Cả quãng đường Đường Hoan ngồi bên cạnh Đoạn Kim Thần và nắm chặt tay anh, cô không hề nhận ta lúc này khuôn mặt mình sợ hãi như thế nào.
Khi Đoạn Kim Thần nhảy xuống cùng cô, cô thừa nhận cô lại một lần nữa rung động với anh.
Cuối cùng cũng đến bệnh viện, sau khi bác sĩ kiểm tra cho Đoạn Kim Thần xong nói rằng anh bị chấn động nhẹ và không có gì nghiêm trọng.
Sau khi nghe bác sĩ nói như vậy Đường Hoan mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô bước vào phòng bệnh của Đoạn Kim Thần, cô nhìn anh đang nằm trên giường với đôi mắt phức tạp.
Cô không biết tại sao hôm nay Đoạn Kim Thần lại hành động như vậy.
Đó là một quyết tâm chết cùng cô, cô không thể tượng tượng được rằng nếu như hôm nay bên dưới không có đệm khí, hai người họ có thể đã máu thịt lẫn lộn.
Không phải anh đi công tác rồi sao? Tại sao lại xuất hiện đúng lúc như vậy? Cô thực sự ngày càng không thể hiểu được anh.
Cô đưa tay mô tả lại ngũ quan trên khuôn mặt đẹp trai của anh: “Tại sao hôm nay anh lại nhảy xuống cùng em, nếu như bên dưới không có đệm khí thì phải làm sao? Rõ ràng anh không yêu em, tại sao lại làm ra hành động khiến em hiểu lầm như vậy?”
Lẽ nào chỉ vì quan hệ vợ chồng của họ thôi sao?
Cô biết trong lòng anh không có vị trị của cô, cô luôn tự nhủ rằng mình không được rung động với anh, nhưng bây giờ cô không thể điều khiển được trái tim của mình nữa.
Mỗi lần nghĩ đến việc anh ở bên một người phụ nữ khác, trái tim cô không khỏi cảm thấy mất mát và buồn bã.
Cô không biết bắt đầu từ khi nào anh đã sống trong trái tim cô, và càng không biết từ khi nào vị trí của anh ngày càng trở nên quan trọng.
Nhìn anh lặng lẽ một lúc lâu rồi cô nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mỏng gợi cảm của anh, khi cô muốn rời đi, không ngờ sau gáy đột nhiên bị ai đó giữ chặt, đôi mắt cô lập tức mở to ra.
Người đàn ông nhân lúc cô đang ngẩn người, đầu lưỡi của anh tiến vào trong và quấn lấy cái lưỡi nhỏ của cô, anh mặc sức hấp thụ hương thơm trong miệng cô.
Kể từ hôm hai người tan rã trong sự không vui ở bệnh viện, họ đã không gặp lại nhau, cô không ngờ lần này anh lại đột nhiên xuất hiện kịp thời như vậy.
Sau chuyện này mối quan hệ của hai người đã dịu đi rất nhiều và không còn lạnh lùng như trước nữa.
Hai người hôn nhau một lúc lâu, cho đến khi Đường Hoan nghĩ mình sắp chết vì ngạt thì Đoạn Kim Thần mới buông cô ra và ôm cô thật chặt trong vòng tay của anh.
Đường Hoan lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của anh, tần số nhịp tim của cô gần như giống với nhịp tim của anh, mặt cô lúc này đã đỏ như một quả táo.
Trong phòng bệnh phảng phất một hơi thở mờ ám, cả hai đều không nói gì, họ đều không muốn phá vỡ khoảnh khắc im lặng hiếm hoi này.
Cảnh Đường Hoan bị Đường Vãn Tình đẩy xuống lầu đã được tung lên mạng.
Vào thời điểm đó, khi cô ta đẩy Đường Hoan xuống, đã có người quay lại cảnh này và đăng nó lên mạng.
Ngay khi video được tung lên mạng đã lập tức gây nên một trận sóng to gió lớn.
Mọi người đều không nghĩ rằng một người phụ nữ có ngoại hình xinh đẹp như vậy lại có thể độc ác đến thế.
Người ta đi lên để cứu cô ta xuống, nhưng cô ta lại đẩy người ta vào chỗ chết.
Nếu như lúc đó bên dưới không có đệm khí, vậy thì sẽ có hai mạng người.
Trước đây trên mạng có tin đồn cô ta bán và giết người người ta còn có chút không tin, nhưng bây giờ họ đã được tận mắt chứng kiến, mọi người đều bắt đầu tin những gì được lan truyền trên mạng là sự thật.
Mọi người trên mạng xã hội chửi rủa Đường Vãn Tình, họ nói muốn thân xác của cô ta, các bình luận ở trên mạng thậm chí còn đa dạng hơn rất nhiều.
Đêm cô đơn: “Tâm địa của người phụ nữ này thực sự quá xấu xa, nghe nói cô ấy là em gái ruột của cô ta, vậy mà cô ta lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy, trước đây cô ta còn nói trên mạng rằng mình bị oan, bây giờ đúng là tự vả.”
Cáo trắng: “Loại phụ nữ này ở thời cổ đại chính là một Phan Kim Liên, một Vương Hậu độc ác.”
Nước mắt của thiên sứ: “Loại người này chết càng sớm càng tốt, để tránh làm hại những người khác trên thế giới.”
“……”
Khuôn mặt Đường Vãn Tình trở nên tái nhợt khi đọc những bình luận ở trên mạng.
Hôm đó sau khi cô đẩy Đường Hoan xuống đã sợ hãi trốn đi.
Cô biết bản thân gặp họa lớn rồi, lúc đó còn có rất nhiều cảnh sát có mặt ở hiện trường.
May mà lúc đó cô đã nhân lúc hỗn loạn mà chạy thoát.
Và điều khiến cô bực nhất là Đường Hoan không chết, ban đầu cô muốn lợi dụng vị trí kẻ yếu của mình để chiếm được sự thông cảm từ mọi người, sau đó khiến cho mọi người ghét Đường Hoan, nhưng kết quả là cô lại chữa lợn lành thành lợn què, hiện tại chính là tiền mất tật mang.
Hễ nghĩ đến điều này là cô lại tức không chịu được, dựa vào đâu mà con tiện nhân kia vẫn có thể sống tốt, còn cô bây giờ lại trở thành một con chuột chạy qua đường, bây giờ thậm chí còn không dám ra ngoài.
Làn sóng này chưa lặng thì làn sóng khác lại dâng lên, khi chuyện của Đường Vãn Tình vẫn chưa lắng xuống, Đường Hoan lại đăng đoạn ghi âm mà Lê Mỹ Mỹ đã sám hối trước mặt mẹ cô lên mạng, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, lượng share đã vượt quá một vạn, mà đoạn ghi âm này còn khiến người ta chấn động hơn cả video của Đường Vãn Tình.
“Năm đó là tôi đã cố tình quyến rũ Đường Kha Thành, sau đó ép mẹ cô phát điên và nhảy lầu, sau đó lại đuổi cô ra khỏi nhà họ Đường, những chuyện này đều là do tôi làm….”
Khi mọi người nghe thấy những lời của Lê Mỹ Mỹ đều vô cùng ngạc nhiên và than rằng nó còn thú vị hơn cả xem một bộ phim truyền hình.
Họ không ngờ trong cuộc sống hằng ngày lại có thể xảy ra những chuyện xấu xa như vậy.
Có nhiều ý kiến khác nhau về vấn đề này trên mạng xã hội và mọi người đều đồng ý rằng có kỳ mẫu thì chắc chắn có kỳ nữ.
Người mẹ xấu xa như vậy, đứa con gái cũng chẳng được dạy dỗ tốt đẹp gì?
Ngay lập tức, hai người bọn họ từ phu nhân và cô chủ nhà họ Đường vô cùng cao quý biến thành một con chuột qua đường, hại họ thảm đến nỗi giống như một con chuột không dám ra ngoài.
Vì sự cố này mà công ty của Đường Kha Thành đã không có cơ hội lật lại tình thế, vì vậy mà tính khí của ông trở nên vô cùng khó chịu.
Ban đầu ông còn muốn nhờ Đường Vãn Tình để vực dậy, nhưng không ngờ bây giờ không có cơ hội để đứng lên mà ngay cả nhà họ Đường cũng hoàn toàn suy sụp.
Sự phẫn nộ của Lê Mỹ Mỹ và Đường Vãn Tình đối với Đường Hoan đã đạt đến một đỉnh điểm khác, bọn họ cảm thấy mọi thứ mà bây giờ họ phải chịu đều do Đường Hoan gây ra.
Ban đầu họ có thể làm những phu nhân giàu có, nhưng bây giờ lại vì cô ta mà biến thành một con chuột qua đường bị người ta chửi bới, hơn nữa điều quan trọng hơn là sau này họ sẽ không thể tận hưởng vinh hoa phú quý được nữa.
Trong lúc mọi người mắng chửi Đường Vãn Tình đồng thời lại cảm thấy thương cho Đường Hoan, họ cảm thấy rằng cuộc sống của cô trong những năm qua thực sự là quá khổ sở, mọi người trên mạng xã hội đều an ủi cô.
Đêm cô đơn: “Cô Đường, tôi ủng hộ cô, cho dù con đường phía trước có khó khăn đến đâu, cô nhất định phải kiên trì đi tiếp, ác giả ác báo, họ làm nhiều điều ác nhất định sẽ bị trừng phạt.”
Chú cá biết buồn: “Tin vào mặt trời, tin vào ngày mai.”
Nhìn vào những bình luận ở trên mạng, khóe môi Đường Hoan cong lên thành một vòng cung tuyệt đẹp, cô tin rằng bây giờ mình không cần phải làm gì nhiều nữa.
Trên mạng xã hội mỗi người một câu như vậy cũng đủ để nhấn chìm bọn họ rồi.
Mặc dù những gì Đường Vãn Tình làm rất nguy hiểm, nhưng vô hình chung nó đã giúp cô một phen.
Nếu như không phải cô ta nổi lên ý nghĩ xấu xa đẩy cô xuống lầu thì mọi người vẫn không thể nhìn thấy rõ bộ mặt thật của cô ta.
Lần này có thể nói là cô ta tự mua dây buộc mình, khiến bản thân không thể vực dậy.
Cô nằm trên giường và đọc từng bình luận trên mạng với khuôn mặt bình thản, trong lòng cô vô cùng phức tạp và không thể thay thế bằng lời nói.
Lần này coi như cô đã trả thù xong cho mẹ, bây giờ nhà họ Đường đã không thể chịu nổi một đòn, chỉ cần cô mạnh tay một chút, sau này họ đừng nghĩ đến việc được sống tốt.
Khi cô đang thất thần, cánh cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra nhưng Đường Hoan không để ý, cô cho rằng là y tá bước vào.
Cho đến khi đôi giày cao gót bước trên sàn phát ra những tiếng cộc cộc, trong không khí còn phảng phất mùi nước hoa, cô mới biết người đó không phải là y tá.
Cô ngước lên và thấy Lương Phỉ Phỉ bước vào với một giỏ trái cây trong tay và một khuôn mặt kiêu ngạo.
Khuôn mặt cô không có quá nhiều sự thay đổi, cô lạnh lùng nhìn cô ta, đôi môi khẽ mở ra: “Cô đến đây làm gì?” “Tất nhiên là đến thăm cô rồi.” Lương Phỉ Phỉ cười khẩy và đặt giỏ trái cây lên bàn.
Sau đó cô ta bước đến bên cạnh cô: “Bây giờ chắc cô rất đắc ý nhỉ, nhà họ Đường đã hoàn toàn kết thúc, còn cô lại trở thành người chiến thắng lớn nhất, cô thực sự có một phương pháp tốt, trận chiến này thực sự đánh rất hay.” Nói rồi cô ta liếc nhìn Đường Hoan: “Có phải tôi nên nói một câu chúc mừng với cô không?” Một người thông minh như Đường Hoan làm sao có thể không nghe ra ý tứ mỉa mai trong lời nói của cô ta.
Lương Phỉ Phỉ luôn không ưa cô, bây giờ mọi người trên mạng đều nói giúp cho cô, trong lòng cô ta cảm thấy mất cân bằng là chuyện bình thường.
“Cô Lương nói gì vậy, rốt cuộc là phương pháp của tôi tốt hay là đây là sự thật trong lòng cô tự biết, cô đừng cho rằng tôi không biết cô đã làm gì.” Đường Hoan lạnh lùng phản bác lại, đôi mắt nhìn cô ta không có chút nhiệt độ nào.
“Tôi đương nhiên biết cô đã làm gì.” Lương Phỉ Phỉ không quan tâm và khẽ cười: “Cô cao tay như vậy, tôi thực sự muốn học hỏi cô rốt cuộc làm thế nào mới có thể quyến rũ được đàn ông, trước đây Đoạn Lâm Phong là bạn trai của cô, nhưng bây giờ cô lại đá anh ta mà ở bên cạnh Đoạn Kim Thần, cô có thể dạy tôi không?” Cô cố tình đảo ngược sự thật, thực tế là đang ám chỉ Đường Hoan là một người phụ nữ lẳng lơ và không khác gì Đường Vãn Tình, hai chị em họ đều là kẻ tám lạng người nửa cân, dựa vào đâu cô ta có thể gả cho Đoạn Kim Thần, dựa vào đâu mà có thể nở mày nở mặt chiến thắng Đường Vãn Tình mà không hề tổn thương một chút nào.
Bây giờ mọi người đều đứng về phía cô ta, đều cho rằng cô ta là bên yếu thế và ủng hộ cô ta.
Người phụ nữ kia cũng thật vô dụng, lên kế hoạch cho cô ta lâu như vậy, nhưng không ngờ lại cho ra kết quả này, đúng là đã lãng phí tâm huyết của cô.
Trước đây cô thực sự đánh giá thấp Đường Hoan, không ngờ cô ta lại cao tay như vậy, bị cô đánh cho một đòn như vậy nhưng vẫn có thể lật ngược ván cờ, xem ra sau này cô phải cẩn thận hơn.
“Khả năng của Cô Lương lớn hơn tôi, chút khả năng nhỏ bé này của tôi sao dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt cô được.”
Đường Hoan trả lời một cách mỉa mai: “Hơn nữa, cô còn cao tay hơn cả tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể dồn người ta vào chỗ chết, vì sự an toàn của bản thân, vẫn mong cô hãy rời khỏi đây, tôi không hoan nghênh cô.”
Lương Phỉ Phỉ không ngờ rằng Đường Hoan lại nói ra những lời như vậy, lúc này sắc mặt đều xanh ngắt lại, cô đang định nổi giận thì nghe thấy tiếng bước chân truyền đến, phong cách nói chuyện của cô lập tức thay đổi: “Cô Đường nói gì vậy? Tôi chỉ là muốn đến thăm cô, sao cô có thể đuổi tôi đi chứ?”
“Tôi bảo cô đi thì hãy đi đi, làm gì có nhiều cái tại sao như vậy?” Đường Hoan cau mày, đôi mắt nhìn cô ta lóe lên một sự khó chịu và có chút khó hiểu trước sự thay đổi đột ngột của cô ta.
“Cô….cô Đường, cô nói như vậy là không đúng rồi, chúng ta dù sao cũng có quen biết, tôi biết cô không thích tôi, nhưng dù sao cô cũng là vợ của anh Kim Thần, về tình về lý tôi đều nên đến quan tâm một chút.”