P/s: Anh em đọc truyện vào đây bàn luận, chia sẻ và đóng góp nhé. Ở đây mình sẽ up ảnh nhân vật và vũ khí cho anh em.
https://forum.truyencv.com/showthread.php?t=9244&p=192211#post192211
.........
- Ở thế kỷ hiện tại, người ta phân võ ra làm hai cấp độ: Là “cấp” và “đẳng”. Cấp như anh biết, có khoảng 10 cấp, đẳng cũng như vậy. Nhưng theo hệ thống tập luyện của thế kỷ sau, người ta chia võ học ra làm các mức theo cấp bậc hoàng gia Châu Âu. Chia làm:
+ Dân thường ( tương đương dưới 50/ sức mạnh)
+ Võ sư (50-60/)
+ Nam tước (Baron (nam)/ Baroness (nữ) … 61-65 điểm)
+ Tử tước (Viscount/ Viscountess… 66-70 điểm)
+ Bá tước (Count/ Countess … 71-75 điểm)
+ Hầu tước (Marquess/ Marchioness … 76-80 điểm)
+ Công tước (Duke/ Duchess … 81-85 điểm)
+ Thân vương (Prince/ Princess … 86-90 điểm)
+ Đại công tước (Grand Duke/ Grand Duchess … 91-95 điểm)
+ Quốc vương/ Vương hậu (King/ Queen … 96-)
+ Hoàng Đế / Nữ Hoàng (Emperor/ Empress … không thể đánh giá sức mạnh)
- Vậy là anh chỉ là như thằng dân thường chạy đẩy đường không hơn?
- Đây chỉ là tên gọi cấp bậc thôi anh. Hì. Tuy không chạy đầy đường nhưng cũng không hiếm lạ. Hiện nay ở thế kỷ này nếu anh tiếp xúc sâu hơn vào hệ thống gia tộc võ thuật và quân đội đặc chủng thì anh sẽ thấy mình quá yếu đuối. Không quá 1 chiêu anh sẽ nằm đo ván.
- Sự thật quá phũ phàng rồi. Ài. Vậy thiếu soái Triệu Tử Long của em đã ở cấp gì rồi. Ngài ấy đạt mức Thân Vương.
- Tức là còn nhiều người hơn thế?
- Tuy không phải mức độ cao nhất, nhưng có thể trong top 10 người có sức chiến đấu lớn nhất của liên minh rồi. Theo em được biết thì cao nhất là Đại Công Tước Frank-X cũng là Giáo Hoàng Tối Cao của liên minh Công Lý.
- Vậy cấp bậc cao hơn chắc không phải là người Trái Đất rồi?
- Vâng. Rất tiếc phải nói là như vậy. Hơn nữa chính kẻ địch là đạt cấp độ đó. Chính vì vậy chúng ta mới thất thủ.
- Được rồi, không nói chuyện đó nữa. Bây giờ em chuyển cho anh dữ liệu của các môn võ khác đi. Anh mới hoàn thành xong Karate, Judo, Tiệt Quyền Đạo.
- Vâng, các môn võ tiếp theo anh chỉ có mỗi 2 tuần để đạt cấp độ tương đương với các môn võ hiện tại.
- Ok. Anh sẽ liều cái mạng già này với em.
- Từ từ đã, em còn chưa nói hết. Anh thấy xưởng kia chứ? Đó là nơi anh sẽ tự làm vũ khí cho mình.
- Oa. Sắp có siêu cấp súng thé kỷ 22 rồi.
- Lấy đâu ra, anh còn chưa đủ khả năng làm được nó. Có rất nhiều nguyên lý phức tạp anh cần học.
Một người tướng giỏi phải biết sản xuất vũ khí cho mình. Không ai có thể biết vũ khí của họ có những tác dụng gì. Những người biết đều phải “giết”.
Tuy vậy, đấy là trong chiến đấu với kẻ địch. Những loại vũ khí mà anh tạo ra không được sử dụng để đối phó với dân thường.
Mà anh định làm mặt nạ đúng không? Thế thì có thể bắt đầu rồi đấy. Ở đây có lò rèn với đầy đủ thiết bị.
Dương Tuấn Vũ đã nghĩ ra chiếc mặt nạ của hắn. Chiếc mặt nạ bằng hợp kim, chủ yếu là vàng – bạch kim – titan, nó sẽ che 3/4 khuôn mặt, trạm chổ nổi hình một con rồng vàng. Nó sẽ có một đôi mắt bằng rubi đỏ sẫm, có gắn trong đó thiết bị quan sát ban đêm, phân tích các thông số: độ cao địa hình, độ cao mục tiêu, khoảng cách, sức gió. Có khả năng zoom x2-x4-x6-x8. Và một số thông số khác sẽ cập nhật từ từ.
Chiếc mặt nạ này sẽ giúp thị lực của hắn trong đêm tối không khác ban ngày là mấy. Chưa kể tầm nhìn, thị lực đều tăng gấp 10 lần.
Tuy nhiên, công nghệ hiện tại chưa thể báo đạo như vậy, ít nhất là hắn còn chưa làm được.
Chiếc Dragon Mask này hiện tại chỉ có chức năng che giấu diện mạo không hơn. Tuy vậy, hình dáng của nó vẫn cần được thiết kế thật tốt.
Dương Tuấn Vũ bắt đầu bắt tay vào rèn thiết bị lần đầu tiên.
Nhìn thì đơn giản, nhưng để tạo thành một sản phẩm cần phải kết hợp hoàn hảo của các yếu tố: nguyên liệu có pha trộn với tỷ lệ thích hợp, nhiệt độ lò lửa cao thấp qua từng giai đoạn, lực rèn phải đồng đều, thời gian làm lạnh hợp lý … Nếu không chiếc mặt nạ của hắn sẽ có nhiều vết nứt, hay chất lượng kém rất dễ hỏng khi va chạm.
Học lý thuyết và thực hành đã tốn của hắn 1 tuần để làm xong chiếc mặt nạ đầu tiên, sau khi làm hỏng cả trăm Kg vật liệu.
Rèn cũng là một bài tập cho sức mạnh, sự tập trung và sự tinh tế của cách xuất lực.
Dương Tuấn Vũ sau khi rèn xong chiếc mặt nạ, hắn bắt tay vào rèn cho mình 1 chiếc dao găm. Tạo hình được hắn lấy từ trò chơi crossfire. Một con dao quân dụng rất quen thuộc.
Sau đó là làm ra những sợi dây thừng siêu bền chắc với đường kính chỉ bằng 1 sợi dây điện 3mm. Để có thể leo núi, vượt địa hình phức tạp.
Rồi xẻng quân dụng, có khả năng đào cả đá. Sau khi sử dụng có thể gập nhỏ lại bằng kích thước 1 chiếc Ipad.
Một chiếc ba lô quân dụng, bề ngoài nhìn khá thời trang, gọn nhẹ, nhưng không gian chứa rất tốt. Những đồ dùng hắn làm ra đều có thể cất gọn vào đó.
… Những thiết bị rất đơn giản nhưn được làm bởi nguyên lý mới, cách pha trộn tỷ lệ rất phức tạp của thế kỷ 22. Đây là những thiết bị căn bản và hữu ích nhất, để một người lính có thể sống sót ở mọi địa hình.
Kết thúc 2 tuần tập huấn mệt mỏi cả ngày lẫn đêm, Dương Tuấn Vũ đã cao tới 1m8, thân hình rắn chắc cân đối. Toàn thân đã toát ra khí phách của một quân nhân.
Không thể không nói, những thiết bị mới này đã giúp hắn tiến bộ rất nhanh. Các môn võ hắn đã đạt tới đẳng 5. Điều mà trước đây hắn mất gấp đôi, gấp ba thời gian để hoàn thành.
Gym của thế kỷ sau, hắn cũng đã cố gắng hết sức làm được bước đầu. Bây giờ hắn đã có thể nâng được tối đa tạ 300Kg. Lên xà được 500 cái. Triệu Cơ có lừa hắn một chút, còn nói là đã cài chương trình tự hủy. Nhưng lần đó hắn đã háo thắng muốn thử sức, được 200 cái thì đã hết hơi rồi. Hắn cứ nghĩ mình sẽ mất tiêu cái xà đơn này nhưng không. Cái xà này nó cũng có mức độ. Chẳng qua cô nàng này nói với hắn mức độ cao nhất.
Nhưng hắn cũng không cảm thấy nhẹ nhõm gì khi biết được điều này. Những thiết bị này mới chỉ là sơ cấp. Vậy mà hắn còn chưa thể hoàn thành. Điều đó càng thôi thúc Dương Tuấn Vũ tập luyện điên cuồng hơn.
Ngoài thời gian đi học, thi đấu giải bóng rổ, ăn uống và ngủ 5 giờ. Còn lại 10 tiếng hắn đều tập như không cần mạng. Lúc nào hết sức, hắn lại ngồi đọc cái tài liệu sản xuất vũ khí và các nguyên lý mới của thế kỷ 22. Vì rất nhiều những kiến thức mà hiện tại không có, hắn bắt buộc phải học mới hoàn toàn. Kho kiến thức được cả thế giới vất vả nghiên cứu trong gần 200 năm là một con số khổng lồ.
Nếu để đọc hết chúng, một người bình thường sẽ phải đọc từ lúc sinh ra đến lúc chết đi cũng mới được 1 nửa.
Dương Tuấn Vũ không có nhiều thời gian như vậy, nhưng hắn có cường độ tinh thần rất mạnh. Điều đó cũng phải khiến hắn mất 10 năm mới có thể tìm hiểu hết.
Biết như vậy nên hắn không quá chìm đắm, thời gian nghỉ hắn sẽ đọc, đọc để lấy được những kiến thức mình cần. Chọn lọc những điều này chính là Triệu Cơ.
…
Hết tháng 5, hắn cũng đã đạt tới cảnh giới thập đẳng của 10 môn võ học hiện nay.
Nhưng con người không thể sống quá tách biệt với thế giới được, đồng thời tập luyện mà không có thời gian nghỉ ngơi cho cơ thể hấp thu và trưởng thành thì cũng chỉ có phản tác dụng.
Sau khi đạt 55/ sức mạnh, cũng là lúc hắn dừng lại khóa huấn luyện ma quỷ này.
Thời điểm này cũng là lúc Mai Tuyết Yên đã được xuất viện. Cô đã đi được những bước đầu tiên, bây giờ đã có thể đi bộ trong thời gian 5 phút. Từ một người gần như đã mất hoàn toàn cảm giác hai chân trong 8 năm, chỉ sau 2 tháng đã có thể tự đi lại được, dù chỉ là một quãng ngắn, nhưng điều đó cũng là kỳ tích trong y khoa thế giới rồi. Điều này cũng làm bác sĩ Vũ Tuấn Phong kinh ngạc và thán phục sự nỗ lực của cô.
Dương Tuấn Vũ sau khi đi học về thì thấy taxi đã đỗ lại trước cửa. Nhưng ba người: cha, mẹ và Mai Mai thì cứ đứng loay hoay, nhìn ngó xung quanh rồi không biết làm thế nào.
Hắn mới chợt vỗ trán: “** nó, quên mất không nói với cha mẹ là mình đã xây lại căn nhà cũ thành biệt thự rồi. Bảo sao họ cứ luống cuống không biết đây là đâu.” Tất cả cũng vì thời gian này hắn lao đầu vào tập luyện. Công việc cũng hẹn mọi người báo cáo theo tháng.
- Cha mẹ, vào nhà đi thôi còn đứng đó làm gì? À quên, chưa mở khóa. Hì hì.
- Dương Tuấn Vũ!
- Dạ, con đây.
- Nhà mình đâu rồi?
- Thì cha đang đứng ở trước cửa nhà mình còn gì?
- Đây là nhà mình? Cái này đùa không vui đâu.
- Cha không nhìn xung quanh xem, đây không phải nhà xây trên đất của mình thì không phải nhà mình thì là gì?
- Sao lại biến thành ra thế này rồi. Cả nhà mới đi có hai tháng. Xây cũng không nhanh thế chứ?
- Hì. Con thuê thợ giỏi, đồng thời mua sẵn các tấm tường rồi ghép lại. Rất nhanh và chắc chắn. Đúng theo tiêu chuẩn xây dựng của Mỹ đấy. Ừm. Họ ghép xong trong 1 ngày. Sau đó phải chát tường, ốp gạch, làm mái… Tất cả mất 2 tháng. Con vừa nghiệm thu nhà vào hai hôm trước. Cha mẹ về vừa lúc. Thế nào ưng không?
- Con kiếm đâu ra nhiều tiền mà xây dựng lớn như vậy?
Mẹ Lan lo lắng hỏi.
- 5 tỷ xây dựng + 1 tỷ nội thất. Có 6 tỷ thôi.
- 6 tỷ. Con nghĩ tiền là giấy à?
- Vâng, tiền cũng in từ giấy mà.
Dương Tuấn Vũ chột dạ, cãi cố.
- A..aa…. Mẹ, bỏ tai con ra, từ từ, vào nhà rồi con giải thích. Mình đang ở ngoài cửa mà. Hàng xóm cười kia kìa.
- Được rồi, vào nhà rồi nói.
Giang Tấn rất ngạc nhiên nhưng cũng biết việc nhà cần phải đóng cửa bảo nhau.
Dương Tuấn Vũ mở khóa cửa ra, sau chiếc cổng lớn còn có bảo mật bằng vân tay, gương mặt, đồng tử.
Hắn rất cẩn thận bảo mọi người đăng ký thành viên vào bộ phận an ninh.
Sau cái cánh cổng đó, Mai Tuyết Yên và hai vợ chồng Giang Tấn há hốc miệng.
Nào đâu có đơn giản như bên ngoài, bên trong mới nhìn thấy mức độ đẹp của căn nhà.
Bên phải căn nhà là một hồ cá nhỏ, trong đó đã có rất nhiều loại cá đủ màu sắc đang bơi tung tăng. Có hòn non bộ cao 3m, trên đó điêu khắc cách điệu đủ 12 con giáp. Nước được máy bơm chuyên dụng tạo thành thác nước, cây nhỏ trên đó cũng được sắp xếp như một khu rừng.
Có cả ghế xếp, ô lớn cắm xuống tạo thành 1 khu nhỏ để có thể nằm phơi nắng, thư giãn, uống cafe.
Bên trái là một gara ô tô, hiện có 2 chiếc, 1 camry, 1 Rolls-Royce Phantom 2009 giá khoảng 250.000 $ ( 5 tỷ VNĐ), sau thuế là hơn 10 tỷ VNĐ.
Tất nhiên cả ba người đều chưa biết giá của nó, nếu không ngay cả ngồi lên cũng không dám.
Dương Tuấn Vũ cũng chưa có bằng lái. Hắn mới chỉ thi được bằng xe máy. Để có thể lái ô tô cần có thêm thời gian nữa. Xe này hắn nhờ Vân Tú đặt hàng nguyên chiếc từ nước ngoài.
Phía sau là vườn hoa, được trồng đủ các loại hoa. Hắn không biết mẹ với em gái hắn thích hoa gì. Hắn trồng mỗi thứ một ít. Nhìn khá lộn xộn nhưng hoa đều nở nên vẫn khá đẹp.
- Vườn hoa sau này phải nhờ Mai Mai chăm sóc rồi. Em với mẹ thích hoa gì thì có thể trồng.
Hai người phụ nữ nhìn thấy vườn hoa, tâm trạng lo lắng suy nghĩ đã ném qua sau đầu, hai người chỉ trỏ các loại hoa đầy màu sắc rồi cười nói quên trời đất.
Dương Tuấn Vũ nói mãi mới kéo họ đi xem tiếp được căn biệt thự.
Căn nhà 4 tầng, được thiết kế theo phong cách châu Âu, nhìn như một lâu đài nhỏ.
Bên trong là gạch lát nền nguyên khối sáng bóng, có thảm trải nhà màu đỏ, bàn ghế sofa màu café sữa, đèn chùm trần nhà cũng rất lớn. Các phòng ngủ cũng có đồ dùng hoàn toàn mới. Giường rộng, đệm êm, màu sắc căn phòng thì hắn dựa theo sở thích của cả nhà. Phòng của Mai Tuyết Yên màu vàng (như hoa mai), phòng của vợ chồng Giang Tấn thì màu nâu trầm.
Ti vi, tủ lạnh, máy giặt, điều hòa, bếp ga, … tất cả đều mới.
“Quá xa xỉ rồi” đấy là điều mà cả ba người đều nghĩ. Đây cũng là tâm lý chung của người hai tháng trước căn nhà còn dột mái, hôm nay đã chuyển sang biệt thự.