Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 180




CHƯƠNG 180

Sau khi nói xong câu này, Đường Hoài An lập tức cúp máy, sau đó cô mới phát hiện tay của mình đang run rẩy, đây là lần đầu tiên, cô chủ động nói những lời ám muội như này với Mạc Tư Quân.

Mạc Tư Quân nghe tiếng cúp máy truyền đến từ trong điện thoại, độ ấm trên mặt lập tức hạ xuống, nghe thấy đằng sau truyền đến những tiếng xì xào nói chuyện riêng, anh quay đầu liếc nhìn phòng họp rộng lớn: “Các người rất rảnh sao?”

Chỉ một câu này, cả phòng họp lạnh đến mức giống như hầm băng, tất cả mọi người đều lập tức im miệng.

Vị tổng giám đốc lạnh lùng này, khi cuộc họp diễn ra được một nửa thì ném lại tất cả mọi người nghe điện thoại tại chỗ, xem ra đối phương chắc chắn là người có địa vị rất cao…

Mạc Tư Quân ở cách xa mấy ngàn km không nhịn được mà phỉ nhổ trong lòng người phụ nữ này có đức hạnh gì không biết.

Bên cạnh truyền đến một tiếng cười lạnh, Đường Hoài An không cần nghĩ cũng biết là ai phát ra.

Cô thật ra rất rõ mình là một người như thế nào, thứ như hư vinh là đặc tính của một người phụ nữ, Đường Hoài An cũng không ngoại lệ, cô thừa nhận, những lời vừa rồi nói trong điện thoại với Mạc Tư Quân thật ra là vì cố ý chọc tức Hứa Cát Anh.

Không biết tại sao, tâm trạng của Đường Hoài An càng trở nên tốt hơn, bởi vì nói là đi công tác, nhưng thật ra căn bản không có chuyện quá phức tạp rắc rối cần phải đi làm, thành phố C tuy không có lớn như thành phố Đường Hoài An đang sống, nhưng cũng rất phồn hoa, cho nên không có tàu xe thô sơ như trong tưởng tượng.

Thời gian trôi qua hai ngày Đường Hoài An mới biết, thì ra cái gọi là công tác lần này chẳng qua chỉ là để cô và Hứa Cát Anh học tập cách đàm phán, chủ yếu là liên quan đến thiết kế váy cưới, trong đó đã mời rất nhiều bậc thầy thiết kế, cũng coi như đã tích lũy kinh nghiệm.

Đường Hoài An căn bản không có ngờ cái gọi là công tác vậy mà lại nhẹ nhàng như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, nhưng trong lòng cô vẫn không buông lỏng cảnh giác với Hứa Cát Anh, loại địa phương xa lạ này, cô không muốn cho Hứa Cát Anh cơ hội hại mình.

Điều khiến người ta vô cùng bất ngờ là chuyện đi này Hứa Cát Anh quả thật không có làm ra chuyện gì, điều này ngược lại khiến trong lòng Đường Hoài An càng thấp thỏm.

5 ngày sau, chuyến công tác đã kết thúc, hai người rời khỏi thành phố C.

Đường Hoài An về đến nơi, trước tiên đến bệnh viện trước đó khám thai hỏi tình trạng của cơ thể cô.

Trong bệnh viện vẫn giống như hôm đó, gần như đầy úp người, Đường Hoài An bởi vì có hẹn trước, cho nên rất dễ dàng gặp được nữ bác sĩ lần trước, cũng chính là Tiêu Mạn.

Nghĩ tới Hứa Cát Anh nói cô ta và vị bác sĩ này là bạn, Đường Hoài An cuối cùng cảm thấy rất ngạc nhiên, hai người có tính cách hoàn toàn khác nhau vậy mà có thể trở thành bạn sao?

“Bác sĩ Tiêu, tôi có một chuyện muốn hỏi cô.” Đường Hoài An mở miệng.

Tiêu Mạn ở đối diện gật đầu: “Cô hỏi.”

“Cô quen Hứa Cát Anh không?”

“Quen, chúng tôi là bạn bè, nghe cô ấy nói các cô đều làm việc ở Mạc Thị phải không? Lần trước tôi và cô ấy trong lúc nói chuyện còn nói tới cô, tôi đã nói cho cô ấy biết chuyện cô mang thai, sao vậy, cô ấy nhất định có chúc mừng cô nhỉ?” Tiêu Mạn mỉm cười rất phóng khoáng.

Đường Hoài An cười chua chát trong lòng, lúc Hứa Cát Anh nói với cô ta thì trong lòng cô tồn đọng một chút nghi hoặc, nhưng bây giờ bác sĩ Tiêu chính miệng nói cô chắc chắn là cô ta nói cho Hứa Cát Anh biết, trái tim của Đường Hoài An gần như lập tức nâng lên.

Ngay cả Hứa Cát Anh cũng biết chuyện cô mang thai, vậy thì nói không chừng cô ta sẽ truyền ra ngoài, đến lúc đó… Mạc Tư Quân nói không chừng cũng sẽ biết.

Đường Hoài An không tưởng tượng được cô đến lúc đó sẽ phải làm sao, dòng suy nghĩ lại đột nhiên bị lời của bác sĩ Tiêu cắt ngang.