Cuối cùng sau khi đợi một tiếng đồng hồ, vẫn chưa thấy bóng dáng La Vưu Phi đâu, cô lo lắng Vưu Phi sẽ xảy ra chuyện, liền gọi điện thoại cho cô ấy.
“Hoan Hoan, mình xin lỗi, mình vẫn chưa giải quyết xong chuyện ở đây, hay là thế này đi, lần sau chúng ta hãy đi nhé, lân sau mình mời cậu ăn cơm, lần này là lỗi của mình, mình sai rồi…” Điện thoại truyền đến tiếng xin lỗi của La Vưu Phi.
“Không phải là cậu đã xảy ra chuyện gì đấy chứ?” Lông mày cô nhíu lại, trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an.
“Không phải, mình thực sự đang có việc bận, nếu giải quyết xong chuyện ở đây ít nhất cũng phải hai tiếng, cậu cứ về trước đi, hoặc là cậu có thể đi mua sắm một mình”
“Được rồi được rồi, con nha đầu chết tiệt, có việc không đến được cũng không nói sớm, hại mình đợi cậu ở đây cả tiếng đồng hồ, mình không biết, lần sau nhất định cậu phải đi!”
Không nhân cơ hội mắng cô một trận, cô sẽ không cảm thấy có lỗi.
“Không thành vấn đề, cậu ưng cái gì cứ mua mình thanh toán, thôi không nói nữa nhé, mình tắt máy đây”
Nói xong, La Vưu Phi vội vàng cúp điện thoại.
Đường Hoan lắc đầu, cô bước ra khỏi quán cafe và đi đến trung tâm thương mại dạo một vòng, và thấy rằng không có gì để mua, cô đang định về nhà nhưng không ngờ khi đi ra đến cửa trung tâm gặp phải hai người mà cô không ngờ đến.
“Đường Hoan!”
Một giọng nói nghiến răng nghiến lợi truyền đến tai cô, cô ngẩng đàu lên liền nhìn thấy Đường Vãn Tình và Lê Mỹ Mỹ đứng cách đó không xa, biểu cảm trên mặt họ chính là hận không thể nuốt chửng cô.
Đường Hoan dừng bước, hai tay khoanh trước ngực, đôi môi đỏ khẽ nhếch lên.
Chó vượt tường sao? Cô còn cho rằng phải đợi thêm vài ngày cô ta mới đến tìm cô trút giận.
Sắc mặt của Đường Vãn Tình lúc này khiến cô cảm thấy rất vui vẻ, sự lạnh lùng trong mắt càng tăng lên.
“Đáng lẽ khi đi ra ngoài tôi nên xem hôm nay có phải là một ngày tốt hay không” Đường Hoan thờ ơ nói, vẻ mặt vô cùng tự nhiên.
Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Đường Hoan, Đường Vãn Tình nghiến răng bước về phía trước, sự tức giận trong mắt dường như muốn nuốt chửng cô, khuôn mặt xinh đẹp vì sự tức giận mà trở nên biến dạng.
“Đường Hoan, con tiện nhân, nói đi có phải là cô đứng sau tất cả những chuyện này giở trò ma quỷ đúng không?” Đôi mắt Đường Vãn Tình đỏ hoe, cô ta cố gắng duy trì cơn tức giận trong lòng.
“Haha.
.
” Đường Hoan cười khẩy rồi nheo mắt nhìn cô ta, đôi mắt tràn đầy sự khinh bỉ: “Tôi đã làm gì nào? Cô đang nói đến chuyện cô đánh bạc thua tiền hay chuyện chồng cô bị cách chức ở Đoạn Thị?”
Giọng điệu thản nhiên lọt vào tai Đường Vãn Tình, khiến cho mặt cô ta trở nên trắng bệch.
Sự tức giận lan ra từ đáy lòng, cô ta nghiến răng nói: “Tiện nhân! Mày dám hãm hại tao!”
Cô biết rằng những điều này sẽ không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, trước đây cô đi đánh bạc chưa bao giờ bị thua nhiều như vậy! Nghĩ đi nghĩ lại, cô cảm thấy đằng sau nhất định có người giở trò, mà người có động cơ nhất chỉ có Đường Hoan!
Đường Hoan cũng không giả vờ, cô hất cằm lên và nói với vẻ kiêu ngạo: “Sao vậy? Biết lo lắng rồi à? Món quà lớn này, chị nên thích mới phải.
”
Cô từng nói, có gì thì nhằm vào cô, nếu như chọc vào mẹ cô, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ nào.
Nếu như hai mẹ con nhà này cứ muốn tự tìm rắc rối, vậy hà cớ gì cô phải nương tay!
Đường Hoan cô trước giờ không phải người tốt, người ta tôn trọng cô một phần, cô sẽ tôn trọng lại mười.
Nếu như không biết điều mà động vào cô, vậy thì cô sẽ không khách khí đâu!
“Quả nhiên là mày, con tiện nhân, tại sao mày lại làm như vậy?” Đường Vãn Tình tức đến nỗi suýt thì thổ huyết, sự ác độc hiện rõ trong đôi mắt.
Ban đầu chỉ là phỏng đoán, lần này thì đã xác thực, cô hận không thể giết chết Đường Hoan!
“Tại sao ư?” Đường Hoan cười khẩy, cô bước lại gần một bước kéo gần khoảng cách giữa hai người, rồi lạnh lùng nói: “Không phải tôi học chị sao? Chẳng qua là dùng cách của người ta để đáp trả lại thôi mà, chị cho rằng chị động vào mẹ tôi, tôi sẽ dễ dàng bỏ qua cho chị sao? Sao vậy? Chuyện nhỏ nhặt như thế này đã đánh gục chị rồi sao?”
“Đường Hoan, đừng cho răng mày có Đoạn Kim Thần chống lưng thì tao sẽ sợ mày!” Đường Vãn Tình nghiến răng, hai mắt phát ra tia lửa.
“Haha, tôi chính là dựa vào sự che chắn của Đoạn Kim Thần nên muốn làm gì thì làm đấy? Cô động vào đất trên đầu mẹ tôi, cô cho rằng món nợ này tôi sẽ dễ dàng cho qua như vậy sao? Cô tuyệt đối không nên động vào mẹ tôi, bà ấy là giới hạn của tôi, nếu như chị chọc vài tôi, chị sẽ phải gánh chịu hậu quải”
Mẹ cô là người yêu thương cô nhất, nhưng lại vì tiểu tam ôm hận mà chết, cả đời này bất luận như thế nào cô cũng sẽ không để cho hai mẹ con nhà kia được sống yên ổn.
Nếu như muốn dây dưa, vậy thì cô sẽ chơi đến cùng, cô lại muốn xem xem ai sẽ là người cười đến cuối cùng!
“Cô kiêu ngạo gì chứ? Không phải cũng chỉ là dựa vào thủ đoạn đê tiện để quyến rũ Đoạn Kim Thần sao?”
“Phải!” Một giọng nói mạnh mẽ vang lên, ý cười trên mặt Đường Hoan càng đậm hơn với đôi mắt sắc sảo: “Tôi quyến rũ anh ấy thì sao nào? Nhưng anh ấy tình nguyện để tôi quyến rũ đó.
Dù sao cũng tốt hơn một số người không biết xấu hộ dâng lên tận miệng vẫn bị người ta từ chối! Đường Vấn Tình, tôi cảnh cáo chị, nếu như sau này chị còn dám chọc giận mẹ tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho chị”