Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 872




“Chị.”

 

Ở phía sau bỗng truyền tới một giọng nói ấm áp.

 

Tô Thắm ngây người, quay đầu lại liền nhìn thấy Ôn Dương cũng đang đi chân trần đi tới, gọi cô một tiếng chị.

 

Ôn Dương ăn mặc trẻ trung, để đầu đinh, khiến cho cả người tỏa ra hơi thở sạch sẽ, tràn đầy hơi thở thanh xuân mà ấm áp.

 

Chàng trai như vậy chính là kiểu người được các cô gái săn đón nhiều nhất.

 

“Sao em lại tới đây?”

 

Tô Thám vì câu chị này của cậu mà vui vẻ hòa nhã hơn một chút.

 

“Em vừa thấy chị ở đây nhặt vỏ sò nên muốn qua nhặt chung với chị, dù sao thì bây giờ cũng là thời điểm vui nhất ở bãi biển.”

 

Ôn Dương cười nhe ra hàm răng trắng bóc.

 

“Chị chỉ đi tản bộ một chút thôi.”

 

Tô Thắm cũng chả phải là thật sự muốn nhặt cái gì.

 

“Chị, có phải chị gặp phải chuyện gì đau lòng không? Em thấy chị chỉ có một mình nên em rất lo lắng cho chị.”

 

Ôn Dương đi tới bên cạnh cô, trong ánh mắt sạch sẽ đó thể hiện rõ sự lo lắng.

 

Tô Thắm mím môi cười: “Không có!”

 

Ôn Dương lại không tin, có điều, bây giờ cậu cảm thấy vô cùng vui vẻ bởi vì Tô Thắm không hề ghét bỏ sự tiếp cận của cậu.

 

Ở với cô như vậy cậu liền cảm thấy rất vui.

 

Tô Thắm tiếp tục đi về phía trước, Ôn Dương đi theo bên cạnh cậu cũng không quấy rầy cô, cũng không nói chuyện tựa như một người bạn tri kỳ.

 

Tô Thắm cũng không chán ghét cậu, bởi vì con người luôn khao khát sự ấm áp, đối với cô mà nói thì Ôn Dương chỉ là một người lạ tốt bụng mà thôi.

 

Lý Sâm căn cứ theo yêu cầu của Hiên Viên Thần lập tức điều tra hành tung của Tô Thắm, rất nhanh sau đó liền có được tin tức của Tô Thắm.

 

Tô Thắm đang ở một khu nghỉ dưỡng trên biển của đất nước F, là khách sạn năm sao, hơn nữa lại còn là một bãi cát độc lập.

 

Giờ đây Lý Sâm đang vô cùng sầu não, ông lo rằng Hiên Viên Thần sẽ lập tức đi qua đó tìm cô.

 

Thế nhưng với thân phận của anh thì tuyệt đối không thích hợp với việc đi lại lung tung, cho dù có là một chuyến đi bí mật đi chăng nữa thì nó cũng sẽ kèm theo một mức độ nguy hiểm nhất định.

 

Trong lúc Lý Sâm vẫn còn đang do dự thì Hiên Viên Thần gọi điện thoại tới thúc giục.

 

“Hỏi thăm được chưa?”

 

Hiên Viên Thần trực tiếp hỏi.

 

“Đã hỏi thăm được rồi, chỉ là thưa ngài, ngài có thể gọi Tô Thắm về mà không cần thiết phải tự mình qua đó tìm cô ấy.”

 

Lý Sâm đề nghị nói.

 

“Cô ấy là thật tâm muốn rời khỏi tôi, cho dù tôi có gọi cô ấy về đi chăng nữa thì ông cảm thấy cô ấy sẽ về sao?”

 

“Mệnh lệnh của ngài cô ấy nhất định sẽ không dám phản kháng.”

 

“Không, tôi không muốn dùng thân phận của mình để bắt ép cô

 

Một chiếc máy bay vô cùng khiêm tốn cất cánh trong đêm khuya.

 

Trên máy bay, có một thân ảnh vô cùng mê người đang dựa vào vị trí gần cửa sổ, ánh trăng xuyên qua cửa số máy bay bao phủ lên người anh, khiến cho ngũ quan của anh tựa như được chùm bởi một lớp ánh sáng bạc vậy, đa chiều mà thâm túy.

 

Ngồi cách đó không xa là mấy người vệ sĩ cùng với Lý Sâm, Lý Sâm khó mà tin được, ngài tổng thống vậy mà lại không chờ được muốn đi tìm Tô Thắm ngay. Cũng may đất nước mà Tô Thắm đi du lịch là nước bạn với họ, sau khi Lý Sâm dùng tốc độ nhanh chóng để sắp xếp xong hết mọi việc đủ để bảo đảm sự an toàn cho chuyển đi này thì họ mới xuất phát, nếu không ông thật sự không dám để cho ngài tổng thống cứ lỗ mãng như vậy mà đi được, đại khái tổng thống Hiên Viên Thần cho rằng đây có lẽ là một việc làm thiếu suy nghĩ nhất trong suốt nhiệm kỳ của mình, thế nhưng nếu như đứng trước mặt tình cảm mà vẫn còn còn có thể duy trì được lý trí vậy thì chỉ có thể nói là tình cảm của anh dành cho Tô Thám là không đủ sâu đậm mà thôi. Cho nên, anh đã mất đi lý trí, mất đi hết sự trầm ổn và bình tĩnh, anh chỉ nghĩ tới việc lập tức bay tới bên cô.