Cậu nhóc cười vui vẻ ra lệnh:
- Mở.
Ngay lập tức đôi mắt kính từ từ sáng lên, ánh sáng cũng tăng dần khiến người dùng thích ứng được một cách dễ chịu nhất mà không chói mắt. Sau đấy, khi lên độ sáng thích hợp, một giọng nói của AI vang lên:
- Xin mời bạn chọn thiết lập sau: Đầu tiên, số 1. Đặt tên cho AI.
Cậu bé như đã nghĩ từ trước liền nói: Pikachu.
- Xác nhận. Bạn có muốn tôi xuất hiện giới hình dạng và âm thanh của Pikachu không?
- Có.
- Xác nhận. Pika pikachu. Xin chào chủ nhân.
- Cứ gọi tôi là “Quang Hà” hoặc “bạn” đi.
- Xác nhận. Chào Quang Hà. Bạn có muốn Pika giới thiệu qua các tính năng của mình không?
- Không cần. Tôi đã nghe khi nãy rồi. Pika đăng nhập trò Pikachu giả lập.
- Pika Pika. Bắt đầu.
…
Mọi người nhìn qua màn hình cậu bé thì ngạc nhiên không thôi, bọn họ cũng hiểu vì sao nó hấp tấp như vậy vì chỉ có 15 phút thử nghiệm thôi mà, không nhanh là hết cơ hội trải nghiệm a, mà giá sản phẩm này còn chưa công bố nhưng chắc chắn không rẻ rồi.
Nhưng mọi thứ đều bị bọn họ ném qua sau đầu khi mà trò chơi Pikachu giả lập đã được đăng nhập.
Một cốt truyện không quá xa lạ, nhưng toàn bộ hình ảnh đều thay đổi, đúng vậy, nó là thực tế ảo, nhưng mọi thứ đều như ngoài đời thực hoàn toàn, ai cũng hít một ngụm khí lạnh, đặc biệt là các kẻ lõi đời của các công ty công nghệ.
Quang Hà chắc chắn là người phấn khích nhất rồi, cậu nhóc vừa chọn xong người huấn luyện bửu bối thần kỳ, từ tên tuổi cho tới hình dáng, sau đấy lập tức chạy tới trung tâm Pokemon để nghe tiến sĩ Agasa thông báo và nhận lấy bảo bối thần kỳ đầu tiên.
Hình ảnh được quay ở góc nhìn thứ nhất (góc nhìn thực của mọi người- chỉ thấy khung cảnh trước mắt, tay chân và thân hình không nhìn thấy toàn bộ cơ thể trừ khi nhìn vào gương), âm thanh tiếng nói đều vô cùng chân thực cứ như những người trong game đang là người ngoài đời thật vậy, thậm chí thứ tưởng rằng không thể xảy ra cũng xảy ra khi mà xúc giác, khứu giác, thị giác, thính giác đều được mô phỏng rất chân thực. Tay chân sờ sờ, chạm vào đều như thật.
Trần Bằng lên tiếng:
- Vâng, kính VR còn một điểm chưa hoàn thiện duy nhất chính là chưa thể khiến người dùng cảm nhận được vị giác. Trong thời gian tới, chúng tôi sẽ tập trung cải thiến chức năng này, hi vọng một ngày không xa, kính VR sẽ như thật.
Mọi người nghe thế thì giật mình không thôi, đừng nói là hoàn thiện cả 5 giác quan, các thiết bị hiện tại tập trung vào hai giác quan là thị giác và thính giác còn chưa đến nơi đến chốn kia kìa, vậy mà Thịnh Thế nói bọn họ đã nắm trong tay 4 giác quan hoàn hảo rồi? Điều này thực sự là một bước tiến kinh người.
Nhưng những âm thanh phấn khích liên tục vang lên trên khu thử nghiệm của khán đài trước mặt họ lại chứng minh được giả thiết kinh khủng này. Ba người kia đã hoàn toàn sung sướng rồi.
Cô gái minh tinh đang thử tính năng mua sắm của kính VR, và kết quả khiến không chỉ cô ta mà toàn bộ các mẹ, các chị gái ở bên dưới đều hai mắt tỏa sáng rồi. Có nó, bọn họ chỉ việc ngồi nhà Order mẫu mà mình thích mà chẳng cần đi đâu, vừa tiết kiệm được thời gian lại tiết kiệm được tiền bạc.
Tính năng liên kết với thẻ ngân hàng, tính năng liên kết với các công ty, thương hiệu quần áo nổi tiếng đã được Thịnh Thế tất bật hoàn thiện trong mấy tháng nay. Nói đúng ra, sản phẩm kính mắt đã được Dương Tuấn Vũ – chủ tịch của bọn họ đưa ra vào cuối năm ngoái rồi, công việc còn lại chỉ là lắp đặt dây chuyền sản xuất, đồng thời liên hệ để hoàn thiện các tính năng của kính VR thôi.
Thông tin từ các thương hiệu nổi tiếng luôn được đảm bảo 100%, từ chất liệu, kích cỡ, màu sắc, giá cả … đều được công khai. Điều này không chỉ khiến khách hàng dùng kính VR có trải nghiệm thực nhất mà còn khiến các thương hiệu này phổ cập tới nhiều khách hàng hơn.
Đây là món lợi của cả hai phía nên việc liên hệ, đàm phán với các thương hiệu này hoàn toàn không quá khó khăn. Ai cũng đều là con cáo già trong thương trường, bọn họ đều hiểu giá trị to lớn mà kính VR đem lại trong thời gian sắp tới. Đám người đi đàm phán của Thịnh Thế lúc ra khỏi cửa thì lo lắng, lúc về thì vui vẻ cười toe toét.
Việc hoàn thiện tính năng xúc giác đã khiến cho trải nghiệm thử quần áo lên người được chân thật nhất, người đeo kính VR sẽ cảm giác như mình đang đứng trong phòng thay đồ, sờ mó quần áo trên tay, và mặc nó vào người như thật vậy. Cảm giác … rất đã.
Tính năng nhận thông tin khuyến mãi, so sánh giá cả giữa các cửa hàng, địa điểm cửa hàng, thời gian giao hàng cũng được cập nhật vô cùng rõ ràng, chi tiết.
Sau này, nếu hoàn thiện được cả tính năng vị giác thì chỉ sợ kính VR sẽ là sảm phẩm thử nghiệm đồ ăn hàng đầu thế giới, ngồi ở nhà bạn có thể thử hương vị hàng trăm nghìn món ăn, và nếu thích, bạn chỉ việc Order, người ta sẽ mang tới tận nhà, tất nhiên, đó là các cửa hàng có dịch vụ Ship, còn không có thì ít nhất bạn cũng biết nó ở đâu, giá cả như nào, thậm chí nếu đông khách còn có thể đặt lịch từ trước rồi đi tới thưởng thức các món đó.
Việc này xuất hiện khiến cho các cửa hàng đồ ăn sẽ phải cố gắng làm món ăn của mình ngon hơn, hấp dẫn hơn, giá cả cạnh tranh hơn, như vậy chính là thúc đẩy họ phát triển, đồng thời cũng giúp người tiêu dùng có những trải nghiệm hài lòng với các món mà họ ăn.
Sau này, nếu họ liên kết với hệ thống ship hàng của Thịnh Thế thì chắc chắn sẽ còn phát triển và bán được nhiều hàng hơn nữa, người tiêu dùng cũng sung sướng có người giao tận tay. Quá tuyệt vời rồi.
Nghĩ như vậy, ai ai cũng phấn khích không thôi.
Thời gian trải nghiệm cũng không dài, rất nhanh ba người nghe thấy tín hiệu báo thời gian đã hết thì ai cũng không tình nguyện ngắt kết nối và tháo chiếc kính VR ra. Lúc trả lại bọn họ còn sờ sờ thêm mấy lần, ánh mắt lưu luyến không thôi.
Nhìn biểu hiện của họ, Trần Bằng cười nói:
- Ba vị xin dừng bước.
Theo phản xạ, cả ba dừng lại, ánh mắt nghi hoặc ném về phía người giám đốc trẻ tuổi này.
Trần Bằng mời cả ba người họ đứng ra giữa sân khấu, sau đấy đưa mic cho họ:
- Các vị cho chúng tôi chút phản hồi về sản phẩm đã chứ.
Ba người giờ mới nhận ra mình có chút thất thố thì ngượng ngùng không thôi. Ban tổ chức mời bọn họ lên sân khấu trải nghiệm là mong có phản hồi từ người dùng đấy. Thế mà bọn họ chỉ biết buồn bã chia tay chiếc kính định đi về chỗ ngồi.
Người đàn ông trung niên cầm mic nói:
- Sản phẩm của Thịnh Thế chưa bao giờ làm tôi thất vọng. Kính VR này cũng vậy, mọi trải nghiệm đều tốt vô cùng. Có cơ hội tôi sẽ sắm lấy một, à không, sắm cho mỗi người nhà một chiếc.
Cô minh tinh cũng mỉm cười:
- Tôi là Thanh Thanh, ca sĩ nhóm Pink, hôm nay là người may mắn được trải nghiệm kính VR của quý công ty, tôi rất hài lòng về nó. Có thể nói, chưa bao giờ trải nghiệm mua sắm trên một thiết bị lại có chất lượng tốt đến như vậy, tôi hoàn toàn bị các vị thuyết phục rồi. Cũng như anh đây, tôi nhất định sẽ mua cho người nhà mình mấy chiếc để trải nghiệm. Một lần nữa, kính VR của Thịnh Thế rất đáng mua, nếu không mua, tôi tin sẽ tiếc cả đời. Hì.
Cậu nhóc lớp 10 tên Quang Hà gãi đầu ngượng ngùng nói:
- Cháu … cháu cũng muốn mua. Tiền mừng tuổi năm nay nhất định cháu sẽ tích cóp để mua.
Pokemon a, cháu muốn chơi tiếp.
Mọi người bên dưới nghe câu trả lời của cậu bé thì cười phá lên vui vẻ, trẻ con đúng là trẻ con, ngây thơ, thật thà. Nhưng không ai chê trách gì việc cậu nhóc muốn tích tiền mua một chiếc kính cả. Hai người lớn kia còn bị nó thu hút, không, ngay cả bọn họ ngồi dưới này xem cũng bị cuốn hút nữa là một cậu nhóc.
Trần Bằng cười lộ hàm răng trắng đều tắp, hắn gật đầu nói:
- Rất cảm ơn ba vị đã lên đây thử nghiệm sản phẩm mới của chúng tôi. Để bày tỏ thành ý, Trần Bằng tôi xin tặng mỗi người một chiếc kính VR mới, mẫu mã các vị có thể chọn 1/7 loại mà hiện tại chúng tôi có.
- Oa.
Bên dưới trầm trồ, sau đấy là một thoáng những tiếng tặc lưỡi tiếc nuối vang lên, bọn họ cũng không phải không biết Thịnh Thế xưa nay rất phong khoáng, đừng nói kính VR, ngay cả xe Bentley T1 và T2 khi ra mắt bọn họ cũng sẵn sàng tặng đi 10 chiếc cho khách mời may mắn nha.
Cũng chính vì thế, những buổi lễ, những buổi sự kiện mà Thịnh Thế tổ chức thường rất đông người. Không chỉ vì tò mò sản phẩm mới mà còn là vì có thể may mắn nhận được qua. Tuy biết xác xuất chỉ là vài phần một nghìn nhưng ai cũng mơ ước. Và hôm nay, 3 người kia chính là 3 người may mắn nhất.
Cậu nhóc phấn khích không thôi, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, lắp bắp nói mấy tiếng cảm ơn khiến bên dưới lại cười ồ lên, sau đấy là một tràng pháo tay dài chúc mừng ba người lúc đi xuống.
Coi như thật- giả ra sao đã rõ, Trần Bằng bắt đầu giới thiệu tới sản phẩm thứ 2, đây không phải là một sản phẩm có thể cầm được như chiếc kính, mà đúng hơn, nó là 1 phần ứng dụng trò chơi bên trong VR. Có điều, muốn dùng là phải mua, đây là ứng dụng thứ 19.