Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 58: Tôi nhận tiền




Trong phòng bệnh đặc biệt.

Mạc lão phu nhân đang ngồi trên giường bệnh vừa ăn cháo bào ngư, vừa xem TV rất mãn nguyện. Trên mặt đất còn có vỏ hạt dưa và vỏ hoa quả mà lúc trước bà vứt.

“Lão phu nhân, Mạc thiếu dẫn theo một cô gái trẻ tuổi đi vào cửa chính bệnh viện”. Viện trưởng Trần dẫn theo vài hộ sĩ vội vã tiến vào phòng bệnh nói với lão phu nhân.

Mạc lão phu nhân không khỏi vui vẻ, xem ra Tử Hiên dẫn bạn gái đến đây, nhớ tới ngày hôm qua Mạc Tử Phàm dẫn đến một gái đáng yêu, bà càng thêm vui vẻ, không biết Mạc Tử Hiên sẽ dẫn đến một cô gái dạng gì đây? Bà nôn nóng làm đổ cả cháo bào ngư, phân phó viện trưởng Trần “Mau gọi hộ sĩ mang đi” Sau đó bà tắt TV đi, đeo ống thở o-xy bị bà quăng một bên lên mặt mình, đàng hoàng nằm trên giường bệnh “nhắm mắt dưỡng thần”.

Bên kia động tác của hộ sĩ rất nhanh, không bao lâu đã quét tước sạch sẽ đem phòng bệnh bừa bộn không chịu nổi.

Lúc Vũ Vi và Mạc Tử Hiên bước vào phòng bệnh, thì nhìn thấy hình ảnh, một bà lão lớn tuổi đang thở o-xy sắc mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh.

Nhìn bộ dáng này của Mạc lão phu nhân làm Vũ Vi nghĩ tới mẹ mình mới xuất viện.

Cô nhìn thấy tay Mạc lão phu nhân đặt ở bên ngoài chăn thì liền buông tay Mạc Tử Hiên, đi đến trước giường bệnh cầm tay bà lão nhẹ nhàng đặt vào bên trong chăn.

Mạc lão phu nhân tuy nhắm hai mắt nhưng bà vẫn cảm giác được rõ ràng có người tới gần bà, hơn nữa còn đem tay bà chưa kịp bỏ vào chăn, nhẹ nhàng mà đặt vào bên trong, lòng bà không khỏi ấm áp, bà biết người này không phải Mạc Tử Hiên.

Tuy rằng không nhìn thấy hình dáng cô gái này, nhưng cảm giác đầu tiên của bà dành cho cô gái này rất tốt.

Mạc Tử Hiên nhìn động tác nhỏ này của Vũ Vi, nếu Vũ Vi thích hắn, hoặc là nịnh bợ hắn, hắn sẽ cho rằng Vũ Vi đang diễn trò cho hắn xem, nhưng mà, hắn biết trong mắt Đồng Vũ Vi căn bản không có hắn.

Đồng Vũ Vi đặt tay bà lão vào bên trong, là xuất phát từ lòng quan tâm thân thể bà nội, trong lòng đối với Vũ Vi thoáng nổi lên một chút biến hóa.

Hắn cất bước đi đến trước giường bệnh, cẩn thận vỗ vai bà nội, nhẹ giọng nói: “Bà nội, con dẫn bạn gái đến, bà mở mắt nhìn xem”.

Trên giường bệnh, lão phu nhân tựa nghe giọng Mạc Tử Hiên, chậm rãi mở mắt, bà nhìn trước tiên không phải là Mạc Tử Hiên mà là Đồng Vũ Vi đứng đối diện Mạc Tử Hiên.

“Bà nôi, chào bà, con tên là Đồng Vũ Vi, là bạn gái Mạc Tử Hiên” Đồng Vũ Vi cúi đầu mỉm cười nhẹ giọng nói với Mạc lão phu nhân. Mạc lão phu nhân nhìn thấy dung mạo thanh tú lại hiểu lễ phép của Vũ Vi, vui vẻ không thôi, bà âm thầm cho Vũ Vi 90 điểm ở trong lòng.

Vũ Vi quỳ gối trước giường bệnh trò chuyện cùng Mạc lão phu nhân, mặc dù đều là cô mở miệng nói chuyện, nhưng cô nhìn được, lão phu nhân rất vui vẻ. Cho nên, cô vẫn nói chuyện phiếm với lão phu nhân.

“Cảm ơn cô kiên nhẫn nói chuyện phiếm với bà nội”. Ra cửa bệnh viện Mạc Tử Hiên liền nói cảm ơn Vũ Vi. Vũ Vi hé miệng cười, mắt liếc Mạc Tử Hiên một cái, mở miệng nói: “Tôi nhận tiền”.

Một câu cực kỳ đơn giản, làm ột chút hảo cảm Mạc Tử Hiên vừa dành cho Đồng Vũ Vi liền biến mất khôngchút tăm hơi.

Hắn liếc mắt lạnh lùng nhìn Vũ Vi một cái: “Không thành vấn đề, tôi không thiếu nhất là tiền, tôi sẽ gửi vào trong tài khoản”.

Đến trước xe, Vũ Vi tự động mở cửa xe phía sau, ngay lúc cô vừa mới nhấc chân muốn ngồi xuống, ngực bỗng chốc đau như dao cắt, đau đớn không thôi. Đau đớn làm hai chân cô mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào xuốn đất, may mắn tay cô đang vịn cửa xe.