Học hành chưa được bao lâu kì nghỉ đã mau chóng kéo tới
Năm nay Daisy chưa kịp lên kế hoạch, trong lúc cô đang phân vân nên về Ý thăm cái tập đoàn quậy phá kia hay đi tìm chị em Misaka thì đã được Sakura rủ rê cùng đi du lịch với gia đình cô nàng
Sakura cũng rất muốn rủ Tomoyo nhưng cô bạn đã bị mẹ kéo ra nước ngoài du lịch
" Đi cùng nhé Daisy~"
Được đi cùng Toya và gia đình nhà chồng tương lai, không quá ba giây suy nghĩ Daisy đã đồng ý
Hậu quả là giờ đây cô ngồi kẹp giữa Sakura và Yukito_ crush của cô nàng kiêm tình địch của bản thân
Đau đớn này kêu trời, trời không thấu, oán đất, đất không nghe
Người con trai này không những là crush của bạn thân mà còn là tình địch mạnh nhất mà cô phải đấu tranh để có được bạch nguyệt quang trong lòng đó
Nội tâm công chúa nhỏ mâu thuẫn vô cùng, suốt đường đi Daisy chỉ trầm mặt không hó hé một lời
Mấy người trên không biết công chúa nhỏ đang đấu tranh tâm lý, vẫn thản nhiên tiếp tục công việc của mình, ai làm việc nấy
Ông Kinomoto lái xe, còn Toya thì ngồi ghế phó lái xem bản đồ.
Sakura tựa đầu lên cửa sổ xe, nhắm mắt lại hưởng thụ không khí trong lành trên núi
" Waaa, gió mát quá à" Làn gió bên ngoài thổi qua cửa sổ làm mái tóc nâu của Sakura bay bồng bềnh
Cô gái hiếu động ngày nào giờ đây lại yên tĩnh trước chốn rừng núi, cảnh tượng yên bình khiến một kẻ đang rối bời như Daisy cũng cảm thấy thư thản
" Đây, hai đứa uống đi" Yukito bật nắp lon soda ướp lạnh đưa cho hai người. Daisy nhìn anh, lập tức được đối phương đáp lại bằng nụ cười dịu dàng
K.O
Daisy rùng mình cúi mặt, tình địch quả nhiên sở hữu gương mặt vạn người mê, đối phó không nổi!!!
" Em cảm ơn anh Yukito" Sakura mau chóng rướn người qua nhận nước, tiện thể cầm hộ cô bạn thân của mình
Nhìn ba người bên dưới gượng gạo không biết nói gì, ông Kinomoto nói bâng quơ mấy câu cứu vớt bầu không khí
" Không biết sắp tới chưa ta"
" Dạ, chắc còn khoảng 9km nữa là tới" Toya như chuẩn bị trước tình huống này, thoải mái trả lời không chút lúng túng
" Đây là lần đầu tiên em tới nhà nghỉ đó" Sakura vui vẻ
Tuy gia cảnh nhà cô cũng được xem là khá giả nhưng cha vốn không có thời gian dắt hai anh em đi chơi, bởi vì nghề giảng viên Đại học vốn bận bịu mà
Sakura cũng hiểu cho ông Kinomoto gà trống nuôi con cực khổ nên trước giờ không bao giờ mở miệng đòi hỏi gì nhiều
" Anh cũng vậy" Yukito đáp lời
Sau đó hai người như tâm linh tương thông, nhìn nhau cười thoải mái.
Bất chợt Yukito quay sang nhìn Daisy "Em thì sao Daisy?"
" A..." Daisy nhớ tới mấy cái nhà nghỉ (khách sạn năm sao) thuộc quyền sở hữu của Cielo gia tộc, định nói đã từng đi, nhưng nhìn ánh mắt lấp la lấp lánh của hai người kẹp hai bên liền nhắm mắt nói dối
"Em cũng... lần đầu đi"
" Chúng ta thật giống nhau mà"
" À...ừ" Có quỷ mới thèm giống anh
Daisy nhìn anh, bĩu môi một cái, xoay mặt ra ngoài, không muốn một giây một phút nào đối diện với chàng trai dịu dàng này
Hành động này của cô bé không những không khiến Yukito giận, mà còn chọc cho anh phải phụt cười
Mềm mại như vậy, nhưng lại bày ra bộ dạng giương nanh múa vuốt, chẳng những không dọa được ai, ngược lại còn làm cho người ta thấy đáng yêu chết đi được
" Cháu xin lỗi vì đã làm phiền gia đình chú" Yukito đang nói đột nhiên quay về phía ông Kinomoto, lời lẽ hết sức chân thành. Quả là người con trai có sức hút và tài ăn nói hùng hồn, đến cả giáo sư đại học cũng hài lòng với con người anh
" Cháu cũng xin lỗi vì đã làm phiền mọi người ạ" Daisy học theo anh, hướng tới hai người phía trước xin lỗi. Cô còn lâu mới chịu thua tình địch
" Không sao đâu, chú mới là người phải xin lỗi đấy chứ. Chỉ có vài ngày nghỉ đã làm phiền các cháu"
" Dạ không, tụi cháu thấy rất vui" Daisy vội vàng lắc đầu, cái gì mà phiền chứ, cô bé chính là thích lắm đấy, vậy nên làm phiền càng nhiều càng tốt ấy chứ
" Đúng rồi, tụi con không có bài tập hè nên khoẻ lắm" Toya nhìn ba người nói tới nói lui, cũng chen vào một câu
Sakura nghe anh hai nhà mình nói xong liền trố mắt ra, ngưỡng mộ nói "Sướng thế, bài tập của tụi em phải nói là cao một núi luôn"
Toya cười khẩy một cái, lại đâm chọt cô em gái nhỏ nhà mình "Với em khó thì đúng rồi. Hồi anh bằng tuổi em mấy cái này dễ ợt"
" Cái anh này" Sakura đỏ bừng mặt. Bị nói xấu trước mặt crush không xấu hổ mới là lạ
"Em mà thông minh giống như Daisy thì khoẻ rồi. Ngày nghỉ đầu tiên đã giải quyết xong bài tập"
" Thật sao" Toya kinh ngạc nhìn Daisy, không ngờ búp bê tóc vàng này lại chăm chỉ như vậy "Giỏi đấy nhóc con"
" Không.. không có gì ạ" Được người trong lòng khen, lúc này mặt Daisy còn đỏ hơn cả Sakura. Có lẽ tại da cô trắng nên chỉ cần nhìn liền thấy rõ vệt đỏ ửng như bị cháy nắng trên khuôn mặt nhỏ đấy
Tất nhiên Toya cũng để ý tới, nhưng anh lại cho rằng trẻ nhỏ dễ bị làm cho xấu hổ thôi
" Chắc bữa nào chú phải tới thăm nhà của con mới được, con đã giúp gia đình chú rất nhiều việc, còn chăm sóc cho Toya nữa chứ"
" Sao cũng được ạ, nhà của con chỉ có ông bà thôi" Yukito mỉm cười. Khi nói đến vấn đề này trông anh vẫn thản nhiên như thường, không hề có một chút gì buồn bã hay đau lòng. Có lẽ anh đã quen với câu hỏi này, hoặc cũng có lẽ từ lúc còn bé anh là do một tay ông bà nuôi lớn
Daisy đã từng thấy qua nhà của anh, là loại tứ hợp viện cổ xưa, muốn sở hữu được nó cũng không phải dễ
Người con trai này lai lịch không hề đơn giản
Đám người trò chuyện rôm rả nên thời gian trôi rất nhanh
Sau bao lần rẽ cuối cùng đã đến được nơi cần đến.
Là một căn nhà gỗ mới tinh, không lớn nhưng cũng đủ cho năm người sinh hoạt
Sakura xách túi xuống xe, nhìn ngôi nhà rồi quay người hỏi ông Kinomoto "Mình sẽ nghỉ ở đây hả ba?"
" Đúng rồi, chủ nhà đã cho chúng ta thuê vài ngày" Ông
" Ba rất tiếc là không thể đưa tụi con đi du lịch ở nước ngoài được" Ông Kinomoto hơi buồn, lại vó phần áy náy. Nhưng trái với lo lắng của ông, cô con gái út hoàn toàn không có gì buồn bã hay thất vọng, ngược lại còn rất vui vì điều mà ba cô đã làm
" Không sao, vậy cũng đủ vui rồi mà ba"