Tổng Quản Thái Giám Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 27: mama & papa






Vừa bước vào cổng cung điện, nhìn sang bên trái, xuyên qua rừng qua cẩm tú sẽ thấy một lương đình nhỏ, vải màu tím nhạt che đi cảnh vật bên trong. Đi dọc theo con đường mòn rải đầy hoa cẩm tú, bước đến trước lương đình thì thấy mẫu hậu, phụ hoàng và hai vị thái phi đang ngồi trên ghế quý phi uống trà chiều.
Hai người ngồi chung một chỗ ngỡ như mặt trăng và mặt trời hội tụ một nơi, trong khi mẫu hậu nàng luôn duy trì khí chất lạnh lùng, điềm tĩnh, trí tuệ như ánh trăng vô tình, thì phụ hoàng có khuôn mặt cực kì hiền lành, nụ cười teo toét trên môi, cả người tỏa ra ánh nắng như mặt trời thu hút mọi ánh mắt.

Hai người tỏa ra hai khí chất khác nhau nhưng khi chung một chỗ lại. Tạo cho người khác cảm giác hòa hợp như một việc hiển nhiên.
Mẫu hậu(mama) nàng trông lạnh lùng ít nói bơ đời thế thôi nhưng một khi cái miệng nhỏ nhắn đó phát ra giọng nói nghe rất êm tai ngọt ngào thì y như rằng chỉ làm người ta tức hộc máu, một chưởng đánh trúng điểm yếu của người khác, tính bà là thế, nhưng khi đối mặt cả ngày với nụ cười ngây ngô của phụ hoàng(papa) là bà chỉ biết bất lực, aizz.
Về phần papa, thì khỏi cần nói, cười cả ngày, khuôn mặt ngây thơ, tính cách hiền lành, bao che khuyết điểm, yêu chiều mama, nhưng sau khuôn mặt đó là một tính cách cực nguy hiểm, tính chiếm hữu rất mạnh, sức lực mạnh mẽ ( chuyện gì thì tự tưởng tượng), tình địch đến thì mỉm cười vui vẻ niềm nở như trẻ con làm người ta mất cảm giác phòng ngự, mới quay lưng một chút là bị đá một cái vô mông làm té ngửa xuống đất, sau đó là hàng loạt khuyến mãi đi kèm là những cú đá cú đấm làm cha mẹ người ta nhận không ra.
Papa nàng còn mang thân phận là con trai đại tướng quân đương triều, nếu không cưới mama miệng độc của nàng thì ông chắc chắn sẽ thành là một đại tướng quân tài giỏi, vang danh khắp đại lục, trên đó là lời mà ông nội nàng suốt ngài lải nhải bên tai ta mỗi lần ông nhập cung thăm cháu, làm mẹ ta cãi nhau đỏ cả mặt với ông nội mỗi lần chạm mặt trong khi ta đang ngồi bên cạnh giương đôi mắt ngây thơ nhìn chầm chầm còn papa miễn cười hiền lành, ngây ngô làm như không liên quan đến mình.
Hai vị thái phi bên cạnh là hai người đàn ông tuổi tầm 40 nhưng được bảo dưỡng rất tốt nhìn ra chỉ khoảng hai mươi mấy, 2 người tỏa ra khí chất nam nhân thành thục, người áo đen thì quyến rũ tà mị, hắn là nam cung thái phi con trai của tể tướng tiền triều, người mặt áo màu lam tỏa ra khí chất điềm tĩnh nho nhã, chính là quân thái phi con trai của thượng thư bộ hộ đương triều.
Nói chung ba người đàn ông bên cạnh mẫu hậu ai ai cũng là cực phẩm nam nhân, phong lưu phóng khoáng, đẹp trai khỏi nói, nhiều lúc ta cũng rất ghen tị với mẫu hậu, người như vậy mà cũng được hưởng phước kinh khủng, chắc kiếp trước làm bao nhiêu chắc cho người đời hết bấy nhiêu rồi.


Ta càng nghe người ta kể lại càng cảm thấy họ không phải người bình thường a,
chính là cực phẩm trong cực phẩm a.
(cuộc thi hỏi đáp!!!
Mm( ngồi xổm xuống giơ giơ tay hỏi): cực phẩm trong cực phẩm đụng chạm, móc xéo, uốn éo, nặn nhau sinh ra con là người gì ạ?
Hàn kỷ( ngồi xổm xuống chung một chỗ): đương nhiên là thành đứa khùng rồi.

Mm(tò mò):sao vậy ạ?
Hàn kỳ(lại gần mm nói vô tai): bằng chứng là mi sao!!!(tay nắm lại thành nắm đắm đập một cái vô đầu mm, quay đầu bước đi)
Rưng rưng ôm đầu nhìn tên điên bước đi… không không, đừng nhìn ta á á á……)
lời tác giả: 3,4 ngày chưa up chap mới rồi, hôm nay sẽ cố hoàn thành và up 3 bộ truyện đang viết mỗi bộ 1 hoặc 2 chap cho ngày hôm nay vậy. ta sẽ nghĩ viết truyện để ôn thi học kỳ trong vòng 2 đến 3 tuần coi như đây là đền bù vậy, tks for reading it, hô hô hô...