[Tống Mạn] Thiên Thần Gãy Cánh

Chương 57: đi du lịch (2)




Trong lúc ba người lớn lấy hành lí từ sau cốp xe xuống, Daisy bị Sakura kéo tay dẫn vào nhà.

Bên trong căn nhà không gian khá rộng và thoáng, hơn nữa cách bố trí còn mang đến cho người ta cảm giác tồn tại hơi ấm gia đình

" Chúng ta sẽ ở đây hai ngày đó Daisy, mẹ" Sakura phấn khích nói với cô, rồi lại dùng ánh mắt trìu mến nhìn tấm di ảnh của bà Nadeshiko, thứ mà cả nhà luôn gìn giữ cẩn thận

Tâm trạng Daisy hơi thay đổi, cô có chút nhớ mẹ Hana, đã rất lâu cô chưa được gặp người, chẳng biết người có còn nhớ đến sự tồn tại của một đứa con là cô hay không

" Daisy? Cậu làm sao vậy?" Sakura đi tới trước mặt cô, lo lắng hỏi, cô ấy nhìn vào gương mặt tái nhợt của Daisy, rồi tự lẩm bẩm " Không phải là bị cảm nắng đó chứ"

Toya liếc mắt qua nhìn hai người

" Không sao... Tớ ổn" Daisy lúng túng cúi đầu, che đi đôi mắt đang dần đỏ lên của mình

Cô quá xúc động rồi, quên mất lời dặn phải biết kiềm chế cảm xúc của Reborn

" Ổn gì mà ổn, tớ gọi nãy giờ vài lần rồi mà cậu cũng không nghe. Nghe này Daisy, nếu mệt thì phải nói cho tớ biết đấy" Sakura chống hai tay, làm ra bộ dạng như một cô giáo đang dạy dỗ học sinh

" Tớ biết rồi, cảm ơn cậu nhé Sakura" Daisy chớp chớp đôi mắt của mình, tiểu khả ái vừa xinh xắn vừa ngoan như vậy, hình ảnh này làm Sakura không chịu nổi phải vươn tay xoa đầu cô

" Cậu đúng là bé ngoan mà"

Sau khi mang hết đống hành lý vào nhà, Toya và Yukito cùng nhau đi kiểm tra van gas, ông Fujitaka dịu dàng hỏi hai đứa nhỏ

" Hai con có muốn đi siêu thị không? Hay là đi chơi cho tới giờ ăn tối?"

" Đi chơi ạ" Sakura cười khúc khích, ba quả thật hiểu cho tính hiếu động của cô, đúng là chỉ có cha mới nuông chiều con gái nhất

" Còn cháu thì sao Daisy?"

" Ch... Cháu sẽ đi chơi cùng Sakura ạ..." Hơi kinh ngạc khi bị chuyển hướng sang hỏi mình, Daisy vội vàng nói. Nhìn cô bạn bị ba mình làm cho ngây cả ra, Sakura vội vàng kéo lấy tay Daisy, thu hút sự chú ý của người lớn " Vậy mọi người đi vui vẻ ạ"

" Hai đứa chơi cẩn thận nhé, đừng đi lạc" Fujitaka dặn dò, sau đó cầm theo chìa khoá đi ra xe, Yukito nối gót theo sau ông

Toya đứng tại chỗ nhìn hai người kéo tay đùa giỡn, cũng xoay đầu đi thẳng

Sau khi ba người lớn lên xe đi khỏi, Sakura tức tốc chạy vào nhà, hô to bằng giọng phấn khởi

" Kero à, mau đi chơi thôi"

Oh, kinh ngạc đấy

Cô có chút không ngờ rằng dù đã đến vùng núi này nghỉ mát mà cô nàng còn nhớ đến việc mang theo cậu chàng linh thú kia

" Daisy, lâu rồi không gặp cậu đấy" Kero từ trong túi xách bay ra, vừa thấy Daisy liền niềm nở chào hỏi

Tiếp xúc cùng cô một thời gian, cậu phát hiện thiếu nữ này tuy có một năng lực bí ẩn nào đó nhưng cô vẫn rất ngốc, chính là loại trắng trắng mềm mềm ngu ngơ không biết chuyện gì đang xảy ra

Với lại cô cũng không đe doạ tới cậu hay Sakura mà còn giúp hai người thu phục thẻ bài Clow

Điều quan trọng là cô thường mua bánh ngọt cho cậu ăn nữa, còn là loại bánh siêu siêu siêu đắt và siêu ngon

Có nhiêu đó thôi cũng đủ để linh thú Kero muốn kết giao với cô rồi

Hai người một thú sau khi khoá cửa viên trang cẩn thận mới bắt đầu đi thăm thú xung quanh

Cả ba người đi băng qua cánh đồng hoa violet, đi thêm vài chục bước nữa là tới cây cầu. Cây cầu tên gì thì Daisy không rõ, nhưng dưới chân cầu, nước trong vắt, còn có một ông lão đang ngồi câu cá

Đã rất lâu rồi mới thấy cảnh tượng yên bình này

" Wao, lớn thật đó" Sakura mở to mắt nhìn ngôi nhà chiễm chệ trước mặt, bên trong đó là cả một khu vườn hoa hồng tuyệt đẹp. Daisy liếc mắt theo hướng cô bạn, bên trong trồng rất nhiều cây, quả xứng với danh thiên đường thực vật

" Cứ như khu vườn của Alice vậy" Daisy cười, lại nhớ tới câu chuyện về thiếu nữ Alice lạc vào xứ sở thần tiên mà Elena từng kể vào mỗi buổi tối

" Alice?" Sakura hỏi lại, hơi mờ mịt không biết cô bạn đang nói gì

" Alice ở xứ sở thần tiên, là một câu chuyện của Anh"

" Daisy biết nhiều thật đó"

Sakura nhìn cô bé bằng ánh mắt ngưỡng mộ, Daisy gãi mặt đầy ngượng ngùng

Hai người vừa đi vừa nói, bất giác đã tiến vào bên trong khu vườn. Đợi đến lúc giật mình nhận ra, chủ nhà đã gọi tên của bọn họ

" Này hai cô bé, các cháu đi lạc sao?"

Đối phương là một người đàn ông trung niên tuổi xế chiều, vẻ mặt hiền từ đem lại cho người ta cảm giác áp

Daisy đã ngẩn người khi nhìn rõ khuôn mặt ông ấy

Thật sự rất giống cha, người đàn ông từng tồn tại trong trí nhớ trước năm cô bốn tuổi. Dù đã sáu năm trôi qua, kí ức kia sớm bị phủi bụi nhưng hình bóng ông vẫn mãi hiện hữu trong đầu cô bé

" Không ạ, tụi cháu xin lỗi đã làm phiền" Daisy vội vàng cúi người, Sakura cũng bắt chước theo, còn Kero sớm đã trốn biệt tăm trong bụi cỏ

" Nhà các cháu ở đâu vậy?" Người đàn ông kia cũng rất hiền lành, không những không quát mắng sự tự tiện của bọn họ mà lại còn rất từ tốn hỏi thăm

" Tụi cháu ở trang viên bên kia ạ, đến đây nghỉ hè" Sakura thành thật khai báo

" Ra vậy, các cháu có đói không?"

Hai cô gái đồng thời lắc đầu, lễ phép từ chối lời mời của người đàn ông

Người đàn ông không những không tức giận mà vẫn lịch sự hỏi thêm lần nữa " Một tách trà thì thế nào?"

Từ chối hai lần quả không lễ phép

Lúc này cả hai mới gật đầu và nói cảm ơn

Sakura và Daisy được người đàn ông dẫn vào bên trong, khi hai người được cho phép đi ngắm cảnh vườn hoa thì người nọ vào trong pha trà và đem bánh ngọt ra

Daisy không biết tên loại bánh này là gì, cô chỉ cảm thấy nó rất vừa miệng, ngọt mà không ngấy, hơn nữa sự dịu dàng mà người đàn ông mang đến khiến cho cô bất giác nhớ gia đình, nhớ về người cha đã phản bội mẹ con cô mấy năm trước...

Trong giây lát, Daisy có suy nghĩ không muốn rời đi, vứt bỏ hết thảy mọi thứ và ở lại nơi này, tận hưởng khoảnh khắc này mãi mãi...

Buổi tối nhà Sakura tụ tập lại nướng thịt. Ông Fujitaka chuẩn bị đồ ăn, Yukito và Toya nướng thịt, hai đứa trẻ như bọn họ thì dọn bàn và đổ soda ra ly để tí nữa uống giải khát

Thịt nướng rất vừa miệng, chỉ là tốc độ của cô không bì kịp với Yukito. Cô chỉ vừa nuốt một miếng anh chàng đã ngoặm liền tù tì hơn chục miếng

Giống như nuốt mà không cần nhai vậy, không sợ nghẹn sao...

Anh ta đúng là quái vật thịt nướng mà

"Thịt nướng thật ngon, là làm công học được sao?" Sakura nhai chóp chép, hiếm khi có dịp khen ngợi anh trai

"Ở cửa hàng thịt nướng học." Toya nghe thấy cũng hơi nhếch môi, tốt bụng bỏ cho cô nàng thêm một xiên nóng hổi

" Anh đúng là làm thêm đủ mọi cửa hàng" Daisy khen ngợi, tự hỏi Toya là thiếu tiền nên mới làm thêm sao? Cô cũng đâu thiếu tiền, ít nhất có thể nuôi anh ba đời không phá sản mà

" Mỗi chỗ học hỏi một chút thôi" Toya lần này không cười, nghiêm túc trả lời cô nàng. Daisy cũng không hỏi nữa, im lặng ăn xiên nướng

Người với người đối xử thật khác biệt mà...

"Buổi chiều các con đi chơi thế nào, vui chứ?" Ông Fujitaka lên tiếng

Daisy chưa kịp mở miệng trả lời thì Sakura đã nhanh nhảu kể lại mọi chuyện

" Vui lắm ạ, tụi con đã gặp một ông lão trong ngôi nhà lớn, ông ấy còn mời tụi con ăn bánh uống trà"

Toya nhếch môi châm chọc cô nàng " Em có uống ừng ực như một con quái vật không đó"

Hai anh em này đúng là một ngày không trêu nhau sẽ không sống nổi mà

Sakura len lén liếc qua, thấy Yukito đang cười thì đỏ bừng mặt, vội vàng nói không có.

Người ta rõ ràng là mỹ thiếu nữ, ở đâu ra ăn uống như quái thú như lời ổng nói chứ

Cô nàng hoàn toàn bỏ qua ban chiều chính mình đã chén sạch ba cái bánh ngọt

" Trà thế nào, có ngon không?" Yukito cũng hơi tò mò

" Ngon lắm ạ, bánh ngọt cũng ngon" Daisy trả lời, âm thầm bổ sung trong lòng một câu: người kia cũng rất dịu dàng

" Ông ấy nói tụi cháu có thể ghé chơi vào ngày mai"

" Tụi con nên đi đi, đi du lịch kết thêm bạn mới là điều rất thú vị" Ông Fujitaka gật đầu, cho phép hai người ra ngoài vào ngày mai

Đúng là một người đàn ông EQ cao biết đối nhân xử thế mà...

Buổi tối Sakura và Daisy ngủ chung một phòng.

Cô ngồi trên giường chải tóc, vừa nhìn Kero ăn bánh ngọt và lắng nghe Sakura gọi cho Tomoyo. Cô nàng kể rất nhiều, nào là thịt nướng ngon, người đàn ông dịu dàng, vườn hoa Violet xinh đẹp, cuối cùng còn không quên chúc Tomoyo làm tốt trong cuộc thi hợp xướng toàn quốc

Đúng thật là biết trêu chọc lòng người

Sakura cứ như vậy bảo sao Tomoyo không phải lòng cho được chứ...

Sakura sau khi tắt máy điện thoại, mệt mỏi ngủ thiếp đi. Còn Daisy ban nãy ăn hơi nhiều, bụng chưa tiêu hoá xong, cô xuống giường khoác áo ra ngoài đi dạo

Trăng lúc này đã lên cao, cô đi lòng vòng trước nhà hai vòng đã thấm mệt. Vừa định vào nhà thì thấy nam sinh từ lúc nào đã đứng tựa lưng vào cửa, hai tay khoanh vào nhau, lẳng lặng nhìn cô. Cặp mắt đen thâm thuý của anh nhìn thẳng vào đôi mắt xanh của Daisy khiến cô có cảm giác chột dạ

Chẳng lẽ phát hiện ra cô gọi điện thoại lừa đảo anh rồi?

"Lại đây" Lời nói của anh như hạ ma chú thôi miên người khác, Daisy như mất đi năng lực làm chủ, lao đầu chạy tới, trong lòng có chút chờ mong "Sao ạ?"

Chỉ thấy anh xoè tay ra, trong lòng bàn tay là một cái nơ kẹp tóc màu hồng

"Cho nhóc"

"Cho em ạ?" Daisy thụ sủng nhược kinh, tay run run cầm lấy cái nơ kẹp tóc, không biết phải làm gì mới phải. Vật quý thế này, cô không dám xài

"Ừ, mua cho quái vật, khuyến mãi mua một tặng một cho nên lấy thêm cho nhóc"

Bàn tay to lớn của nam sinh đặt lên đầu cô, vỗ nhẹ mấy cái, sau đó thấp giọng lẩm bẩm "Uống sữa nhiều vào, mau lớn một chút"

" Uống sữa không lớn được đâu, sẽ béo đó"

Daisy ngẩng đầu nhìn anh, khẽ bĩu môi, dưới ánh trăng, cô như phát sáng, xinh đẹp mỹ lệ giống như một viên bảo thạch. Mái tóc vàng phất phơ bay trong cơn gió đêm. Toya nâng tay cầm một lọn tóc của cô

" Nếu mà tóc nhóc đen thẳng thì thật đẹp"

" Sao ạ?"

"Không có gì, trẻ con thì ngủ sớm một chút" Anh nói xong còn đẩy nhẹ vai cô. Daisy dạ một tiếng, ôm chặt nơ kẹp tóc trong ngực, chạy thẳng về phòng

Hàng tặng kèm cũng được, chỉ cần là anh đưa thì đều vô cùng quý giá