Lúc Đường Hoài An mang theo sắc mặt tái nhợt xuất hiện ở trước mặt của bác sĩ Lục, người kia đã chuẩn bị xong thủ tục nhập viện, anh ta nhìn thấy sắc mặt của Đường Hoài An thì liền nói: “Cảm tạ trời đất, rốt cuộc cô cũng đã nghĩ thông suốt muốn nhập viện chuẩn bị phẫu thuật.”
Đường Hoài An cố gắng chống đỡ mình, nặn ra một nụ cười: “Không, tôi không phải là chuẩn bị muốn nhập viện, tôi chỉ đến đây để lấy thuốc giảm đau thôi, thuốc mà lần trước kê không có tác dụng mạnh, mong anh kê thuốc mạnh nhất cho tôi đi.”
Bác sĩ Lục nghe thấy lời nói của cô, biểu cảm ở trên mặt trong nháy mắt trở nên nghiêm túc: “Cô Đường, cô làm như thế này là đang lấy sinh mạng của mình ra mà chơi đùa.
Tôi là một bác sĩ, tôi thật sự không nên tiếp tục giấu giúp cho cô nữa, tôi nhất định phải lập tức thông báo cho người nhà của cô, nói cho bọn họ biết bệnh tình của cô.”
Đường Hoài An nhìn bác sĩ Lục kích động, trong lòng lập tức trở nên khẩn trương, cô chỉ sợ bây giờ bác sĩ Lục lập tức gọi điện thoại cho Mạc Tư Quân, cô nhất định không thể để cho Mạc Tư Quân biết được căn bệnh của mình, cô cũng không muốn phải chờ chết ở bệnh viện.
Khẽ cắn môi, bịa ra một lý do ở trong lòng: “Bác sĩ Lục, anh biết rồi đó, mối quan hệ của tôi với Mạc Tư Quân chồng tôi vô cùng kém.
Nếu như anh ấy biết tôi mắc bệnh nghiêm trọng như thế, chắc chắn sẽ không nói hai lời mà liền ly hôn với tôi, chắc là anh không hi vọng nhìn thấy tôi tan nhà nát cửa đúng không?”
Bác sĩ Lục nghe thấy Đường Hoài An lại dùng tới mấy chữ "tan nhà nát cửa" nghiêm trọng như thế, khóe miệng nhịn không được mà co rút một cái, anh ta khó xử nhìn Đường Hoài An, giống như là đang suy nghĩ cái gì đó.
Đường Hoài An im lặng chờ đợi câu trả lời của anh ta, cô hoàn toàn chắc chắn bác sĩ Lục sẽ không thông báo với Mạc Tư Quân, bởi vì trước kia có một lần bác sĩ Lục nhìn thấy cô và Mạc Tư Quân ở bệnh viện cãi lộn rùm beng với nhau, cho nên anh ta biết mối quan hệ vợ chồng của bọn họ thật sự không tốt, chính vì vậy mà lời nói lúc nãy của mình càng có sức thuyết phục.
Quả nhiên là bác sĩ Lục thở dài một hơi, nói: “Được rồi, tôi tôn trọng ý nguyện của cô, nhưng mà cô Đường, tôi là một bác sĩ, tôi vẫn nên có nghĩa vụ nhắc nhở cô, nếu như cô không kịp thời nằm viện làm trễ thời gian chữa bệnh tốt nhất, có lẽ là mạng sống của cô chỉ còn được một năm rưỡi?”
Trong lòng của Đường Hoài An đau xót, một năm rưỡi à...
“Tôi biết rồi, bác sĩ Lục, làm phiền anh lấy thuốc cho tôi đi.” Đường Hoài An cố gắng làm cho tâm trạng của mình khôi phục lại bình tĩnh.
Đột nhiên nhớ đến sự quan tâm của người kia đối với Đường Gia Hân, tất cả cũng không sao hết...
Đường Hoài An không biết ở bên phía Đường Gia Hân xảy ra chuyện gì, cô chỉ biết là rất nhiều ngày sau Mạc Tư Quân đều không trở về nhà.
Cô vẫn như thường lệ đến công ty làm việc rồi về nhà, hai điểm tạo thành một đường thẳng.
Tối hôm đó, Mạc Tư Quân đột nhiên lại trở về.
Đường Hoài An vừa mới tắm xong bước ra khỏi nhà vệ sinh, trên người chỉ quấn lấy một cái khăn tắm, cô nhìn thấy Mạc Tư Quân đẩy cửa phòng của cô ra, cô giật nảy cả mình.
Hình như là tối hôm nay Mạc Tư Quân có chuyện gì đó, trong phòng ngủ không bật đèn, đèn hành lang ở sau lưng anh mở sáng, cả người chìm trong bóng tối, mang theo khí tức làm cho người ta không dám đến gần.
Không biết là vì cái gì, trong lòng của Đường Hoài An có hơi khẩn trương, cô nhẹ giọng hỏi: “Sao anh lại về rồi?”
Mạc Tư Quân không trả lời cô, trong bóng đêm, anh chậm rãi cởi bỏ chiếc áo khoác của mình, ở bên trong mặc một cái áo sơ mi màu đen, trông anh càng lạnh lẽo và thần bí.
Đường Hoài An không nhìn rõ biểu cảm trên mặt anh.
Mạc Tư Quân đột nhiên lại bước nhanh đi về phía cô, trong lòng của Đường Hoài An giật nảy lên, cô vô thức lùi về phía sau một bước, bả vai trần trụi của Đường Hoài An bị Mạc Tư Quân nắm chặt lấy, khăn tắm ở trên người suýt chút nữa rơi xuống, cô chỉ có thể nắm chặt lấy khăn tắm mà không có cách nào vươn tay ra đẩy tay của anh.
Trong nháy mắt Mạc Tư Quân đến gần, Đường Hoài An ngửi thấy mùi rượu nồng nặc ở trên người anh, cô cũng sửng sờ: “Anh uống rượu?”
Đường Hoài An cảm thấy rất kinh ngạc, cho dù Mạc Tư Quân có xã giao ở bên ngoài đi nữa cũng rất ít khi uống rượu, nhưng mà tối ngày hôm nay anh lại uống thành như thế này, chẳng lẽ là...!Đường Gia Hân đã xảy ra chuyện gì đó?
“Anh sao vậy?” Đường Hoài An thăm dò hỏi một câu.
Mùi rượu mát lạnh theo hô hấp của Mạc Tư Quân phả lên trên mặt cô: “Đường Hoài An, tại sao cô dám, tại sao năm đó cô lại tàn nhẫn ra tay độc ác như thế, nói cho tôi biết đi!”
Đường Hoài An biết là anh đang nói tới Đường Gia Hân, trong nháy mắt máu toàn thân cô đều đọng lại, anh vẫn không muốn tin tưởng mình à?
Trong khoảng thời gian này, thái độ của Mạc Tư Quân đối với Đường Hoài An có xảy ra biến hóa rõ ràng, có lẽ là bởi vì khó khăn nhận được sự dịu dàng của anh, cho nên cô căn bản không có thời gian để truy cứu tại sao thái độ của anh lại thay đổi, cho nên vẫn luôn đắm chìm vào trong đó.
Nhưng mà không ngờ tới đó chính là bây giờ tỉnh lại từ trong giấc mộng, ập đến lại là thái độ của anh thay đổi to lớn như vậy, Đường Hoài An cảm thấy mình khó chịu sắp ngạt thở.
“Bệnh tình của...!Đường Gia Hân như thế nào? Đã xảy ra chuyện gì không tốt à?”
Mới mở miệng, Đường Hoài An phát hiện giọng nói của mình đều run rẩy.
Lực đạo trên tay của Mạc Tư Quân không hề tiêu giảm, trong giọng nói của anh dường như mang theo cả vụn băng, có thể đâm xuyên vào trái tim của Đường Hoài An: “Chữa trị và dưỡng bệnh trong một khoảng thời gian dài như thế, ngày hôm đó bác sĩ trưởng nói với tôi là bởi vì năm đó cô ấy bị thương quá nặng, cho nên thời gian tỉnh lại càng lâu hơi hơn so với dự định...!Đường Hoài An, tất cả những thứ này đều là do cô ban tặng?”
Đường Hoài An bình tĩnh nhìn anh, cô cảm giác Mạc Tư Quân lại trở về anh của trước kia, nhưng mà giờ khắc này cô lại không biết phải nói cái gì, giống như là có nói cái gì cũng không đúng, dù sao thì cuối cùng anh cũng sẽ không tin cô.
Mạc Tư Quân nhìn người phụ nữ vô cùng tỉnh táo trước mặt, lửa giận ở trong lòng lại tăng vọt lên, anh lắc lắc bờ vai của cô: “Cô nói chuyện đi, tại sao lại không nói chuyện, chắc chắn là bây giờ trong lòng của cô rất vui vẻ có đúng không? Nếu như không phải là bởi vì cô ra tay quá nặng, bây giờ cô ấy đã sớm tỉnh lại rồi, mùi vị mưu kế thành công như thế nào?”
Đường Hoài An nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Mạc Tư Quân, cô muốn giải thích, muốn phản bác cái gì đó, nhưng mà cuối cùng chỉ nói ra một câu: “Bây giờ anh có khó chịu không, để tôi đi nấu một bát canh giải rượu cho anh?”
Câu nói này của cô làm cho ánh mắt của Mạc Tư Quân thay đổi, canh giải rượu.
Anh đột nhiên nhớ đến lần đó Đường Hoài An uống say ở quán bar, khuya hôm đó, anh tự mình nấu canh giải rượu cho cô, bây giờ nghĩ lại rốt cuộc là cái gì lại khiến mình sinh ra lòng trắc ẩn đối với người phụ nữ như thế này?
Nhìn đôi mắt cực kỳ bi thương của Đường Hoài An, Mạc Tư Quân cảm thấy hốt hoảng, tất cả các chi tiết về cuộc sống gần đây của anh và Đường Hoài An bắt đầu xuất hiện ở trong đầu của anh từng cái từng cái một.
Canh giải rượu, cơm sườn om, chức vụ tổng giám thiết kế váy cưới, từ bỏ cuộc hợp tác với khách hàng đi cứu cô, người phụ trách cuộc thi thiết kế váy cưới...
Bất tri bất giác, vậy mà mình đã làm những chuyện này vì cô à? Còn có một lần cuồng nhiệt ấy...
Nhớ càng nhiều, trong lòng của Mạc Tư Quân càng ngày càng thấy bực bội, trong chớp mắt này cảm giác phẫn nộ và chếnh choáng của anh đều tan thành mây khói, suy nghĩ của anh trở nên vô cùng rõ ràng.
Người phụ nữ này chính là kẻ cầm đầu đã hãm hại Đường Gia Hân trở thành người thực vật, anh không nên đối xử tốt với cô.
Sau khi nghỉ rõ ràng điểm này, lực đạo trên tay anh giảm đi một chút, anh nhìn Đường Hoài An thật lâu.
Rốt cuộc, đôi môi của anh lại vờn quanh tai cô: “Đường Hoài An, mấy ngày nay tôi đối xử tốt với cô, coi như đã để cô chê cười rồi, sau này cô sẽ phải đón một sự đối đãi khác.”
Đường Hoài An cảm thấy có thứ gì đó trong lòng mình vỡ nát, nát đến nỗi rối tinh rối mù..