- Này, tổng giám đốc, anh đưa tôi đi đâu vậy?
Triệu Hà ngồi trên xe, tò mò hỏi
- Đi đâu thì lát nữa biết
Tầm nửa tiếng sau, chiếc BMW mới dừng lại. Triệu Hà nhanh nhảu bước xuống, thốt lên:
- A! Tôi biết chỗ này nè. Nghe đồn trước đây có 1 chàng trai đã hôn 1 cô gái ở đây, tôi còn nghe nói 2 người đó cho dù chết cũng mãi mãi không rời xa nhau. Nhiều cặp tình nhân cũng đến đây, không biết kết quả như thế nào, chỉ biết là họ đều nói mình rất hạnh phúc đến mức không muốn rời xa nửa kia của mình
Triệu Hà vui vẻ đứng trên bãi cỏ, dang 2 tay như muốn hứng những cơn gió mát rượi, cô thắc mắc
- Nhưng sao anh lại dẫn tôi đến đây làm gì?
Nam Phong nhìn cô gái nhỏ, cười ấm áp:
- Bí mật
Sau đó anh đưa tay lên nhìn đồng hồ, miệng lẩm nhẩm:
- 3...2...1
“Bùm”
- A pháo hoa kìa! Thích quá! Ủa nhưng chưa qua năm mới mà?
Triệu Hà khoái chí reo lên rồi tò mò hỏi, chưa kịp nghe câu trả lời thì đã bị ai đó kéo lại, hôn nhẹ lên môi. Triệu Hà định thần lại rồi....
- Tên khốn kiếp, lưu manh giả danh tri thức, anh dẫn tôi ra đây rồi....Làm sao bây giờ, tôi không muốn phải ở bên kẻ lòng lang dạ sói như anh mãi mãi đâu. Hu hu hu!!!
- Em im đi được không? Sỉ vả tôi đủ rồi đấy. 1 nụ hôn mà cứ như sắp đi giết người không bằng
Triệu Hà đặt tay lên vai anh, khuyên”chân thành”
- Anh biết không? Nếu như phải ở bên anh thì thà tôi đi giết người còn hơn đấy
- Đi về
Mặt Nam Phong đen kịt, tay ấn cô vào xe rồi lái đi. Đến trước cửa nhà, mặt anh cũng dịu lại, nhẹ nhàng nói:
- Ngủ ngon, không được mơ thấy ai ngoài tôi đâu đấy
- Này tổng giám đốc, anh có vấn đề về thần kinh à? Tôi mơ thấy ai là quyền của tôi chứ. Tất nhiên là tôi sẽ mơ thấy mấy anh trong công ty mình à mà cái anh Giang gì đó ở bữa tiệc cũng đẹp trai đấy chứ. Không biết có nên mơ thấy ảnh không ta? Nhưng tốt nhất là tôi không nên mơ thấy anh để tránh khỏi bị gặp ác mộng. Tạm biệt nhé! Chúc cho anh mơ thấy ác mộng đêm nay
Nam Phong hoàn toàn á khẩu
Triệu Hà thì tung tăng vào nhà, mấy câu này là do cô học trên ti vi, không ngờ áp dụng ngoài đời cũng hay thiệt chứ. Ha ha ha! Triệu Hà, mày đã cho tên anime đó 1 vố rồi, không biết đêm nay hắn ta có “ăn ngon, ngủ yên” không đây
oOo
- Alo, có chuyện gì vậy tổng giám đốc?
- Anh đến nhà sản xuất phim, kêu họ ngưng chiếu bộ phim “Lưới tình” đang chiếu trên ti vi liền, ngay và lập tức
- Dạ vâng
Bái phục, bái phục, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn mà. Triệu Hà ơi, tác giả e rằng sau này cô phải chịu khổ rồi
oOo
Ở 1 nơi khác...
- Điều tra cô nhân viên tên Triệu Hà đang làm ở công ty Minh Trí cho tôi. Bảo đảm rằng trong buổi ký kết hợp đồng sắp tới đây phải có sự tham gia của cô ấy
- Dạ vâng thưa tổng giám đốc Giang
Giang khẽ đung đưa ly sâm panh, miệng cười gian xảo. Lát sau 1 cô gái khác trông khá sành điệu tiến vào, bực bội la
- Anh hai, em muốn vào làm ở công ty Minh Trí, em muốn có anh Phong
- Cứ từ từ đi Vy. Làm gì nóng vội vậy, kế hoạch này sẽ thành công và có lợi cho đôi bên ta mà
Từng tiếng cười man rợ vang lên khiến cho tác giả muốn gọi điện cho bệnh viện để đặt chỗ cho 2 tên tâm thần này ngay lập tức
oOo
- Bình minh lên có con chim non, hòa tiếng hót véo von. Ê Phương, tao kể mày nghe câu chuyện nè, hôm qua tao thấy có con chim tên Phương nhảy với con chim tên Thái đó, nhưng tao không hiểu, không phải con chim Phương sẽ nhảy với trợ lý của con...ừm...con sói tên Phong sao?
- Cái đó thì tao không biết nhưng tao biết chắc 1 điều là thật ra cái vụ cuộc thi sắc đẹp chỉ là 1 cái cớ để anh ta nhảy với tao thôi, còn mày thì sao? Tao nghi ngờ tổng giám đốc có tình ý với mày đó nhen
- Mơ à? Tổng giám đốc được nhiều cô gái thích như vậy chắc sẽ không để ý 1 con nhân viên quèn như tao đâu
- Thế mày thích mẫu đàn ông nào?
Triệu Hà vò đầu, suy nghĩ nhưng cũng đành thở dài:
- Thôi, cái đó rắc rối lắm, tính sau đi
“Két” 1 chiếc BMW xuất hiện, Triệu Hà vội la lên:
- Cái gì đây, anh ám tôi tối qua chưa đủ nữa à...ủa, tổng giám đốc Giang, anh sao lại ở đây?
- Em đang la ai vậy?
Giang bước ra, cười vui vẻ làm Triệu Hà bối rối, cười ngượng ngùng
- Dạ...không có gì
- Em đang đi làm phải không? Vậy anh chở em đến công ty nhé
- Dạ
Triệu Hà bước lên xe, trong lòng cực kì vui, tổng giám đốc Giang thiệt là tốt bụng mà. Chiếc xe phóng đi 1 hồi, Trúc Phương vẫn còn đứng ở chỗ cũ, miệng thở dài:
- Tổng giám đốc à, anh không cần phải trốn ở đó đâu, Triệu Hà lên xe của tên kia đi mất tiêu rồi
Nam Phong bước ra lùm cây gần đó, cố gắng lấy phong độ
- Ai nói tôi trốn, tôi chỉ muốn xem 2 người đó hạnh phúc như thế nào thôi
- Phải, họ sẽ hạnh phúc đấy, lúc đó thì anh đừng có hối hận. Mau lái xe đuổi theo đi
CHiếc BMW thứ 2 cũng phóng mất hút
- Còn anh nữa Thái, em biết anh đang trốn sau lưng em đấy
- Woa, amazing, em có siêu năng lực à?
- Siêu năng lực cái con khỉ, nói cho em biết cái vụ cuộc thi sắc đẹp gì đó là sao?
- Thì...nói chung chuyện đã qua rồi, em quan tâm làm gì nữa, đúng không nè, bé cưng
- Anh không nói phải không? Vậy được thôi, em với anh tuyệt giao
Trúc Phương giận dỗi bỏ đi làm Thái nhà ta phải van xin không ngớt. Tội nghiệp!!!