Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 155: Mạc Tử Hiên, ngươi lợi hại!




Mấy người đàn ông dẫn Xa Lan rời đi, thời điểm Xa Lan lướt qua Mạc Tử Hiên, hung hăng trợn mắt nhìn Mạc Tử Hiên một cái, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn lộ ra dáng vẻ không phục, “Mạc Tử Hiên, là tôi quá sơ suất, mới có thể thua trong tay của ngươi, nếu những thứ đồ trang sức là thật, ngươi căn bản không làm gì được tôi!” Nếu những thứ trang sức là thật, bà sẽ nhảy vào trong nước, đến một nơi khác làm một cuộc sống tốt.

Mạc Tử Hiên không khỏi cười nhạt, khom người đem tất cả đồ trang sức trên mặt đất nhặt lên, đặt ở bên trong hộp nhỏ, duy chỉ có bộ trang sức ba tỷ kia, cầm ở trong tay, anh dùng lực ném bộ trang sức ba tỷ kia vào bên trong biển, sau đó nhìn thật sâu mặt biển yên ả, chậm rãi mở miệng, “Thật ra thì, trừ sợi dây chuyền là ngoài ý muốn, những thứ khác đều là hàng thật” Nói xong, anh hướng Xa Lan giơ hộp trang sức trong tay lên.

Xa Lan nhất thời tức giận cực điểm, bà muốn tránh thoát mấy người đàn ông kèm hai bên, xông về Mạc Tử Hiên, lại bị mấy người đàn ông vững vàng chế ngự, bà căn bản không nhúc nhích được, “Mạc Tử Hiên, ngươi chính là tên khốn khiếp, ngươi lại dám lừa gạt tôi?”

Mạc Tử Hiên cũng không nhìn Xa Lan một cái, xoay người đi tới bên người Vũ Vi, “Chúng ta đi thôi”.

Vũ Vi nhắp hé miệng, muốn nói tiếng cảm ơn với Mạc Tử Hiên, nhưng vừa đến khóe miệng, lại nói không ra, cô chẳng qua là hướng Mạc Tử Hiên cười cười, xoay người đi về phía xe.

“Mạc Tử Hiên, Đồng Vũ Vi, tôi nguyền rủa các người chết không được tử tế” Bị mấy người đàn ông kèm hai bên Xa Lan cắn răng nghiến lợi la lớn.

Người đàn ông áo đen xuống xe, Mạc Tử Hiên ngồi ở chỗ tài xế, Vũ Vi ngồi kế bên vị trí tài xế.

“Cô ta làm sao bây giờ?” Mạc Tử Hiên lạnh lùng liếc Sở Xa ở phía sau một cái.

Lúc này Sở Xa trong lòng cực kỳ khó chịu, cô thế nào cũng không nghĩ tới mẹ người mình yêu nhất, cư nhiên vứt bỏ cô, muốn một mình vượt biên rời khỏi nơi này, mặc dù không có thành công, nhưng hành động của mẹ sâu sắc làm tổn thương cô, làm lòng cô, khó chịu không thôi.

Vũ Vi lạnh lùng nhìn Sở Xa một cái, chậm rãi mở miệng nói, “Đem cô ta đưa đến hộp đêm, tôi muốn cô ta cả đời làm **”. Sở Xa luôn giữ mình trong sạch, cao ngạo như một công chúa lòng tự ái cực mạnh, muốn Sở Xa cả đời làm ** đơn giản so với giết cô ta còn khó chịu hơn.

Vẻ mặt phẫn hận Sở Xa nhìn Vũ Vi, “Cô không sợ sẽ gặp phải báo ứng sao?”

Vũ Vi không khỏi nhướng chân mày mặt buồn cười nhìn Sở Xa, “Tôi thay trời hành đạo, vì dân trừ hại, tại sao lại nói báo ứng?”

Sắc mặt Sở Xa trở nên không còn chút huyết sắc nào.

Mạc Tử Hiên kéo kiếng xe xuống lạnh giọng phân phó người đàn ông áo đen đứng bên cạnh xe, “Đem cô ta vứt vào tay mụ quản lý trông coi hộp đêm, nhớ tôi muốn cô ta mỗi ngày không ngừng tiếp khách”.

Hai tròng mắt Sở Xa trong nháy mắt trợn to, cô không nghĩ tới Mạc Tử Hiên cư nhiên ác như vậy, đem cô vứt vào hộp đêm làm kĩ nữ, vốn là cô ình có thể ở hộp đêm làm tiểu thư, hoặc giả có thể câu một kẻ vừa có tiền vừa có thực lực,đến lúc đó, cô có năng lực trả thù Đồng Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên. Nhưng cô không có nghĩ đến ý nghĩ của mình vừa mới nảy sinh, liền bị Mạc Tử Hiên bóp chết!

Người đàn ông áo đen mở cửa xe lôi Sở Xa xuống, “Mạc Tử Hiên, ngươi lợi hại!” Sở Xa đang bị người đàn ông áo đen kéo đi, lạnh lùng bỏ lại một câu.

“Về nhà, hay là ăn cơm?” Mạc Tử Hiên quay đầu dịu dàng nhìn Vũ Vi, vẻ mặt trên mặt anh tự nhiên như vậy, giống như mới vừa rồi cái gì cũng không có xảy ra.