Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 534: Muốn chết?




Elise đứng bên cạnh hắn định bước lên thì Dương Tuấn Vũ giơ tay ra hiệu cho cô lùi lại.

Tiểu Ngân cắn răng lao tới định đâm hắn, nhưng tiến thêm một bước đối với cô như vác lên lưng thêm một ngọn núi, sau hơn năm bước cô liền gục xuống đấy.

Áp lực kinh khủng tản mát ra xung quanh cũng khiến tất cả mọi người xung quanh phải cố gắng thầm vận Ki liên tục chống cự lại, kẻ yếu thì hai chân đã run run, tay phải dùng vũ khí chống xuống mới đứng vững được. Thế đủ biết cô gái kia phải chịu áp lực lớn thế nào. 

Nhưng, cứ ngỡ mọi thứ sẽ kết thúc như vậy, nhưng cô gái tên Tiểu Ngân vẫn cắn răng, một dòng máu từ khóe miệng chảy ra, cô cố gắng đứng lên tiếp tục tiến tới, phải nói là nhích từng bước tới mới đúng.

Dương Tuấn Vũ vung tay, áp lực cực lớn chợt tản đi làm cô gái lảo đảo ngã ra, nhưng may cô chị đã kịp chạy tới đỡ. 

- Các người coi như đã qua bài kiểm tra, ở hay đi thì tùy.

Nói xong hắn đứng lên quay người rời đi.

- Tại sao? Tại sao lại đối xử với chúng tôi như vậy?

Bước chân hắn dừng lại nhưng Dương Tuấn Vũ cũng không quay đầu lại mà chỉ nói: 

- Hai người nên cảm thấy may mắn, bởi vì thân phân của cả hai đều không nên xuất hiện ở nơi này, người nhà của lãnh đạo tối cao của quân đội lại đi gia nhập một tổ chức phi pháp. Các người cũng không cắt đứt được quan hệ với gia đình mình, làm sao ta có thể tin tưởng được hai người? 

Tiểu Thanh và Tiểu Ngân nghe thấy vậy thì giật mình, hai cô cũng chưa từng nghĩ tới chính thân phận này lại là thứ trở ngại cản đường bọn họ và việc gia nhập tổ chức. Nhưng theo hắn nói thì đúng là thế, việc hắn để lại mạng sống cho cả hai rồi cho phép rời đi đã là nể tình xưa nghĩa cũ rồi.

Tiểu Ngân tức giận dậm chân nói:

- Tôi và chị có chết cũng không nói thân phận của anh ra, vì sao phải đối xử với chúng tôi như thế?

Hắn cười ha hả:

- Vậy nếu chị cô bị bắt, nếu cô không nói người ta sẽ giết cô ta, liệu rằng cô có giữ kín được bí mật này? Hai người là chị em tốt nhưng chính điều đó lại có thể là thứ trí mạng trong việc giữ kín thông tin, hành động của cả hai vừa nãy chính là minh chứng rõ nhất thể hiện điều đó.

Cả hai cô gái đều cứng miệng không thể phản bác được, nếu giết bọn họ không sợ chết, nhưng nếu đem tính mạng người thân, đặc biệt là chị - em gái mình ra làm thứ trao đổi thì rất khó mà nói trước được.

- Các người cứ suy nghĩ kỹ đi, ai ở lại, ai rời đi hoặc cả hai rời đi đều không thành vấn đề. Nhưng trước khi rời đi, DG cậu cho họ uống quên đi ký ức thời gian gần đây đi. 

DG gật đầu:

- Đã rõ.

Hai cô gái cứ ngây ngẩn ở giữa đại điện đã vòng bóng người, bọn họ mới đầu đúng là ôm hi vọng có thể gia nhập một tổ chức để thỏa lòng vui đùa, vì không vào được Quân Đoàn Tối Mật nên sinh ra tâm lý phản động muốn tới một nơi khác, và họ nhớ tới đội trưởng có thành lập một tổ chức nên đã tìm tới được đây. 

Cứ tưởng đã được nhận vào, nhưng ngay khi hắn quay về lại muốn đuổi cả hai đi. Điều này khiến cho hai cô gái đều phải tự vấn lại bản thân, một là phải thể hiện lòng trung thành vĩnh viễn với tổ chức, hai là uống thuốc xóa ký ức và rời đi.



- Làm vậy có phải hơi tàn nhẫn với đồng đội cũ không?

Vân Tú đứng sau bóp vai cho hắn.

Dương Tuấn Vũ thở dài:

- Chính vì không muốn bọn họ nguy hiểm nên mới không để họ gia nhập, nhưng quyết định thế 

nào là do họ. Ít nhất thông qua chuyện này, cả hai cô gái đó sẽ không nghĩ tới việc gia nhập nơi này chỉ là một trò đùa mà có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

Vân Tú khẽ cười:

- Vậy là anh lo lắng cho người ta rồi, hai đóa hoa mỹ lệ, một kiên cường, một yếu đuối, có phải là sở thích của anh?

Dương Tuấn Vũ cười khổ:

- Em lại ăn dấm chua rồi. Anh đâu có thời gian nghĩ nhiều như vậy. Nếu không dùng chút thủ đoạn 

thì đám người mới kia sẽ cứ tưởng chuyện đùa, anh lại không phải lúc nào cũng trực tiếp quản lý tất cả được. Sắp tới cũng nên quay lại Quân Đoàn rồi.

- Anh lại sắp phải đi sao?

Vân Tú nghe thấy vậy thì trong lòng vạn lần không nỡ rời xa hắn. Mới ở bên nhau được mấy hôm mà đã sắp xa nhau thêm một thời gian dài rồi, thực sự, rất khổ. 

Dương Tuấn Vũ cũng không muốn xa vợ, hắn xoa cằm suy nghĩ:

- Anh quay lại rồi sẽ tính tiếp các bước tiếp theo. Nếu được anh lại kiếm một cái nhiệm vụ dài ngày rồi chuồn ra ngoài chơi. Chỉ có điều chắc phải ở lại đó một thời gian ngắn mới ra được.

- Vậy là tốt nhất. Nếu nhiệm vụ không khó, anh có thể để người trong tổ chức hoàn thành cho, đấy 

cũng là cơ hội tốt để bọn họ rèn luyện.

- Ừ. Đây cũng là một cách, bởi vì Quân Đoàn cũng chỉ quan tâm tới kết quả nhiệm vụ chứ không xem quá trình làm. Miễn là có thứ xác nhận nhiệm vụ đã hoàn thành là được. Ồ. Chắc anh sẽ tìm một số nhiệm vụ từ dễ tới khó cho các thành viên trong DE làm, đổi lại cho bọn họ một nửa phần 

thưởng là được.

Vân Tú véo hắn:

- Anh lại chơi xấu như vậy? 

Dương Tuấn Vũ cười ha hả:

- Còn không phải do em dạy anh làm việc xấu sao? Cũng không hẳn là xấu, anh sẽ dùng điểm cống hiến của mình để đổi lấy các nguyên liệu quý hiếm cùng các loại vũ khí chất lượng tốt cho những ai hoàn thành tốt nhiệm vụ. Ừm, chúng ta cũng nên lập một bảng danh sách nhiệm vụ và điểm cống hiến tương ứng thôi. Cứ đủ điểm cống hiến sẽ được cấp một thanh vũ khí và công pháp võ học tùy chọn, được đấy chứ nhỉ?

Vân Tú sáng mắt gật đầu khen ngợi:

- Đúng thế, ý này rất hay nha. 

- Anh không thông minh nhưng được cái khôn vặt là không ai bằng, haha.

Dương Tuấn Vũ vỗ đùi đắc ý, rồi trong phòng cả hai đều cười phá lên vui vẻ. Đúng là ông hát bà khen hay là đây chứ đâu.



Tới ngày hôm sau, vẫn thấy hai cô gái đứng trong hàng ngũ thành viên, mọi người đều nhìn bằng ánh mắt có chút cổ quái, đồng thời trong lòng cũng bội phục dũng khí của cả hai.

Dương Tuấn Vũ xuất hiện khiến bầu không khí xôn xao lập tức im phăng phắc. Sau khi tuyên bố sẽ thành lập một bảng nhiệm vụ riêng tại căn cứ để các thành viên chuyên xử lý, cùng với đó là tích lũy điểm cống hiến để đổi được một vật phẩm theo ý muốn. 

Đồ mà Boss lấy ra đương nhiên không phải thứ đơn giản, bọn họ cũng được chứng kiến Ngũ Khí của tiểu đội trưởng Lê Toàn do Boss tặng vào ngày tổ chức thi đấu toàn quân. Bọn họ không ít người cũng muốn có một thứ vũ khí biến ảo như thế. Ngoài ra, cũng rất nhiều người ngưỡng mộ bộ giáp bay của nữ thủ lĩnh – Elise, nó cũng nằm trong danh sách những thứ có thể đổi, chỉ có điều số điểm cho nó tất nhiên không nhỏ.

Bầu không khí vui mừng, tò mò, phấn chấn khiến tất cả như quên đi sự tồn tại của hai cô gái, cho tới khi, mọi việc được thông báo xong, Boss lại đề cập tới họ. 

- Quyết định của hai người nói ra được rồi chứ?

Tiểu Ngân cùng chị bước ra, cô gái bướng bỉnh ngày nào vẫn y nguyên như thế:

- Chị em tôi quyết định ở lại. Anh muốn đánh muốn giết thì tùy. Ý định tới đây ban đầu có thể chỉ là vui đùa nhất thời nhưng nhờ anh nói rõ, chúng ta đã quyết định ở lại đây. Dù anh có vô tình, chúng tôi cũng sẽ không vô nghĩa. Tôi muốn cho đám đàn ông thối các người biết một lời hứa của phụ nữ chúng tôi cũng không thua kém gì nam nhân các người, thậm chí còn uy tín hơn đấy.

“Cô gái này đúng là gan to bằng trời”, ai cũng đợi kịch hay diễn ra, bởi vì cô ả không chỉ chửi đám đàn ông bọn hắn mà chẳng phải còn nhắm thẳng mặt Đại Boss mà chửi sao? Người ta là thủ lĩnh tối cao đó, làm sao chịu được sự sỉ nhục này.

Nhưng bọn họ đã đánh giá quá thấp độ dày da mặt của thủ lĩnh nhà mình, Dương Tuấn Vũ nghe vậy thì cười phá lên:

- Cô vẫn như quả ớt nhỏ ngày trước. Tốt. Chị em hai người ở lại, muốn theo vị thủ lĩnh nào?

Dương Tuấn Vũ vừa nói xong, tất cả đều ngạc nhiên, chỉ có những vị thủ lĩnh đứng hai bên hắn là không có chút biểu cảm nào.

Bên trái là: Walter, Quyền Vương.

Bên phải là: Elise, DG, Cyborg. 

Riêng Yên Vũ đứng phía sau hắn đang suy nghĩ gì đó. 

Còn Lau nữa nhưng cậu ta phụ trách mảng công nghệ thông tin chẳng có liên quan gì tới đánh đấm, và đồng thời cậu ta cũng đang đốc thúc công việc tại Nha Trang nên không có mặt ở đây được.

Tiểu Ngân chỉ tay:

- Tôi muốn làm việc dưới sự quản lý của chị Elise.

Tiểu Thanh chỉ gật đầu không nói coi như chấp nhận ý kiến của em mình. 

Dương Tuấn Vũ nghe vậy thì nhướng mày:

- Sao không vào đội của Lập Hàn, đám Vương Bạch tất nhiên sẽ ở trong team đó.

- Tôi không thích ở cùng mấy tên đàn ông thối. Mặt khác tôi cũng muốn biết người phụ nữ thế nào mới có thể khiến anh động lòng. 

Tiểu Ngân mắt nhỏ trừng mắt lớn nói.

Nghe cô ta nói vậy thì đám người xung quanh cũng thầm đổ mồ hôi lạnh, cô ta vậy mà dám nói những lời chẳng khác gì khiêu khích uy quyền của nữ vương. Cô gái này đúng là không biết chữ chết viết thế nào mà.

Yên Vũ đứng sau hắn thì thở dài, thứ mà cô đoán không ngờ lại đúng. Ngay từ khi biết hai cô gái này mò tới đây, cô đã có cảm giác không ổn ở đâu rồi. Thì ra người ta vì anh trai cô mà tới. Người này có thể bớt đào hoa, và gây nợ tình được không? 

Dương Tuấn Vũ cay màu:

- Nơi này không phải chỗ để hai người nói những chuyện này. Đừng nghĩ tôi nể mặt đã từng là đồng đội với nhau mà không ra tay xử lý hai người. 

Câu trước hắn còn ngồi ở trên ghế chủ tọa, câu sau đã đứng trước mặt cô gái tên Tiểu Ngân, kèm với đó là một lưỡi thương sắc bén tràn đầy khí tức máu tanh kề lên cổ cô ta.

Không ai kịp nhìn hắn di chuyển thế nào, Tiểu Ngân còn định cãi bướng gì đó cũng giật mình cứng họng, sợ hãi nhìn hắn. Kẻ này, dường như ở sau chiếc mặt nạ đó là một con ác quỷ khát máu.