Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1371




Chương 1371:

 

Lam Sơ Niệm cắn môi, mặc dù cô đã từng đối chọi lại anh, nhưng bây giờ cô chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi Đợi cô 24 tuổi đi rồi tình tiếp!

 

Ăn xong mì, Lam Sơ Niệm tắm rửa đi ngủ. Nửa đêm, cửa phòng bị đẩy ra, Lam Thiên Hạo đứng ở cửa, cần thận ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cô, còn sờ cô xem có còn sốt hay không.

 

Lam Sơ Niệm ngủ rất say, hoàn toàn không biết nửa đêm có người khác thức dậy quan tâm cô.

 

Sáng sớm.

 

Trang Noãn Noãn vừa rửa mặt nước ấm, thay quần áo xong thì xe của Lam Sơ Niệm đã đợi cô ở dưới lầu rồi. Cô ngồi vào xe, hai người trò chuyện về bữa tiệc ngày hôm qua.

 

“Noãn Noãn, sao cậu về nhà được vậy? Không phải cậu gọi taxi đấy chứ?”

 

Trang Noãn Noãn vội vàng lắc đầu: “Không phải, mình gặp phải một vị khách, anh ta đưa mình về nhà.”

 

“Thật là một vị khách tốt bụng!” Lam Sơ Niệm cười nói.

 

Trang Noãn Noãn cười khổ trong lòng, tốt bụng sao? Cô rõ ràng đã bị người đàn ông này nhét vào trong xe của anh.

 

Đến công ty, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đều đã đến, Diệp Mạn Ni nhìn Trang Noãn Noãn, ánh mắt có chút đe doạ hỏi: “Noãn Noãn, tối hôm qua cô đi về cùng ai đấy?”

 

“Mình tự mình về.”Trang Noãn Noãn nuốt nước bọt.

 

“Tại sao ngay sau khi cô rời đi, Kiều Mộ Trạch cũng đi theo chứ? Có phải hai người đã hẹn nhau cùng về không?” Lâm Thiến ở một bên châm chọc hỏi.

 

“Mình không có! “Trang Noãn Noãn có chút chột dạ phản bác lại “Còn nói không có, có người thấy kia kìa, cô còn dám nói dối.”

 

Diệp Mạn Ni cố ý gạt cô.

 

Trang Noãn Noãn vốn đã có chút chột dạ, bị lửa như Vậy, cô lập tức đỏ mặt nói: “Mình không hề muốn để anh ta đưa mình về, là tự anh ta muốn đưa mình về.”

 

Ngay khi cô vừa dứt lời, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến ghen ghét đố kị chết được, không ngờ Kiều Mộ Trạch lại đưa cô về nhà.

 

Lam Sơ Niệm cũng ngạc nhiên vui mừng nói: “Noãn Noãn, cậu và Kiều Mộ Trạch quen biết nhau à? Anh ấy là bạn tốt của anh cả mình đây!”

 

Trang Noãn Noãn bát lực lắc đầu: “Mình không quen biết anh ta”

 

“Đừng giả vờ nữa, Trang Noãn Noãn, đều là chị em tốt với nhau cả, cô làm vậy chẳng nghĩa khí chút nào. Tõ ràng là chúng ta cùng lúc gặp được Kiều Mộ Trạch, cô dựa vào cái gì mà lại ra tay trước thế chứ?”

 

“Các cậu đang nói gì vậy chứ, mình không có ý gì với anh ta cả.” Trang Noãn Noãn nghe được chuyện này bị hiểu lầm thành vậy, cô sắp ngã quy đến nơi rồi.

 

Ngay cả khi trên thế giới chỉ còn lại một mình Kiều Mộ Trạch là đàn ông, cô cũng sẽ không thích anh. “Cô đừng có mà biện minh nữa. Tóm lại, sau này nếu gặp được Kiều Mộ Trạch thì cô đừng ăn mảnh một mình nữa. Dù sao người đàn ông có thân phận như anh ấy, không phải ai anh ấy cũng thích.” Diệp Mạn Ni nói xong, hất tóc quay đầu, bước tới bật nhạc lên.

 

Lam Sơ Niệm vỗ nhẹ vai Trang Noãn Noãn, nhỏ giọng nói: “Noãn Noãn, cậu đừng giận, mình tin tưởng cậu không phải người như vậy.”

 

Trang Noãn Noãn nhìn cậu ấy cảm kích, nhưng buổi biểu diễn ` còn chưa diễn ra, không được để xảy ra cãi vả, mâu thuẫn.

 

Nên cho dù cô cảm thấy rất uỷ khuất, rất tức giận thì cô cũng phải nhịn xuống, bởi vì cô muốn tổ chức thành công buổỏi biểu diễn này.

 

Tại văn phòng của Chu Đào, anh cầm một chiếc phong bì bỏ những chiếc vé ghê VIP của buổi biểu diễn vào bên trong.

 

Sau đó, anh ấn vào đường dây nội bộ của trợ lý bảo anh sang đây.

 

Vừa đến nơi, Chu Đào đưa phong bì cho anh ta: “Anh đem năm vé này đưa sang tập đoàn Kiều thị.”

 

“Dạ được.” Trợ lý lập tức cầm lấy rồi ra ngoài giao vé.

 

Mặc dù Chu Đào biết rằng Kiều Mộ Trạch không có hứng thú với buổi biểu diễn, nhưng anh ấy lại là ông chủ lớn đằng sau, vậy nên phần quà này anh không thể tiết kiệm được. Anh đã chọn chỗ ngồi VIP nhất dành cho khán giả cho anh ấy, hy vọng anh ấy có thể đến tham gia.

 

Lúc này, Chu Đào cũng nhận được thông báo có thể lên sân khấu để tập dượt, anh nhanh chóng bước vào phòng tập, vỗ tay, bảo bốn cô gái xinh đẹp sang.

 

“Tôi vừa nhận được tin báo. Ngay từ bây giờ, các cô có thể lên sân khấu tập dượt, sắp xếp đội hình. Mọi người chuẩn bị một chút, 10h30 chúng ta sẽ xuất phát.”

 

Tin vui thế này vẫn đáng mừng, bốn người chuẩn bị một chút rồi lên đường vào khoảng 10 giờ trưa.

 

Trong xe bảo mẫu, lúc đi ngang qua trước một tòa nhà cực lớn, Diệp Mạn Ni lập tức kinh ngạc nói: “Nhìn xem, đó chính là tập đoàn Kiều thị, công ty của Kiều Mộ Trạch.”