất khó để chối từ. Mặc Tây Quyết nói rồi đưa văn kiện cho Duy Đức: “Bảo quản hợp

đồng cho tốt.”

“Vâng thưa cậu chủ” Một lần nữa Duy Đức lại phát huy tư chất quản gia chuyên nghiệp của mình.

“Đây là do anh ép tôi ký thôi!” Ngôn Tiểu Nặc nói to, không thuyết phục: “Không thể tính được

“Không có ai có thể chứng minh được” Mặc Tây Quyết nói nhẹ: “Ok, đừng xoay quanh vấn đề này, thật nhàm chán.”

Ngôn Tiểu Nặc khép miệng nói, “Có thời hạn không?”