Tông Môn Đại Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70

Chương 24: Chương 24





Phòng ông cụ Tô là căn ở tận cùng phía Tây, một cái tủ quần áo thấp được dùng như cái bàn, phía trên bày nào là đèn dầu, diêm, dao thái, rượu thuốc, thuốc.Phòng không lớn, sau người đứng đầy người, không khí cũng trở nên thiếu hụt.Ông cụ Tô ngồi ở bên cạnh cái tủ hút thuốc, Tô lão tam thêm mắm thêm muối thuật lại lời nói vừa rồi của Tô Nguyệt Hòa lại một lần, mấu chốt là ông ta nói chậm rãi, lộ ra dáng vẻ phân rõ phải trái cực kỳ, khiến Trang Thuận Lan đang xách dao trở nên càng thêm ngang ngược.May mắn, ở đây đều là người trong nhà, ai còn không biết ai là kiểu người gì? Lão sói vẫy đuôi giả vờ cái gì?Cho nên, lúc Tô Lão Đại nghe thấy Tô lão tam hỏi ý kiến của ông ấy, Tô Lão Đại vừa khôn khéo lại không muốn gây chuyện, cười cười, ai cũng không đắc tội mà nói: "Anh có thể có ý kiến gì? Xem ý cha."Mọi người nhìn về phía ông cụ Tô, ông cụ đang hút thuốc, một câu không nói.Hách Ái Đệ đứng ở ngoài cùng thấy không có ai nói chuyện, vội vàng tiếp lời: "Ý của cha, trước đó không phải đã nói rồi sao? Xây nhà thì được, chỉ có thể giống như nhà anh cả, xây dựng ở bên cạnh."Tô Lão Đại đầu óc tương đối tỉnh táo, ông ấy nói với Tô lão tam: "Nhà anh xây ở hướng phía tây, nhà thằng hai chỉ có thể xây thêm ở hướng phía đông, vậy sau này khi nhà các em muốn xây nhà thì xây ở hướng nào? Nếu mở rộng ra, hai bên đều không có chỗ.

Người ba nhà chúng ta cũng nên có người phải đi tìm nơi khác xây nhà."Hách Ái Đệ lầm bầm: "Chúng em nào có tiền xây nhà."Tô Lão Đại: "Chờ con trai hai người đều lớn rồi, các em dù sao cũng phải nghĩ cách xây, lúc trước bọn anh xây nhà cũng không có tiền."Trang Thuận Lan hừ lạnh một tiếng: "Anh cả, nếu như chỉ là vấn đề xây nhà, bọn họ ước gì chúng em dọn đi, ước gì chúng em đến nơi khác để xây.

Hiện tại đây là vấn đề xây nhà sao? Nó không phải!"Tô lão tam lớn tiếng hỏi lại: "Chị dâu hai, chị có ý gì? Không phải vấn đề xây nhà thì là vấn đề gì?"Đã vạch mặt, Trang Thuận Lan cũng không muốn giữ mặt mũi cho ông cụ gì nữa: "Trước đó lúc Tô Vận Xương và cha thương lượng, cha nói, chúng ta đến nơi khác xây nhà cũng có thể, điều kiện chính là, sau khi Tô Vận Xương về hưu, phải để cho Tô Bách Tùng tới thế chân.

Nói tới nói lui, các người chính là muốn ép nhà chúng tôi đồng ý, về sau để Tô Bách Tùng thế chân lão nhị.


Chút tâm tư nhỏ nhen kia của các người.

.

."Hách Ái Đệ tức giận, bà ta lớn tiếng ồn ào: "Ai nhỏ nhen? Đây không phải là việc thường tình sao? Chị dâu hai, chị không có con trai! Chị mà có con trai thì cha sẽ như vậy nghĩ sao? Chị cũng đừng quá ích kỷ, chỉ lo bản thân mình.


Chúng ta đều là người nhà họ Tô, bác trai về hưu cháu trai thay việc thì có làm sao? Đều là họ Tô, cũng không để người ngoài được hời có đúng không!"Trang Thuận Lan: "Được, đều không phải là người ngoài, tôi để ba chị em Nguyệt Hoa Nguyệt Thanh Nguyệt Hồng mỗi ngày đến nhà thím ăn cơm, để thím nuôi, thím vui lòng không?"Hách Ái Đệ không thừa nhận mình không vui, miệng cô ta cứng rắn: "Tôi làm sao không vui? Chỉ cần tôi nuôi nổi.""Phi! Hách Ái Đệ cái ki hốt rác rách nhà thím, chỉ có cái miệng.

Thím cũng đừng để tôi lôi chuyện cũ của thím ra nói.

Lúc Yêu Muội Nhi nhà tôi ra đời, trong nhà không ai nấu cơm, mấy đứa bé đói đến khóc oa oa, thím có quan tâm không? Lúc ấy thím nói như thế nào? Có bản lĩnh sinh thì phải có bản lĩnh nuôi, đều đã ở riêng, đừng hi vọng người làm thím như thím hỗ trợ.

Tô Hòa nhà tôi mới 10 tuổi, phải đi học, phải gánh nước, phải nấu cơm, giặt quần áo, cho heo ăn, đi vườn rau hái rau, chị dâu cả nhìn thấy sẽ còn phụ một tay, Hách Ái Đệ thím nào giúp lấy một lần? Lúc có gì tốt, chúng ta đều là người nhà họ Tô, lúc cần thím hỗ trợ, thím liền nói một câu, đều đã ở riêng rồi, phải dựa vào bản lĩnh của mình.

Tốt xấu, thím đều chiếm hết!".