CHƯƠNG 300
Bây giờ đã nhìn thấy rồi, bọn họ chính là người mà Mạc Tư Quân đã huấn luyện.
Đối diện với câu hỏi của Đường Hoài An, đám vệ sĩ đó không có ý định trả lời.
Bọn họ chỉ bình tĩnh đứng đối diện Đường Hoài An, không nói một lời, chỉ có cái người mà lúc nãy Đường Hoài An chạy thoát khỏi anh ta mới lên tiếng, cung kính nói: “Cô Đường, chúng tôi làm việc cho Mạc tổng, không phải là cố ý gây khó dễ cho cô, mong cô trở về cùng với chúng tôi.”
Giọng điệu của vệ sĩ rất lạnh nhạt, không nghe ra bất cứ cảm xúc gì, dường như là căn bản chưa từng trải qua cảnh tượng mất hồn mất vía lúc nãy.
Đường Hoài An nhất thời bị tức nói không nên lời, cảm giác giống như là đấm một đấm lên trên lớp bông mềm. Cũng đúng thôi, những người này từ trước đến nay chẳng nghe mệnh lệnh của ai ngoại trừ Mạc Tư Quân.
Trong nháy mắt đó, rốt cuộc cơn giận của Đường Hoài An đã đạt đến đỉnh điểm, cô chán ghét cách làm độc đoán của Mạc Tư Quân, mọi người là bình đẳng với nhau, huống hồ gì giữa hai người bọn họ là vợ chồng, rốt cuộc là anh dựa vào cái gì mà lại hạn chế tự do của mình như thế?
Đường Hoài An biết chuyện này căn bản không thể trách những người vệ sĩ trước mặt, nhưng mà bởi vì nhất thời xúc động, cô vẫn không nhịn được: “Ngày hôm nay, tôi chắc chắn sẽ không trở về cùng với các người, tôi có chuyện cần phải làm. Nếu như hôm nay các người nhất định phải cản tôi, vậy thì bây giờ lập tức gọi điện thoại cho Mạc tổng của các người, cứ nói là tôi đang cố tình gây sự ở đây.”
Biểu cảm của Đường Hoài An hoàn toàn lạnh lẽo, hiển nhiên là thật sự nổi giận.
Mấy người vệ sĩ đối diện hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm sao bây giờ.
Cô Đường trước mặt đối với bọn họ mà nói, mặc dù là một người cần phải đối xử cung kính, nhưng mà cấp trên trực tiếp của bọn họ là Mạc Tư Quân, cho nên, bọn họ nhất định phải làm theo lệnh của anh. Đối mặt với yêu cầu này của Đường Hoài An, bọn họ không biết có nên đồng ý không.
Đường Hoài An nhìn thấy bọn họ có vẻ khó xử, cô cũng đoán được nguyên nhân trong đó, thế là nhẹ nhíu mày, trong giọng nói lộ ra ý lạnh: “Sao vậy, các người không gọi có đúng không? Được thôi, vậy để tôi gọi.”
Sau khi nói xong, Đường Hoài An lui lại mấy bước, mở cửa xe ra lấy cái điện thoại ở trong túi, gọi cho Mạc Tư Quân.
Dường như là Mạc Tư Quân đã dự liệu Đường Hoài An sẽ gọi điện thoại cho mình, giọng điệu lạnh nhạt: “Có chuyện gì?”
Đường Hoài An không hề do dự, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Kêu người của anh thả tôi ra ngoài!”
Cô rõ ràng nghe thấy Mạc Tư Quân ở đầu dây bên kia cười trào phúng một tiếng: “Sao vậy, ở trong nhà không hài lòng à?”
“Tôi muốn đến công ty làm việc.” Cô cố gắng để cho mình bình tĩnh.
“Vậy xin lỗi nha, ở công ty không có chuyện gì cần cô làm.”
Đường Hoài An hít một hơi thật sâu, cố gắng ngăn chặn xúc động muốn mắng anh ở trong lòng: “Mạc Tư Quân, anh không có tư cách hạn chế sự tự do của tôi, nếu anh còn đối xử với tôi như thế, tôi hoàn toàn có thể khởi tố anh, anh có biết không hả?”
Mạc Tư Quân cười lạnh một tiếng: “Đường Hoài An, cô chắc chắn là mình muốn chơi hình pháp với tôi?”
Đường Hoài An nghe thấy câu nói này của anh, khí thế đột nhiên ỉu xìu. Đúng vậy đó, con người Mạc Tư Quân có thủ đoạn như thế nào, quen biết nhiều năm như thế, không phải là cô không biết, làm sao cô có thể đấu với anh đấy chứ?
“Vậy rốt cuộc là anh muốn như thế nào? Tôi chỉ muốn biết nguyên nhân mà anh đối xử với tôi như thế, tôi nhớ là gần đây tôi đâu có chọc giận anh cái gì đâu?”
Mạc Tư Quân ở đầu dây bên kia trầm mặc vài giây, anh nói: “Đưa điện thoại cho bọn họ.”
Đường Hoài An bất ngờ, đưa điện thoại của mình cho vệ sĩ, đối phương cung kính nghe máy.
Không biết là Mạc Tư Quân đã nói gì với anh ta, Đường Hoài An chỉ nhìn thấy người kia lặng lẽ gật đầu, nói một tiếng: “Vâng, Mạc tổng.”
Vệ sĩ trả điện thoại di động lại cho Đường Hoài An, ra hiệu cho mấy người ở bên cạnh lui ra mấy bước, tay phải của anh ta duỗi ra phía trước, chỉ về phía cửa, khẽ gật đầu: “Cô Đường, mời cô.”
Đường Hoài An lạnh lùng nhìn anh ta, quay về xe của mình, lái xe đi đến tập đoàn Mạc thị.