Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 196: Là con của anh




Trên mặt Mạc Tử Hiên lập tức hiện ra vẻ sợ hãi, hắn như thế nào lại quên Tề Mỹ Linh sẽ tìm tới cửa, nếu cô ta đến đây, hắn một tay kéo Vũ Vi vào trong ngực, gắt gao ôm,"Vũ Vi, vô luận cô ta nói cái gì cũng là giả, giả , giả."

Vũ Vi ở trong ngực Mạc Tử Hiên, nở nụ cười, cười đến chảy cả nước mắt, thời điểm cô nhìn thấy trong mắt Mạc Tử Hiên hiện vẻ sợ hãi, cô liền biết, Mạc Tử Hiên phản bội cô!

Trái tim cô đau,cô cảm giác được hô hấp của mình có chút khó khăn, cô yêu Mạc Tử Hiên như thế, cơ hồ muốn dùng chính sinh mệnh mình thương hắn, nhưng mà hắn? Lại phản bội cô!

Lòng của cô như bị người ta dùng dao hung hăng đăm một cái,rồi sau đó lại ở trên vết thương đó rắc muối lên,làm cho ngực cô đau đớn không thôi. Cô muốn đẩy Mạc Tử Hiên đang ôm chặt cô ra, nhưng cô phát hiện mình đã không còn khí lực để đẩy Mạc Tử Hiên ra nữa rồi.

Đứng ở một bên Tề Mỹ Linh nhìn thấy sắc mặt Đồng Vũ Vi tái mét,cô vui vẻ cực kỳ, bất quá, còn không có đạt tới hiệu quả cô muốn, trên mặt cô mỉm cười, vài bước đi đến trước người Mạc Tử Hiên cùng Đồng Vũ Vi, đứng trước người Mạc Tử Hiên, nhẹ giọng đối với Mạc Tử Hiên nói, "Em nói đều là thật sự, em mang thai, là con của anh. Hiên, chẳng lẽ anh không nhớ vào ngày mưa to đó chúng ta đã dây dưa cả đêm sao."

Ngày mưa to đó?

Vũ Vi lập tức nhớ tới, ngày đó Mạc Tử Hiên về nhà thay quần áo, cả một đêm đều không có trở về, lúc ấy cô còn tưởng rằng Mạc Tử Hiên công tác mệt mỏi, ở nhà nghỉ ngơi a, lòng của cô còn cảm thấy đau lòng vì Mạc Tử Hiên, nhưng không có nghĩ đến. . . Bọn họ cư nhiên tại biệt thự dây dưa cả một đêm!

Mạc Tử Hiên quay đầu hai tròng mắt đỏ rực nhìn Tề Mỹ Linh, lạnh lùng ra lệnh, "Tề Mỹ Linh, mẹ nó cô câm miệng cho tôi!" Sau đó hắn cúi đầu nhìn Vũ Vi ngây ngốc trong ngực mình, "Vũ Vi, không phải, không nên tin lời cô ta, trong lòng anh yêu chỉ có em, anh để ý nhất cũng chỉ có em, anh chưa cùng cô ta lên giường, không có, tuyệt đối không có, tin tưởng anh, Vũ Vi, xin em, tin tưởng anh." Lúc này, chân tay hắn có chút luống cuống, không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có nói dối Vũ Vi, hy vọng có thể đem việc này che dấu qua đi.

Mà Vũ Vi chỉ là lạnh lùng cười, "Mạc Tử Hiên, nếu anh đã dám phản bội em, tại sao không dám thừa nhận?"

Thân hình Mạc Tử Hiên nhất thời cứng đờ, Vũ Vi không tin hắn! Sợ hãi, lần đầu tiên tràn ngập trong lòng hắn!

Hắn càng thêm dùng lực ôm Vũ Vi trong ngực, nếu Vũ Vi không tin hắn, hắn cũng sẽ làm cho Vũ Vi tin tưởng hắn!

"Vũ Vi, anh không có phản bội em, anh không có, anh yêu em như vậy làm sao có thể hội phản bội em!Anh không có phản bội em, tin tưởng anh, Vũ Vi, van cầu em tin tưởng anh." Sau câu nói kia, cơ hồ là cầu xin.

Bộ dáng Mạc Tử Hiên khổ sở cầu xin, làm lòng Vũ Vi rung động, cô là lần đầu tiên nhìn thấy Mạc Tử Hiên cầu xin người khác như vậy, cô ngầm hít một hơi, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, cô ngẩng đầu nhìn Mạc Tử Hiên, chỉ nhìn thấy bên trong tròng mắt của Mạc Tử Hiên lóe sáng nước mắt cùng vẻ mặt sợ hãi. Loại sợ hãi này đánh thẳng vào trong tim Vũ Vi.

Nhưng Mạc Tử Hiên sợ hãi mất đi cô như vậy, sao có thể hội phản bội cô a?

Hẳn không, Mạc Tử Hiên hẳn không phản bội cô. Nhất định là Tề Mỹ Linh đang nói dối, nhất định là vậy!

Cô hít hít cái mũi, thoáng gật gật đầu, "Em. . ."

Trong lòng Mạc Tử Hiên nhảy nhót không thôi, vẻ mặt chờ mong nhìn Vũ Vi, chỉ cần đồng ý tin tưởng hắn, như thế toàn bộ có vấn đề cũng sẽ trở thành không có vấn đề.

Đứng ở một bên Tề Mỹ Linh vừa mới bị bộ dáng sợ hãi của Mạc Tử Hiên mà muốn giết người , bất quá cô rất nhanh khôi phục thần sắc bình thường, nhìn thấy Đồng Vũ Vi lộ ra thần sắc tin tưởng Mạc Tử Hiên, cô lạnh lùng cười, từ trong túi lấy ra một bản báo cáo ra đưa tới trước người Mạc Tử Hiên cùng Vũ Vi, đúng lúc cắt ngang lời nói Vũ Vi, "Đây là danh sách mang thai giấy và giấy chứng nhận siêu âm của bác sĩ."