Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Chương 102




Ngôn Tiểu Nặc không dám nói với anh biết chấn thương đến từ đâu, chỉ cắn chặt môi và không chịu nói gì.

Mặc Tây Quyết cau mày lại, ôm chặt lấy cô vào trong lòng, “Nói đi chứ!”

“Em không cẩn thận bị đâm phải.”

Ngôn Tiểu Nặc đành trả lời một cách mơ hô.

Mặc Tây Quyết càng cau mày chặt hơn, “Không cẩn thận?”

“Vâng.” Ngôn Tiểu Nặc chỉ trả lời lại một tiếng, đưa tay sờ lên vùng eo, “Đau quá.

Mặc Tây Quyết im lặng, Ngôn Tiểu Nặc thận trọng nhìn anh, khi anh im lặng điều đó còn khiến tâm thần cô bất an hơn nhiều so với khi anh hét lên.

“Bị thế này ở đâu?” Mặc Tây Quyết không định dễ dàng bỏ qua.

Ngôn Tiểu Nặc biết không thể giấu được anh, cũng nhân cơ hội này giải thích lý do tối nay cô bị thất hẹn với anh, “Hôm nay bà ngoại đột nhiên bị ngất đi, lúc em kịp đến bệnh viện không cẩn thận ngã vào lan can thành giường.”

Hoá ra là bà ngoại của cô đột nhiên bị bệnh, cô dường như rất quan tâm đến bà ngoại, sắc mặt của Mặc Tây Quyết cũng nhẹ nhàng hẳn đi, “Lần sau nếu có đi đâu thì báo trước cho anh biết, không được chơi trò mất tích.”

Thấy sắc mặt dịu đi của anh, Ngôn Tiểu Nặc không dám lộ ra niềm vui mà chỉ lập tức đáp lại, “Vâng!”

Mặc Tây Quyết lườm cô một cái, liếc mắt qua nhìn vị bác sĩ trung y già, “Ở đây có nữ bác sĩ không?”

Một lúc sau vị bác sĩ già mới trở lại bình thường, nhanh chóng gật đầu, “Có, có!”

“Để nữ bác sĩ tới kiểm tra vùng eo cho cô ấy.” Mặc Tây Quyết ôm Ngôn Tiểu Nặc trở lại lên giường, ra lệnh lạnh lùng.

Ngôn Tiểu Nặc nằm trên giường, vùi mặt vào giữa cánh tay, người đàn ông này có thể nổi giận ở bất kỳ chỗ nào, khiến cô không dám đối mặt với với vị bác sĩ trung y già đang hoảng loạn này.

Sớm biết như vậy, cô mua hai miếng thuốc dán tan máu tụ cho xong.

Cô đang nghĩ linh tinh thì có giọng nói trong trẻo từ đằng sau vang lên, “Ba tìm con à?”

Vị nữ bác sĩ nhỏ nhắn xinh đẹp lung linh ngước đầu lên thì thấy cảnh tượng này, lập tức không dám nói gì, biểu cảm giống như đang thấy một vụ cướp ập tới.

Vị bác sĩ già chỉ về Ngôn Tiểu Nặc, “Con kiểm tra eo cho cô ấy.”

Nữ bác sĩ ngạc nhiên, “Ba, chấn thương ở eo không phải ba giỏi nhất sao? Sao lại để con chữa?”

Lời cô chưa kịp nói xong, một ánh mắt sắc bén liếc qua nhìn cô ấy, cô bị giật mình.

Đẹp trai quát Vừa rồi người con trai này chỉ ngồi trên ghế sôfa, cô bị không khí ở đây làm cho sợ hãi nên không dám để ý xung quanh.

Lúc này người đàn ông này lại chủ động nhìn qua, với ánh mắt sắc bén và cảm giác ép buộc mạnh mẽ, khiến cô cảm thấy đầu tê lại.

“Nhìn gì mà nhìn?” Mặc Tây Quyết chỉ thấy bị nữ bác sĩ nhìn anh như vậy làm anh rất không vui, “Là tôi để cô xem bệnh cho cô ấy, chứ không phải để cô ở đây mê trai”

Nữ bác sĩ bị giọng điệu của anh làm cho sợ hãi, không dám nhìn thêm lần nữa, nhanh chóng đi tới trị thương cho Ngôn Tiểu Nặc.

Mặc Tây Quyết chỉ vào vị bác sĩ già, “Ông ở bên cạnh chỉ đạo, chỉ được phép nói, không được phép động tay.

Vị bác sĩ già đương nhiên ngoan ngoãn đồng ý.

Mặt Ngôn Tiểu Nặc tối sầm lạ, nhìn điệu bộ căng thẳng run rẩy của hai cha con bác sĩ, mạnh dạn nói với Mặc Tây Quyết, “Mặc Tây Quyết, anh ra ngoài trước đi.”

“Em nói gì?” Mặc Tây Quyết nheo mắt lại.

Ngôn Tiểu Nặc không vui nói, “Anh xem anh khiến người ta sợ đến nước này, sao có thể trị thương cho em được? Làm em đau chết mất!”

Mặc Tây Quyết bĩu bờ môi mỏng, khẩy môi một cái, liếc mắt qua cảnh cáo vị bác sĩ già rồi đứng dậy rời đi.

Không có Mặc Tây Quyết ở đó, hai cha con bác sĩ cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm.

Ngôn Tiểu Nặc nhẹ nhàng nói xin lỗi: “Xin lỗi, anh ấy không phải người xấu, chỉ là một chút hiểu nhầm thôi.”

Bác sĩ già thở phào nhẹ nhõm, “Bạn trai cô rất quan tâm tới cô đấy.”

Ngôn Tiểu Nặc không nói gì, cũng không muốn giải thích, nhắm mắt lại trị thương.

Nếu như cơn đau ở thắt lưng là 5 phần thì việc xoa bóp xung huyết bằng dầu thuốc phải đau đến 50 lần.

Ngôn Tiểu Nặc cắn chặt răng để chịu đựng cơn đau, nữ bác sĩ thấy vậy có chút không nỡ nhưng tay cô không dám lơ là, nhẹ nhàng an ủi cô, “Rất mau sẽ khỏi, cô cố chịu một chút.”

Ngôn Tiểu Nặc không trả lời lại được, vâng trán trắng nõn của cô toát mồ hôi ra.

“Aul” Thực sự không thể chịu nổi nữa và cô hét lên.

Mặc Tây Quyết nghe thấy tiếng hét của cô lập tức chạy vào, thấy bộ dạng đau đớn của cô, đôi mắt đen của anh chìm sâu vào màn đêm, nói trách móc: “Cô đang trị thương hay là đang giết người vậy?”

Nữ bác sĩ nhanh chóng rụt tay lại, giải thích, “Anh hiểu nhầm rồi, vùng eo bầm tím phải xoa bóp cho tụ huyết tan ra mới nhanh khỏi.”