Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 154: Bỏ qua cho tôi được không?




Lời của Đồng Vũ Vi nhẹ như gió, nhưng mà lại làm chỗ sâu trong lòng Xa Lan không rét mà run, sắc mặt của bà càng ngày càng trắng bệch, thân hình mảnh mai không nhịn được lui về sau mấy bước, bà nuốt nước bọt, lắp bắp hỏi Vũ Vi, “Đồng Vũ Vi, ngươi, ngươi có ý gì?”.

Vũ Vi quan sát trên dưới Xa Lan mấy lần, “Tôi nói người Thái Lan nhân yêu gần đây rất được hoan nghênh, cho nên, tôi đã tìm cho bà một bác sĩ phẫu thuật giới tính tốt nhất, lại rất quan tâm vì bà tìm một công việc, bà khỏi phải, sau này đến Thái Lan, không có công việc”.

“Đồng, Đồng Vũ Vi, tôi biết, quá khứ thật xin lỗi cô, tôi sai lầm rồi, cô, cô bỏ qua cho tôi được không? Hại chết mẹ cô chính là Sở Xa không phải là tôi, vứt bỏ hai mẹ con các người chính là Sở Quốc Vĩ cũng không phải tôi, từ đầu tới cuối tôi cũng không có làm chuyện thật có lỗi với hai mẹ con các người, cô có lòng từ bi bỏ qua cho tôi được không?” Vừa nói, bà đem cái hộp nhỏ ôm thật chặt trong ngực mở ra, đưa tới trước người Vũ Vi, “Nơi này đều là đồ trang sức TT thiết kế, mỗi một bộ cũng có giá trị liên thành, cô nhận lấy nó, để cho tôi một con đường sống được không?”.

Vũ Vi nhíu cặp mắt lại, như nguy hiểm nhìn Xa Lan, nhìn cũng không nhìn hộp trang sức một cái, “Bà cảm thấy tôi sẽ bỏ qua cho bà sao? Hại chết mẹ tôi, bao che Sở Xa hung thủ giết người, bà cho rằng tôi sẽ bỏ qua cho bà?”

Xa Lan thấy hối hận không được, liền đem hộp trang sức đậy lại, từng bước từng bước lui về phía sau, một mực thối lui đến mép bến tàu, “Đồng Vũ Vi, cô cho rằng cô có thể làm gì được tôi? Tôi bây giờ liền từ nơi này nhảy xuống, đồ trang sức trong hộp đủ tôi ăn uống cả đời” Nói xong, bà giễu cợt nhìn Vũ Vi một cái, sẽ nhảy đến trong nước.

Vũ Vi sửng sốt, không nghĩ tới Xa Lan lại dùng chiêu này, hai tay của cô không khỏi nắm chặt lại, chân mày nhăn lại, nếu Xa Lan chạy trốn, việc cô làm hết thảy uổng phí!

“Nhảy đi, cho dù bà có nhảy vào nước, may mắn sống sót, kết quả của bà cũng là đến Thái Lan làm nhân yêu!” Khóe miệng Mạc Tử Hiên mỉm cười đẹp mắt, đi tới bên người Vũ Vi.

Vũ Vi không khỏi sửng sờ, quay đầu nhìn Mạc Tử Hiên, anh ta tại sao lại ở chỗ này? Không phải là không thoải mái sao?

“Chớ như vậy khẳng định” Xa Lan trên mặt nở nụ cười đắc ý, “Tôi có học bơi, chỉ cần nhảy xuống, tôi có thể sống sót, sau đó cầm trang sức này đến một nơi khác một cuộc sống mới, ở chỗ này có thể là thiên hạ của các người, nhưng ở bên ngoài, các người có thể làm khó dễ được tôi?”

Khóe miệng Mạc Tử Hiên càng lộ vẻ mỉm cười đậm hơn, nâng tròng mắt châm chọc nhìn Xa Lan, “Thế nào bà không biết đồ trang sức bên trong hộp đều là giả sao? Bao gồm bộ trang sức bà mua ba tỷ ở bên trong”.

Lần này không chỉ Xa Lan kinh ngạc, ngay cả Vũ Vi cũng rất kinh ngạc nhìn Mạc Tử Hiên, đồ trang sức tại sao có thể là giả?

Xa Lan lập tức mở hộp trang sức, đem bộ trang sức mua ba tỷ ra nhìn kỹ, kim cương được khảm ở trên dây chuyền cư nhiên lại rớt một viên.

Xa Lan nhất thời choáng váng! Tay của bà buông lỏng, “Ba”. Dây chuyền kim cương kể cả trang sức trong hộp đều rơi trên mặt đất, đồ trang sức kim cương rơi đầy trên đất.

Lúc này mấy người đàn ông lập tức tiến lên bắt Xa Lan, đại khái là bị đả kích quá mức, Xa Lan thậm chí cũng không có phản kháng, mặc ấy người đàn ông bắt bà.

Mạc Tử Hiên vung tay lên, ra lệnh mấy người đàn ông, “Đem bà ta tới Thái Lan, cho bà làm phẫu thuật, đem bà ta nhét vào câu lạc bộ nhân yêu nóng bỏng nhất Thái Lan. Để cho bà ta hưởng một cuộc sống lạc thú..”