Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 316: Sắc xảo




Ngày hôm sau, đúng như những gì Vân Tú nói, đã có một người đàn ông trung niên, gương mặt nói khó nghe một chút là hơi dữ tợn. Mai Tuyết Yên không ngờ nơi luôn tôn sùng vẻ bề ngoài như showbiz mà một người như ông ta có thể phát triển được. 

Gương mặt hốc hác, đôi mắt đôi môi thâm xì, cằm nhọn, mắt diều hâu, đôi mắt híp nhìn chẳng biết hắn đang nhắm hay đang mở mắt. 

Nếu không phải có card visit ghi tên tuổi Jay Nguyễn, giám đốc quan hệ công chúng (PR director) của một công ty rất nổi tiếng trong giới nghệ thuật – Webpro. 

Webpro là công ty được coi là một công ty cá nhân của ông bầu Quang Huy, nó được thành lập từ 

những năm 2002- lúc mà công ty giải trí là một cái gì đấy rất xa lạ. 

Lúc đó các ca sĩ, diễn viên còn chưa biết đến công ty giải trí là gì, và thư duy nhất họ quan tâm là việc tìm được một ông bầu tự do. Thậm chí nhiều người còn nhờ chính người thân trong gia đình mình phụ giúp vai trò ấy.

Giai đoạn đầu tiên Quang Huy mở công ty giải trí Webpro với số vốn chỉ vỏn vẹn 17 triệu đồng, và ngôi sao đầu tiên ký hợp đồng với công ty cũng thuộc dạng bạn bè chơi thân – ca sĩ Ưng Hoàng Phúc. Tất nhiên lúc đó người ta còn chưa biết anh là ai.

Và nắm bắt đúng xu thế của thời đại, đầu tư vào dòng âm nhạc của giới trẻ, cùng với đón con sóng công nghệ vào đất nước (việc ra mắt các loại băng đĩa ghi hình) đã làm cho công ty có những tiếng vang nhất định. Tuy chưa đủ để người ta biết Webpro là công ty gì, nhưng chỉ cần sự nổi tiếng của album thu âm đầu tiên “Thà Rằng Như Thế” và “Tôi Đi Tìm Tôi” - Ưng Hoàng Phúc đã bán được 55.000 bản. Hai tháng sau, album thứ hai Người Ta Nói… Thà Một Lần Đau phát ra mắt và đạt doanh thu 35.000 bản.

Cứ như vậy, từ một con gà nòi “Ưng Hoàng Phúc” công ty đã tạo dựng lên được danh tiếng cho mình, dần dần họ cũng tìm và ký hợp đồng được với nhiều tài năng trẻ có tiềm năng tốt như Phạm Quỳnh Anh, Ông Cao Thắng, Lương Bích Hữu, và gần đây nhất là Trịnh Thăng Bình. 

Dàn ngôi sao mới này đã nhanh chóng thể hiện được giá trị của mình qua một loạt các bài hát hit của giới trẻ mà thế hệ 8x, 9x đời đầu đều vô cùng yêu thích. 

Tuy khán giả có thể không biết Webpro là gì nhưng chỉ với những thành công trong nhiều năm liên tiếp như vậy, trong giới giải trí không ai không phải thực lòng kiêng nể ông bầu Quang Huy.

Nhưng nếu chỉ nói thành công của Webpro là do một mình ông ta gây dựng thì là phi lý, những người lặng lẽ và hoạt động trong bóng tối của công ty mới là nguyên nhân dẫn đến những thành công đó. Mà những việc này thì không ai có thể hợp hơn người có ngoại hình khó coi đang có mặt ở đây – Jay Nguyễn.

Mai Tuyết Yên hiểu rằng, Webpro có thể để ca sĩ của họ đến rồi đi những người trung niên tên Jay này lại có gì đó rất quan trọng. Tuy cô không biết những trực giác mách bảo như vậy. Không ngờ tên “Zombie” này lại có thể nói chuyện, đàm phán và mang lại được lợi ích cho công ty.

Ngồi trong văn phòng làm việc chỉ với diện tích 80 m2, trong đấy có một phòng tiếp khách, một phòng làm việc của giám đốc, một phòng của người đại diện và một phòng của ca sĩ, diễn viên. Kết cấu thật sự vô cùng đơn giản. 

Nhưng ai có thể khinh thường chứ Jay không có thái độ đấy, những thứ này có những lúc đã là mơ ước của Webpro những ngày đầu tiên rồi. 

Thứ làm ông ta cảm thấy khó chịu là sao ở đây chỉ có hai cô gái, một người nhìn cố tỏ ra vẻ già dặn nhưng khuôn mặt non nớt này không thể giấu nổi việc cô ấy chỉ là một con nhóc đang đi học. Còn một người nhìn khá hơn, ừm, có chút quen mặt, nhưng mà cũng không có gì quá nổi bật. “Vậy cô ta là Tuyết Yên - giám đốc ở đây? Và kia là ngôi sao tiềm năng mà cô ta tìm về? Như vậy có vẻ hợp lý nhất.”

Thật ra cũng bởi vì hai chị em nhà này quên mất việc làm biển tên nên mới xảy ra sự nhầm lần như vậy. 

Hắn chào Hà Linh:

- Rất vui được làm quen với giám đốc Tuyết Yên, tôi là Jay Nguyễn.

Hà Linh mỉm cười lắc đầu:

- Tôi chỉ là người đại diện thôi. Cô gái trẻ này mới là người hôm nay anh cần gặp. 

Jay hơi giật mình một chút nhưng bản lĩnh của hắn đâu phải ngày một ngày hai hình thành, thậm chí lúc hắn ngạc nhiên cũng chỉ thoáng qua trong ánh mắt, còn mọi biểu hiện đều vẫn rất bình thường.

- Ồ, ra cô đây mới là người điều hành của Ngôi Sao Mới, thất lễ, thất lễ. Hôm nay tôi đến đây là thông qua sự giới thiệu của giám đốc Vân Tú của Thịnh Thế, rất vui khi được gặp cô.

Mai Tuyết Yên cũng hiểu, nếu không phải là chị Tú Tú giúp thì với khả năng của cô hiện tại còn chưa xứng để người ta liếc nhìn lấy một cái chứ đừng nói tới việc khách sáo như thế này. Cô cũng giữ thái độ không vui không buồn:

- Cảm ơn giám đốc Jay đã ghé qua đây giúp đỡ công ty chúng tôi. Chắc ngài cũng được chị tôi nói qua rồi, tôi chưa có kỹ năng quản lý một công ty giải trí, vì vậy rất mong được sự giúp đỡ của ngài đây.

- Tất nhiên rồi, đây là việc nên làm. Ai mới bắt đầu cũng có những khó khăn như vậy. 

...

Hai người vẫn cứ tự nhiên giới thiệu và bắt đầu nói về chuyện chuyên môn mà không để ý đến bên cạnh đang có một người đã ngẩn tò te. 

Hà Linh mới đầu cũng rất ngạc nhiên, sáng nay cô đã được nghe Tuyết Yên nói sẽ có một người có kinh nghiệm đến đây giúp đỡ công ty họ trong quãng thời gian đầu này. Lúc đó cô cũng chỉ nghĩ chắc là một người quen của cô gái này, vì cô rất hiểu các công ty giải trí đâu có rộng lượng mà đi giúp đỡ một đối thủ tiềm năng trong tương lai được, dù đối thủ đó có thể chẳng gây ảnh hưởng gì đến họ. Tâm lý đa nghi cực đoan của các công ty giải trí trước nay vẫn vậy. 

Nhưng khi nhìn thấy Jay Nguyễn ở đây cô đã cảm thấy thực sự hơi sốc. Jay Nguyễn có thể chẳng nhớ gì về cô, dù sao cô cũng chỉ là một người quản lý mới nổi thôi, còn ông ta đã là một con cáo già trong giới giải trí rất lâu rồi. Trong các lần đi dự sự kiện cô đã được nhìn thấy, nghe thấy không ít người tấm tắc về người đàn ông với biệt danh “ma chơi” này.

Rồi tới khi nghe thấy ông ta nói cô gái nhỏ này là người quen của một vị giám đốc của tập đoàn Thịnh Thế thì cô chính thức ngơ ngẩn. 

Sau khi lấy lại chút bình tĩnh, cô chợt nhận ra điều này phải như vậy thì mới hợp lý. Cũng chỉ có những tập đoàn hùng mạnh như Thịnh Thế thì mới có thể làm một tên nổi tiếng kiêu ngạo của giới giải trí phải cúi đầu tỏ thái độ khiêm tốn, khách sao như vậy.

“Vậy ra mình đang làm quản lý của một cô tiểu thư gia đình giàu có sao? Mà sợ rằng hai từ giàu có còn chưa đủ để nói hết về gia đình này. Có chị làm giám đốc tài chình của Thịnh Thế thì tiền không phải là thứ cần quan tâm nữa rồi. 

Nhưng mà kỳ lạ, vì sao một người thừa đủ điều kiện để sẵn sàng có một công ty giải trí nổi tiếng hàng đầu Việt Nam ký hợp đồng và chăm sóc, ưu tiên tận răng lại đi vất vả thành lập một công ty mới làm gì cho khổ? Mà nếu thành lập một công ty mới thì cũng chẳng đến nỗi cô ấy phải cáng đáng mấy công việc hành chính nhàm chán này làm gì.”

Càng nghĩ Hà Linh càng không hiểu nguyên nhân cho lắm, nhưng cô quyết định mặc kệ, mình chỉ cần làm tốt công việc của mình là được rồi, biết nhiều quá cũng không tốt a. 

Nhưng không thể không nói Tuyết Yên là một người rất thông minh. Những thứ mà Jay nói một lần cô đã nhanh chóng hiểu, đồng thời cũng thắc mắc vào những vấn đề rất mấu chốt. Cứ nhìn cái gương mặt khô đét kia cũng phải nhăn nhó biểu thị sự ngạc nhiên là đủ hiểu rồi. 

Hiệu suất làm việc của cô cũng rất cao, chỉ một buổi sáng Mai Mai đã nắm được những điểm cơ bản nhất công việc của một người quản lý công ty giải trí cần làm. Mãi cho tới khi Hà Linh nhắc nhở cô đã 12 giờ, cần phải cho Jay thời gian nghỉ ngơi ăn cơm thì cô mới tiếc nuối đứng dậy. 

Jay cũng hết hồn với sự trâu bò của cô gái này. Hắn không nghĩ tới một người nhìn có vẻ ngây thơ 

non nớt lại có một tầm hiểu biết và cái nhìn tốt như vậy. Thậm chí hắn còn nghĩ liệu việc mình nhận một khoản tiền lớn đến đây giúp họ có phải là một quyết định sáng suốt hay không? 

Nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ, bởi vì hắn biết nếu hôm nay không phải là hắn thì cũng có thể là một tay lõi đời khác vì tiền mà đến, khi đó, với sự thông minh tài trí của cô gái nhỏ này thì sớm muộn gì làng nghệ thuật lại có thêm một con quái vật khổng lồ.

Và khi hắn nói đùa rằng Tuyết Yên nên bước vào giới giải trí làm ngôi sao thì sẽ tốt hơn việc chỉ là sếp đứng sau màn, bởi vì từ vóc dáng, ngoại hình, cách ăn nói và quan trọng nhất là gương mặt xinh đẹp của cô quá hoàn hảo, nếu chỉ cần thành công trong một vai diễn là ngay lập tức cô có thể trở thành một ngôi sao hot, thì Hà Linh từ đầu buổi tới cuối buổi vẫn ngồi im lại ném ra một câu làm hắn chết lặng: Em ấy định vừa làm giám đốc vừa làm ngôi sao đấy, anh thấy có được không?

Vậy ra cô gái này còn có tham vọng lớn hơn hắn nghĩ rất nhiều. Từ đó, ánh mắt hắn nhìn về phía cô không còn là ánh mắt đối với một người mới tiềm năng nữa mà là sự đối đãi ngang hàng giữa hai người cùng địa vị.

Mang tâm lý đắn đo được mất, Jay Nguyễn đến nhà hàng từ lúc nào hắn cũng chẳng rõ. Chỉ tới khi thức ăn mang theo mùi thơm tuyệt vời được bày ra thì hắn mới tạm gác lại suy nghĩ, cái bụng của hắn đã sôi lên rồi. Làm việc với một người khôn khéo đúng là rất tốn năng lượng.