Tổng Giám Đốc Trọng Sinh

Chương 6




Đến trước cửa nhà Tuyết Sang. Cô nhấn chuông một cái rồi quay đầu nhìn anh. Anh vẫn ở đó dõi theo cô. Chờ đợi cô bước vào nhà rồi mới đi, tim cô vì hành động ấm áp này đã nhảy loạn một nhịp. Cô nhanh chóng dùng tay vỗ vào mặt mình mấy cái để tỉnh lại. Tự nhủ " Hắn ta chỉ đang quyết định nên đi đâu thôi "

Tuyết Sang nghe tiếng chuông vội vã xuống mở cửa. Chạy nhào vào lòng Hạnh Nhi dụi dụi mặt vào ngực cô ấy:v

Bỗng cô ngước mặt lên thấy một chiếc xe lạ, cô thấy hơi đáng ngờ nên nhanh tay dắt Hạnh Nhi vào trong nhà. Biệt thự của Tuyết gia không thua kém gì so với biệt thự Vạn Hoa của Hạnh gia. Với sân cỏ rộng mênh mông, lối vào được lót bằng những phiến đá đẹp đẽ. Bên cạnh còn có vườn hoa và hồ bơi. Ba của Tuyết Sang có mở một võ đường. Còn mẹ cô thì làm giám đốc của công ty khai thác dầu khí, công việc bận rộn nên mẹ cô ít khi về nhà. Cô còn có một người anh trai là Tuyết Nam, cả ba người Tuyết Nam, Tuyết Sang và Hạnh Nhi đều đang theo học võ đường của ba Hạnh Nhi- Tuyết Đức. Đứng đầu võ đường là Tuyết Nam được Hạnh Nhi gọi là Nam ca, anh có võ nghệ rất tuyệt vời, hầu như chưa thua bất kì đối thủ nào, ngoại trừ bác Tuyết Đức.

Đứng thứ hai là Hạnh Nhi, tuy là con gái nhưng cô rất nhanh nhẹn, và rất dứt khoát khi ra tay với đối thủ. Tuyết Sang muốn tranh hạng với cô nên thường lôi kéo cô thi đấu với mình nhưng lần nào cũng thua sấp mặt

- Nam ca đâu???- cô thắc mắc hỏi

- Anh ấy đi dự tiệc gì đó cùng với mẹ mình rồi - Tuyết Sang thản nhiên đáp

- Thế còn bác Tuyết Đức??

- Ba đi uống cùng với bạn của ba rồi. Và bây giờ ở đây chỉ có hai chúng ta thôi.

Nói xong Tuyết Sang bắt lấy tay cô kéo cô vào phòng tâm sự.

- Sao cậu lại tới đây vào giờ này thế???

- Mình có chút chuyện với ba mẹ mình. - Cô ấp úng nói

- Nói cho mình nghe được không?? - Tuyết Sang nhẹ nhàng hỏi

- Ba mẹ muốn mình đính hôn với một người..

- Ôi trời! Cậu còn chưa đủ tuổi mà.

- Đấy chưa là gì đâu. Mình nghe nói hắn không tốt.

- Cậu nghe ai nói?? - Tuyết Sang ngạc nhiên hỏi

- À... Thì cô ấp úng một hồi... là người chở mình tới đây

- Thế cậu với người đó có quan hệ gì????

Mặt cô đỏ bừng lên. Cô không trả lời mà kêu Tuyết Sang nhanh chóng đi ngủ. Sáng mai còn có giờ ở lớp. Tuyết Sang cảm thấy rất đáng ngờ về hai người, nhưng không rặng hỏi gì thêm nhanh chóng nằm xuống chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau cô thức dậy vệ sinh cá nhân rồi chạy về Biệt thự Vạn Hoa lấy đồ đi học. Cô rón rén bước vào nhà đi lên lầu nhanh chóng thay đồ đi xuống dưới. Cứ ngỡ không bị ai phát hiện nhưng nào ngờ ba mẹ cô đã thấy hết toàn bộ quá trình và chờ đợi cô dưới phòng khách. Ba mẹ cô khuôn mặt hết sức là tức giận quát cô nói

- Tối qua con đã đi đâu?? Giờ này mới lết về??

- Con đến nhà Tuyết Sang ạ - Cô buồn bã trả lời

- Tại sao con lại bỏ chạy chứ Người ta có làm gì con đâu hành động của con làm ba tức giận lắm đấy? - Mẹ cô từ tốn nói

- Con không muốn lấy chồng sớm như này đâu

- Nhưng mà nếu con gả cho Hàn gia thì sẽ tốt cho con hơn. Con sẽ không lo nghĩ về tương lai nữa.

- Được.- cô khẳng định

- Chỉ cần là Hàn gia thôi chứ gì. Con sẽ lấy Hàn Mạc.

- Cái gì? Con điên à. Hắn ta nổi tiếng lạnh lùng. Không gần nữ giới bao giờ. Ba mẹ sợ......

- Sợ sao ạ???

- Sợ hắn là gay

Thật ra lúc đầu cô cũng nghĩ hắn là gay nhưng sau cuộc trò chuyện cô cảm thấy khá thích anh mặc dù vẫn chưa sâu đậm. Cô đã nảy sinh tình cảm với Hàn Mạc dù cô vẫn chưa nhận ra. Tim cô bắt đầu đập mạnh hơn.

- Mẹ sợ hắn đối với con không có tình cảm. Rồi con sẽ khổ lắm.

- Nếu như anh ấy đồng ý kết hôn cùng con thì sao???

- Thì ba sẽ không cấm con nữa - Ba cô từ từ trả lời sau một lúc lâu im lặng

Vốn dĩ ông muốn tìm giúp cô một ý trung nhân. Nhưng nếu cô đã xác định được người rồi thì ba cô không có gì để ép buộc nữa. Chỉ cần tìm được người thương yêu con gái mình thật lòng, biết quan tâm chăm sóc, thì cho dù ông nhắm mắt cũng vui lòng.

- Nhưng ba cho con thời hạn 1 năm. Nếu như tới lúc sinh nhật 18 tuổi mà hắn còn chưa có ý gì với con thì ba sẽ ép con từ bỏ.

- Được- cô quả quyết

Sau đó nhanh chóng đi ra khỏi nhà và tiến đến trường học. Trên đường đi hàng ngàn suy nghĩ đập vào đầu cô. " trời ơi, làm sao mình có thể khiến hắn thích mình cơ chứ. Mặc dù hắn đã từng nói là thích mình nhưng chắc chắn đó không phải sự thật, chỉ mới gặp một ngày đã thích rồi thì quả không thể dùng được. Nếu như hắn thích mình được thì sẽ thích người khác được. Phải làm sao đây, giữa hai tên tra nam làm sao mới tốt đây??"

Vì mãi suy nghĩ nên cô đã vấp phải một hòn đá nhỏ trên đường. Bỗng có một bàn tay to lớn ấm áp đỡ lấy người cô. Là Hàn Mạc. " Chết tiệt sao lại tình cờ thế chứ?"

- Em có vẻ đi đứng không tốt nhỉ??- Anh chế giễu cô vì lần nào gặp anh cô cũng suýt té

- Cảm ơn. Không cần anh quan tâm.

Nói xong cô bước ngang qua anh nhanh chân đi về phía trước. " Chết thật chỉ còn có 10p"

Cô thường không có thói quen sử dụng xe gia đình để đi học. Nhưng không bao giờ cô đi muộn chỉ vì hôm nay có quá nhiều việc.

Anh tiến nhẹ lại hỏi cô

- Thế em có muốn đi cùng tôi không. Xe tôi đậu ở góc kia- vừa nói anh vừa chỉ tay vào góc nhỏ