Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 207




CHƯƠNG 207

Đường Hoài An vốn đã bị những lời nói của Mạc Tư Quân trong cuộc hội khiến cho cả thân thể và tinh thần đều mệt mỏi, giờ đối diện với chuyện đột ngột phát sinh này, sớm đã không biết nên cãi lại thế nào, đồng thời cũng không có sức cãi lại.

Đối diện với ánh mắt tỏ vẻ đáng thương, bị khi dễ của Hứa Cát Anh, Đường Hoài An chỉ lạnh lùng nhìn một cái rồi quay người đi về phía cửa phòng.

Lúc đi ngang qua đám người, cô vẫn nghe rõ rành rành có người nói: “Cô ta bị điên à? Hứa tổng giám cũng không trêu chọc cô ta, cô ta hất nước vào người khác làm gì…”

Cô đi xa rồi thì cũng mấy lời bàn tán bên tai cũng nhỏ dần đi, Đường Hoài An hoàn toàn không có ý định để bụng chuyện này, giờ cô ta chỉ nghĩ một việc, đi tìm Mạc Tư Quân, hỏi rõ ràng tất cả chuyện này là sao.

Đường Hoài An bực bội trong mình, vì thế hoàn toàn không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Mà Mạc Tư Quân giống như đã sớm đoán trước được cô sẽ đến tìm, giờ anh đang ngồi nhãn nhà trên ghế safa rộng rãi, dáng vẻ giống như dù bận nhưng vẫn giữ sự ung dung thong thả, nhưng ánh mắt anh nhìn Đường Hoài An vẫn lạnh lẽo, không hề có chút cảm xúc nào.

Nhập từ khóa tìm kiếm…

Lòng Đường Hoài An rét lạnh.

“Tại sao?” Đường Hoài An đi thẳng vào vấn đề, không có ý định lòng vòng.

Mạc Tư Quân cười lạnh một tiếng, trong giọng nói lại là một vẻ âm trần: “Làm một tổng giám thiết kế nho nhỏ đối với cô mà nói là lu mờ tài năng rồi, tôi cảm thấy chỉ có chức vị phó tổng mới có thể bộc lộ năng lực của cô một cách hoàn hảo, không phải hả?”

Lông mày của Đường Hoài An nhẹ nhàng nhíu lại, không cần nghĩ cũng biết đây chính là một lời nói dối trần trụi.

“Anh không cần phải nói những lời này đâu, rốt cuộc có phải là nguyên nhân này hay không, trong lòng tôi và anh đều biết rõ.”

Mạc Tư Quân đứng dậy, đi đến gần Đường Hoài An mấy bước, quanh thân người đàn ông mang theo một loại khí thế áp đảo, làm cho Đường Hoài An từ từ cảm thấy khẩn trương.

Ánh mắt bình tĩnh của anh nhìn cô, dường như là không muốn bỏ qua bất cứ một biểu cảm nhỏ nào trên gương mặt của cô, câu nói mang theo ý vị trêu chọc chậm rãi vang lên bên tai Đường Hoài An: “Không phát hiện ra hả? Đường Hoài An, tôi đang xử lý cô đấy.”

Trái tim của Đường Hoài An siết chặt lại, nhớ đến đêm hôm đó lúc hai người ở nhà, sau khi mình bị anh chọc giận lại nói ra lời nói hoang đường, sau đó anh vừa giận dữ vừa hung hăng, nếu như nói Mạc Tư Quân là bởi vì cái này mà muốn trừng phạt cô, Đường Hoài An cảm thấy có hiểu hiểu được.

Nhưng mà nếu như anh đã muốn trừng phạt mình, chẳng lẽ anh sẽ càng để cho mình sống không thoải mái à, tại sao lại thăng chức mình lên làm phó tổng giám đốc tập đoàn Mạc thị vậy chứ? Đường Hoài An nghĩ mãi mà không hiểu.

Cô liếc mắt nhìn Mạc Tư Quân, mặc dù biểu cảm không có một tia gợn sóng, nhưng mà trong đôi mắt xinh đẹp vẫn ẩn chứa ý đau lòng.

“Ồ, hóa ra là như thế này à, nhưng mà chẳng lẽ Mạc tổng không cảm thấy mình dùng sai thủ đoạn rồi hả? Anh thăng chức tôi làm phó tổng giám đốc, chức vị của tôi cao hơn một chút, tôi sẽ trở nên có quyền có thế, đúng là không quen đâu nha.”

Trong giọng nói của Đường Hoài An đều là ý mỉa mai.

Mạc Tư Quân khẽ mỉm cười: “Cô không cần phải lo lắng chuyện này đâu, tôi đã quyết tâm muốn đối phó với cô, làm sao có thể để cho cô dễ chịu được chứ? Không phải là cô chưa từng chứng kiến thủ đoạn của tôi, cô nói xem có đúng không?”