Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 149: Thật tốt hưởng thụ




Vũ Vi ngồi ở trong xe rất rõ ràng nhìn thấy Sở Quốc Vĩ bị người nâng lên xe cảnh sát, khóe miệng biên cạnh lộ ra mỉm cười đắc ý tới, Sở Quốc Vĩ, ông cũng có hôm nay!

Xe vừa chạy , người của toà án đều đem tất cả tài sản Sở gia niêm phong lại. Kể cả tòa biệt thự này.

Sở Xa cùng Xa Lan tất cả đều bị người của toà án đuổi ra biệt thự.

Sở Xa ngây ngốc đứng ở cửa biệt thự,lúc này cô đã sớm quên khóc, ngơ ngác đứng ở tại chỗ, trong đầu cô một mảnh hỗn loạn, đây là tình huống gì đây?

Cô ở trong hôn lễ bị Lục Hàng từ hôn không bao lâu, lại bị đuổi ra gia môn,cha còn bị cục cảnh sát mang đi, ai có thể nói cho cô biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì được không ?

Xa Lan nhìn thoáng qua người của toà án , thấy không ai chú ý tới bà, bà thâm sâu nhìn Sở Xa một cái, sau đó lặng lẽ rời đi.

Nhìn bóng dáng Xa Lan dần dần đi xa, Vũ Vi nhịn không được cười lạnh ra tiếng, Xa Lan. . . . Thật sự là một người đàn bà đê tiện lại ích kỷ, thời điểm Sở Xa thống khổ nhất,bà ta cư nhiên từ bỏ chính con gái mình!

Sở Xa vẫn đứng tại cửa biệt thự nhìn lên phòng chính mình, cô lúc này đã bị Lục Hàng vứt bỏ bi thương, nhìn nhắm cửa dán giấy niêm phong, hai tay của cô không khỏi gắt gao nắm thành quả đấm, trong vòng một ngày phát sinh nhiều chuyện như vậy, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, nhất định là tiện nhân Đồng Vũ Vi gây ra !

Cô nhìn cửa biệt thự, trong giây lát xoay người, lại nhìn thấy trên mặt Đồng Vũ Vi treo một bên tươi cười đẹp đứng ở trước thân cô, nhìn thấy Đồng Vũ Vi một khắc kia, trong lòng Sở Xa phẫn nộ nháy mắt đạt tới điểm cao nhất, trong giây lát cô vọt tới trước người Vũ Vi, hai tay đẩy thân thể Vũ Vi, "Đồng Vũ Vi, cô cái đồ đê tiện! Cô đi chết đi!"

Nhưng mà, tay cô còn chưa có đụng tới Đồng Vũ Vi thời điểm, đã bị người đàn ông gắt gao cầm, Sở Xa liều mạng vùng vẫy, nhưng như thế nào cũng không tránh thoát được.

Sở Xa dùng ánh mắt giết người nhìn Vũ Vi, một bên tránh thoát khỏi người đàn ông mặc tây trang màu đen, một bên lạnh lùng ra lệnh cho hắn, "Buông tay tôi ra, buông ra!"

Người đàn ông mặc tây trang màu đen quả nhiên buông Sở Xa ra, Sở Xa chiếm được tự do đi thẳng đến Vũ Vi, ngay khi cô sắp đụng tới Vũ Vi thời điểm, người đàn ông mặc tây trang màu đen đột nhiên vươn tay kìm bả vai Sở Xa, từng đợt đau đớn kịch liệt từ bả vai Sở Xa truyền khắp toàn thân của cô, chỗ trán Sở Xa ứa ra mồ hôi lạnh, cô bất đắc dĩ lui về phía sau vài bước, cùng Đồng Vũ Vi bảo trì khoảng cách nhất định, nơi bả vai mới không đau đớn nữa, cô phẫn hận nhìn Vũ Vi trước người cách đó không xa, "Đồng Vũ Vi, cô thực đê tiện, cư nhiên muốn đàn ông cưỡng ép tôi, nếu có bản lĩnh một mình đấu!"

Vũ Vi hé miệng cười vài bước đi đến trước mặt Sở Xa, chậm rãi mở miệng nói, " Đấu một mình với cô? Tôi sợ ô uế tay mình!" Nói xong cô thích thú nhìn thân thể mềm mại của Sở Xa từ trên xuống dưới.

Vũ Vi nhìn Sở Xa bằng ánh mắt cực kỳ ôn hòa không có nhất điểm sát khí, nhưng không biết tại sao Sở Xa cảm giác sởn gai ốc, cô theo bản năng lui về phía sau một bước, cảnh giác nhìn Vũ Vi, "Đồng Vũ Vi, cô,cô muốn làm gì?"

Khóe miệng Vũ Vi nhếch lên thành một độ cung thật đẹp, "Không có làm gì hết a, chỉ là muốn để cho cô nếm thử mùi vị thấy chết mà không cứu mà thôi." Nói xong, cô đẩy Sở Xa ột người đàn ông tuổi trẻ, "Tôi muốn trong vòng một tiếng người phụ nữ này bị mười mấy người đàn ông cưỡng gian, nhớ kỹ không cho phép cô ta có cơ hội tự sát!"

"Vâng” Người đàn ông lập tức nhận mệnh nói.

Sở Xa vừa nghe, nhất thời sợ hãi không thôi, vẻ mặt cô phẫn nộ nhìn Vũ Vi, "Đồng Vũ Vi, Đồng Vũ Vi ngươi cái đồ đê tiện! Cô muốn làm gì? Cô cái người phụ nữ vô sỉ,cô sẽ chết không được tử tế, cô. . . ." Cô càng không ngừng mắng Đồng Vũ Vi, nếu đánh không tới đồng Vũ Vi, cũng chỉ có thể mắng,phát tiết phẫn nộ trong lòng mình!

Nhưng Vũ Vi lại không chút để ý cười, thâm sâu liếc mắt nhìn Sở Xa một cái, nhàn nhạt bỏ lại mấy chữ, "Thật tốt hưởng thụ đi." Nói xong, cô xoay người hướng xe đi đến.