Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 300: Dấu mốc lịch sử: GoS-1 phóng thành công




Zed lạnh lùng bước tới lấy chùm chìa khóa và cắt ngón tay trỏ của tên chỉ huy, sau đấy như một u linh biến mất, khoảng cách 500m đuổi theo đồng đội hắn chỉ mất 50 giây.

Đi qua mọi người hắn cũng chỉ thoáng nhìn một cái, nhận thấy năm người vẫn còn có khả năng di chuyển, Zed tiếp tục lao về phía trước nhưng tốc độ cũng giảm đi đôi chút để mọi người kịp theo sau. 

Đoàn sáu người sống sót như một kì tích. Mà quan trọng nhất chính là Zed luôn giữ được cái đầu lạnh, trong hoàn cảnh bị bao vây một con chim khó lọt, vậy mà hắn vẫn nghĩ ra được phương án tác chiến hiệu quả: “Trong giả có thật”. “Đánh nhanh, đánh bất ngờ, làm cho quân địch tâm lý hỗn loạn, trở tay không kịp.” 

Lại một trận chiến tuyệt vời nữa khắc sâu vào trong suy nghĩ của tổ đội Zero, mỗi ánh mắt nhìn Zed đã thêm sự sùng bái, kính ngưỡng. Người này đã làm mọi thứ trở nên đơn giản. Không gì là 

không thể. Delta còn tồn tại, Zero còn tồn tại vĩnh viễn nếu họ có Zed.

Cả năm người dù vừa trải qua trận chiến khốc liệt suốt mấy ngày đêm không ngủ nghỉ nhưng trong lòng ai cũng đang sôi sục ý chí chiến đấu mãnh liệt. Họ cố gắng đuổi kịp bước chân của Zed. 

Sở dĩ họ không dừng lại chữa thương hay nghỉ ngơi là vì quân tiếp viện của địch có thể đến bất cứ lúc nào, nhìn Zed lạnh lùng như không quan tâm đến tình trạng thương tích của họ nhưng tất cả đều không trách hắn ta. 

Và họ cũng biết Zed không hoàn toàn vô tình, chỉ cần nhìn hành động đánh lạc hướng cho năm người bọn họ chạy về phía Bắc – nơi quân địch phòng ngự yếu nhất, rồi một mình hắn chiến đấu ác liệt ở phía Nam, như vậy thôi ai cũng hiểu mà chẳng cần nói ra thành lời.

Quãng đưỡng di chuyển cũng không phải ngắn, họ cũng không phải chạy thẳng mà là vòng từ hướng Bắc xuống hướng Tây Nam – nơi mà quân tiếp viện sẽ xuất hiện. 

Di chuyển liên tục suốt 15 Km, bình thường có lẽ không có vấn đề gì nhưng tình trạng sức khỏe cạn kiệt, nguồn nước và thực phẩm họ đều không dám ăn bởi vì hòn đảo chết này tất cả mọi thứ đều có nguy cơ ô nhiễm các chúng vi khuẩn cực mạnh. 

Ngay cả việc họ đã tiêm phòng đủ loại vaccin rồi vẫn chưa chắc chắn thoát khỏi, chưa kể vết thương của họ cũng chỉ băng bó tạm bợ, tình trạng nhiễm khuẩn là rất khó tránh khỏi. 

Chỉ tới khi quân đoàn tiếp tế mang theo thuốc men, thức ăn đến họ mới dám sử dụng. 

Những người nào quá suy kiệt sẽ được đồng đội còn khỏe bên cạnh dìu, cõng đi. Quãng đường lúc đầu còn di chuyển khá nhanh, nhưng 10 Km cuối cùng lại vô cùng khó khăn. 

Nhận thấy sự cạn kiệt sức mạnh của năm thành viên, nhìn thấy họ cố gắng bước từng bước mà không còn khả năng để chạy nữa. Zed hơi nhíu mày, nhưng hắn vẫn quyết định quay lại, ném tất cả lên một chiếc xe một bánh (chiếc xe hay chở xi măng, cát sỏi) rồi kéo đi.

Năm người nằm đè lên nhau bình thường sẽ rất khổ, nhưng giờ đây bọn họ đã chẳng còn đủ tỉnh táo để mà kêu la nữa rồi, năm tính lính như năm còn bò mộng chất cao hơn 1m được Zed kéo đi như không. Kẻ nào còn tỉnh táo một chút cũng phải hô lên một tiếng “biến thái”. Kịch chiến suốt một tuần mà kẻ này vẫn không để người ta nhìn thấy cực hạn của hắn nông sâu thế nào. 

Đến địa điểm tập kết thì cũng đã trôi qua 2 tiếng, suốt quãng đường chẳng thấy Zed nghỉ chân một lần, năm tên lính bây giờ đã nằm sõng soài ra đất, ba tên bất tỉnh, hai tên ngáp ngoải. 

Zed cũng không nghỉ ngơi, hắn đặt mọi người vào vị trí khá kín, sau đấy kiểm tra tất cả mọi thứ xung quanh 500m, từ địa hình, ánh sáng, độ ẩm, hướng gió, mùi không khí, độ ồn xung quanh, độ xốp của đất, … hàng mấy chục bài test đều được hắn tuần từ làm đủ. 

Tới khi cảm thấy khá ổn, hắn mới quay lại vị trí ban đầu, tĩnh tâm ngồi hồi phục lại chút sức lực, đợi chờ đoàn quân tiếp viện đến.

Đội tiếp viện này cũng chẳng đâu xa xôi, chính là tổ đội One của binh đoàn Delta. Sau khi chiến thắng ở Syria họ chuyển năm thành viên bị thương đến khu vực y tế, sau đó thu thập tình báo về phản ứng, thái độ của chính phủ Syria về cuộc chiến vừa rồi. Họ xuất phát chậm hơn Zero một tuần, nhiệm vụ là tiếp ứng cho Zero. 

Thay đổi trang phục vàng, xám rằn ri (phù hợp với môi trường cát ở Syria) sang trang phục xanh đen rằn ri (phù hợp với môi trường đảo Vozrozhdeniya), 15 người cao lớn, mạnh mẽ nhưng di chuyển hầu như không để lại tiếng động hay dấu vết gì. One như một con báo nhẹ nhàng, linh hoạt lao đi vun vút trong đêm.

Chẳng ai nghĩ được rằng họ đen lên ngươi gần 100Kg súng đạn, thuốc men, thực phẩm mà lại di chuyển dễ dàng như vậy, đấy là điểm cực kỳ đáng sợ của Delta. Khả năng ẩn thân của họ rất đáng được ngưỡng mộ.

Zed đang nhắm mắt dưỡng thần thì đột nhiêm mở mắt ra, hắn nheo mắt nhìn về phía trước, trong không gian tĩnh lặng, đôi tai hắn hơi rung lên, số người di chuyển về phía họ đã được đánh giá sơ bộ về số lượng, cách thức di chuyển,… Từ đó, đôi mày hắn từ từ giãn ra. 

Cuối cùng tổ đội One đã đến. 

Bởi vì kẻ địch có thiết bị dò sóng tín hiệu nên Zed đã ra lệnh vứt bỏ và phá hủy toàn bộ thiết bị liên lạc. Tuy nhiên, One có tìm được bọn họ hay không không phải dựa vào liên lạc mà là bởi vì hai thủ lĩnh đã thống nhất với nhau vị trí tập trung từ trước, cái này đúng là không phải thần thánh bí hiểm gì nên không cần phải sùng bái.

Khi quân đoàn One vừa đến nơi, bọn họ chỉ thoáng trao đổi ánh nhìn chào hỏi một chút sau đấy nhanh chóng bắt tay vào cứu trợ năm đồng đội bị thương. 

Mặc dù Delta cũng có nhiệm vụ cảm tử khi cần thiết nhưng điều đó không có nghĩa mạng sống của họ chẳng quan trọng. Ngược lại mỗi người lính Delta nằm xuống là mất cả một hai năm bộ chỉ huy mới đào tạo ra được một người lính mới thay thế, và người này lại cần trải qua hàng chục, thậm chí hàng trăm trận chiến mới có thể hòa mình, chính thức xáp nhập vào trong đội. Vì thế mỗi người bọn họ có mặt ngày hôm nay chính là thành phần vô cùng quan trọng. 

Zed và Shen thoáng nhìn nhau một cái, cả hai cùng tự động di chuyển cách xa khu cứu thương 100m, tới nơi không có người yên tĩnh, giọng khàn khàn Shen nói:

- Tình hình nhiệm vụ thế nào? Lần này tổn thất quá lớn. 

Zed vẫn chẳng thay đổi thái độ nhiều, vẫn sự lạnh lùng ấy thấm đẫm vào giọng nói:

- Nhiệm vụ thành công. Dự án nghiêm trọng hơn những gì thủ trưởng nghĩ. Số lính ẩn thân vượt hơn nhiều so với dự tính. Quân số kẻ địch tổng cộng là 118 người.

- 118 người? Vì sao cậu không rút lui.

- Dự án nghiên cứu vũ khí sinh học với độc lực cực mạnh này của Nga sắp xuất xưởng rồi, số lượng cũng lên tới mấy nghìn quả bom, dự tính có thể giết chết 100 triệu người trong vòng 1 tuần, chúng tôi không đủ thời gian tiêu hủy đúng quy trình, vì thế bắt buộc phải xâm nhập lấy bằng chứng nộp lên trên để chính phủ công khai và kêu gọi toàn thế giới gây sức ép bắt buộc Nga phải dừng dự án này và tiêu hủy toàn bộ. 

Shen nghe thấy vậy thì giật mình, hắn không ngờ Nga lại dám chơi lớn như vậy, chẳng lẽ chúng không sợ cả thế giới chống lại mình sao? Hay chúng còn cái gì đủ để xưng bá thiên hạ rồi?

Zed thở dài một tiếng, hắn quay lưng lại nói rồi đi thẳng:

- Rút lui thôi, tránh đêm dài lắm mộng. Các anh em trước khi hi sinh đã cắn chất phân hủy rồi, mọi thứ đã hoàn toàn biến mất, đi thôi.

Shen ngẩng đầu hướng về phía đằng xa, hắn cắn răng, đôi tay nắm chặt một lúc rồi cúi người chào, sau đấy dứt khoát rời đi. 



Thông tin Nga sử dụng cả hòn đảo Vozrozhdeniya làm căn cứ thí nghiệm, sản xuất vũ khí sinh học với số lượng cực lớn đã được bộ quốc phòng Mỹ nhanh chóng xử lý. Ngay trong đêm hôm đấy, Thượng viện Hoa Kỳ đã tổ chức cuộc họp khẩn cấp. Tất cả các nghị sĩ khi nghe những thông tin báo cáo của Delta gửi về đều giật mình sợ hãi.

Chỉ sau 1 giờ họp bàn, Chính phủ Mỹ ở lầu năm góc quyết định triệu tập Đại sứ quán các nước trên đất Hoa Kỳ và đại biểu Liên Hợp Quốc đến hội đàm khẩn cấp. 

Các nhà chức trách, các vị lãnh đạo đang say giấc nồng đều bị dựng dậy đi họp. Không ít người mang theo bộ mặt khó chịu tới, nhưng khi đến nơi, nhìn thấy các vị lãnh đạo cao cấp của nhiều nước, cảm thấy bầu không khí cực kỳ căng thẳng và nghiêm trọng, tất cả cùng nuốt cơn tức giận, khó chịu này xuống, thay vào đấy là sự nghiêm túc được đẩy lên cao nhất. Họ thầm nghĩ “Có chuyện lớn rồi”.

Và tất nhiêm cảm giác của họ không thể sai được, thông tin Nga sản xuất vũ khí sinh học độc lực cực mạnh với số lượng rất lớn đã làm chấn động giới chức trách toàn cầu. 

Các nhà báo đang tác nghiệp trên đất Mỹ nhanh chóng chộp được tin tức này, và những cuộc gọi khẩn cấp nhanh chóng truyền đi về quốc gia mình. Đêm nay, toàn cầu sôi sục!

Liên tục là những cuộc điện đàm đường dài gọi đến xác thực thông tin, kèm theo xem xét thái độ của các bên. Vấn đề này không xử lý cẩn thận sẽ dẫn tới bùng nổ cuộc chiến tranh thế giới cũng không phải là điều không thể.



Trong thời điểm tình hình chính trị leo thang, chiếc vệ tinh GoS-1 đã được phóng lên bầu trời thành công trong sự hân hoan, vui mừng của tất cả các bên liên quan, trong đó người vui nhất có lẽ là chủ tịch Katherine của tập đoàn Volkswagen. 

Vì dự án này cô đã đầu tư không biết bao nhiêu tỷ Euro vào đây rồi. Nhưng cứ nghĩ đến cái vẻ mặt tí tởn của tên Dương Tuấn Vũ là cô lại nghiến răng kèn kẹt. Từ nhỏ tới giờ chưa khi nào cô gặp được một tên xấu xa da mặt dày như vậy.

Đang lúc nghĩ thì điện thoại reo lên, cô tránh đi một góc khá yên tĩnh, nhìn lên màn hình điện thoại ghi chữ “Đồ khốn”. Cô trợn mắt, không ngờ vừa chửi thầm hắn mấy câu mà tên này đã xuất hiện rồi, đúng là quá thiêng. Cô nghe máy.

Đầu dây vang lên tiếng Dương Tuấn Vũ:

- Chúc mừng GoS-1 của chúng ta đã phóng thành công. 

- Ừm, hi vọng “quả bóng” đó của anh hoạt động tốt, nếu không anh cứ xác định làm nhân viên cho tôi sai vặt cả đời đi.

- Chẹp. Làm gì mà căng thẳng thế. 

- Sao không? Anh lừa tôi đầu tư vào đấy cả mấy trăm tỷ Euro rồi đó. 

- Là hợp tác hai bên cùng có lợi mà. Cô yên tâm, chỉ một thời gian ngắn nữa khi GoS-1 truyền tín hiệu lại, chúng ta chính thức sẽ có mạng 5G đầu tiên trên thế giới rồi.