CHƯƠNG 266
Sau khi Hứa Cát Anh nói xong, trong đám người lại vang lên âm thanh phụ họa.
Bầu không khí giữa Đường Hoài An và Hứa Cát Anh vô cùng gay gắt, cô liếc mắt nhìn về phía đám người, lúc này, có người đã im miệng, nhưng mà trong lòng của cô vẫn cảm thấy lạnh lẽo.
Rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào mà lòng người lại trở nên ghê tởm như thế? Chỉ bởi vì mình không được Mạc Tư Quân yêu thương, cho nên những nhân viên có chức vị thấp hơn mình cũng bắt đầu không muốn tôn trọng mình.
Đường Hoài An cảm thấy thật sự rất buồn cười.
“Tổng giám Đường, ở đây có một phần tài liệu cần chị ký tên.”
Lúc bầu không khí đang vô cùng căng cứng, sau lưng Đường Hoài An vang lên một giọng nói có vẻ non nớt, quay đầu nhìn lại, là trợ lý nhỏ Tần Tuyết Nhi của mình.
Trong ngực Tần Tuyết Nhi ôm một phần tài liệu, đôi mắt to nhìn thẳng vào đám người, rõ ràng là trong ánh mắt có ý muốn bảo vệ cho Đường Hoài An, thật ra thì tuổi của Tần Tuyết Nhi không lớn, nhưng mà suy nghĩ lại rất trưởng thành. Nhưng mà cô bé này lại rất đơn thuần, sau khi làm việc cùng với Đường Hoài An thì một lòng hướng về mình.
Nhìn thấy Tần Tuyết Nhi chủ động giải vây giúp mình, trong lòng của Đường Hoài An sinh ra cảm giác ấm áp, cũng không tiếp tục để ý đến đám người nữa, quay người dẫn Tần Tuyết Nhi đi vào phòng làm việc của mình.
Sau khi ngồi xuống, cô cười hỏi Tần Tuyết Nhi: “Tài liệu cần ký tên đâu, đưa cho tôi.”
Tần Tuyết Nhi đứng yên tại chỗ không nói gì, chỉ là khẽ lắc đầu.
Đường Hoài An bất ngờ, cô hỏi: “Sao vậy?”
Tần Tuyết Nhi mím môi: “Thật ra thì căn bản không có tài liệu nào cần chị ký tên hết, chỉ là em tức giận những người kia dám khiêu khích chị như thế, cho nên em mới không muốn chị tiếp tục ở lại đó.”
Sau khi Đường Hoài An kịp phản ứng thì bật cười: “Cho nên, cô cố ý bịa ra một lý do như thế để giải vây cho tôi hả?”
Tần Tuyết Nhi liên tục gật đầu.
Đường Hoài An nhìn gương mặt hồng hào của cô gái đứng ở đối diện, khóe miệng mang theo nụ cười dịu dàng, nhưng mà trong ánh mắt lại có vẻ lo lắng nhàn nhạt: “Tuyết Nhi, thật ra thì cô không biết tôi thật sự rất biết ơn cô, nhưng mà theo lý thuyết mà nói, cô là nhân viên mới vừa nhận chức không bao lâu, bây giờ đa số những người trong bộ phận khác đều đang đối nghịch với tôi, nếu như cô đứng về phía tôi, bọn họ rất có thể bởi vì vậy mà giận lây sang cô, đến lúc đó, cô sẽ bị ảnh hưởng.”
Tần Tuyết Nhi là một cô gái thông minh, đương nhiên có thể hiểu ý tứ trong lời nói của Đường Hoài An, cô ta kiên định nói: “Không đâu, em không cho là như vậy. Từ đầu đến cuối, em đều cảm thấy con người nhất định phải biết cảm ân, kể từ khi em làm việc với chị, thật sự em đã học rất nhiều kinh nghiệm từ phương diện làm việc, với lại em đang ở một vị trí rất bình thường, là một trợ lý nhỏ bình thường, những người nào ở công ty chuyên tâm làm việc, ai lại chỉ lo lục đục với nhau, em đều có thể nhìn thấy ở trong mắt, em mới không muốn thông đồng làm bậy cùng với bọn họ.”
Những lời này của Tần Tuyết Nhi nói rất dõng dạc, sắc mặt ngay thẳng, thậm chí còn làm cho Đường Hoài An cảm thấy là mình lo lắng quá mức.
Lúc đó, tâm trạng của cô đột nhiên lại cảm thấy hoảng hốt, trước kia mình chưa từng có lúc nào thận trọng như thế này? Nhưng mà chỉ trong hai năm ngắn ngủi, tính tình của mình đều đã thay đổi toàn bộ.
Mà tất cả những thứ này đều không thoát khỏi liên quan với người đàn ông đó.
“Tổng giám Đường… em muốn hỏi một vấn đề có hơi không lịch sự, có phải là mối quan hệ của chị với Mạc tổng không tốt cho lắm?”
Giọng nói của Tần Tuyết Nhi trở nên nhỏ hơn, trong đó còn mang theo ý vị thăm dò.
Suy nghĩ đang phiêu đãng của Đường Hoài An đột nhiên bị kéo lại, cô sửng sốt một chút, không nghĩ tới là Tần Tuyết Nhi đột nhiên hỏi vấn đề này.
“Sao tự nhiên lại hỏi vấn đề này thế, là nghe thấy lời đồn nào đó không tốt trong công ty hả?”
Thật ra thì Đường Hoài An không cần hỏi cũng biết, những lời đồn ấy không phải là chính cô chưa từng nghe. Quả nhiên, cô thấy Tần Tuyết Nhi nhẹ gật đầu.
“Ở trong công ty có rất nhiều người nhiều chuyện, lúc em nghe bọn họ nói thì có ngăn cản nhiều lần, nhưng mà căn bản không có tác dụng gì hết.” Khóe miệng Tần Tuyết Nhi mím lại, sắc mặt có chút bất đắc dĩ.
Đường Hoài An bình thản nở nụ cười: “Không có việc gì đâu, không cần phải để ý những chuyện này, đúng là mối quan hệ của tôi với Mạc Tư Quân không tốt, đây là sự thật.”
Sau khi Tần Tuyết Nhi nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Nhưng mà tại sao em lại nghe thấy bình thường có vẻ như là Mạc tổng rất bảo vệ chị mà…”
Đường Hoài An có hơi bất ngờ: “Cái gì?”