"Em ra quyết định. . . . . ."
"Quyết định? Quyết định gì?"
"Hôm nay em tuyên bố, bắt đầu từ bây giờ, Lạc Mật Mật em chính thức theo
đuổi Lạc Thiểu Trạch, bất kể anh có đồng ý hay không, em vẫn sẽ luôn chờ đợi anh."
Theo đuổi anh! Cô bé này điên rồi sao?
Nhìn ánh mắt kiên định của Lạc Mật Mật, trong đầu Lạc Thiểu Trạch chỉ nổi lên
một hàng chữ: bây giờ cô gái thế kỉ 21 quá cởi mở !
Lạc Mật Mật
mím chặt đôi môi, ánh mắt kiên định nhìn Lạc Thiểu Trạch phía đối diện.
Cô biết, quyết định này của mình không chỉ là khiêu chiến với bản thân
mà còn khiêu chiến với Lạc Thiểu Trạch.
"Mật Mật, chúng ta. . . . . . Không thể nào. Chúng ta là. . . . . ."
"Là anh em đúng không? Đó là ở trong mắt người ngoài, em không quan tâm.
Sớm muộn gì có một ngày, tất cả mọi người sẽ biết chúng ta không phải
anh em thực sự, dĩ nhiên cũng sẽ tiếp nhận chúng ta là người yêu thực
sự." Lạc Mật Mật cầm chén canh lên, thuận tiện múc chén canh đặt ở trước mặt của Lạc Thiểu Trạch.
"Anh xem, em đã không còn là cô gái nhỏ trước kia rồi, em trưởng thành, tất cả công việc người phụ nữ có thể
làm em đều biết làm, em hiểu biết rõ kiểu tình yêu mình muốn là gì ."
Lạc Thiểu Trạch từ từ để đũa xuống, cúi đầu lẳng lặng nhìn chén canh kia,
anh biết bữa cơm tối nay nhất định phải ăn không yên rồi, hơn nữa chuyện này muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.
"Mật Mật, cần gì chứ?"
Lạc Mật Mật quay mặt đi nhìn về phương xa, "Lạc Thiểu Trạch, em hiểu chuyện giữa chúng ta, em có thể thành thực đối mặt với mình, cũng hi vọng anh
có thể. Nhưng mà em sẽ không ép buộc anh."
Lạc Mật Mật đứng lên,
đi tới trên khay trà lấy ra giấy A4 đặt trước mặt Lạc Thiểu Trạch, "Ừ,
anh xem một chút, đồng ý thì ký tên!"
"Đây là vật gì?" Lạc Thiểu Trạch nhận lấy giấy A4, tò mò liếc nhìn Lạc Mật Mật, "《 Năm điều lệ phải làm 》 Đây là cái gì?"
"Chính anh xem một chút chẳng phải sẽ biết sao?" Lạc Mật Mật không nhịn được trừng mắt một cái.
"Xét thấy Lạc Mật Mật làm ra hẹn ước tình yêu, vì tạo nên một hoàn cảnh công bằng cởi mở, nên đã đặc chế ra một vài điều lệ.
Năm phải làm:
Thứ nhất, sau khi Lạc Thiểu Trạch nghe Lạc Mật Mật hẹn ước, phải vô điều kiện tiếp nhận, không cho phép có bất kỳ dị nghị nào.
Thứ hai, kể từ hôm nay, mỗi ngày Lạc Thiểu Trạch phải về nhà đúng giờ, nếu
như có nguyên nhân đặc biệt phải báo cáo trước với Lạc Mật Mật.
Thứ ba, Lạc Thiểu Trạch phải tôn trọng tất cả kế hoạch theo đuổi cùng hành động của Lạc Mật Mật.
Thứ tư, từ ngày hẹn ước bắt đầu, Lạc Thiểu Trạch phải đồng ý tất cả yêu cầu hành động của Lạc Mật Mật, không được có chuyện sai hẹn nuốt lời. . . . . ."
Lạc Thiểu Trạch trợn to hai mắt, không thể tin được nhìn
Lạc Mật Mật, "Làm sao có thể? Tất cả hoạt động yêu cầu, anh đâu có thời gian?"
"Anh sẽ có thời gian, thời gian là tự anh sắp xếp." Lạc Mật Mật kiên định trừng mắt.
"Nhưng là, yêu cầu của em cũng phải hợp lý, em phải để cho anh. . . . . . Để
cho anh cái kia. . . . . . Em cũng đi theo sao?" Đôi tay Lạc Thiểu Trạch ôm ngực tự bảo vệ mình, uất ức nhìn Lạc Mật Mật.
"Yên tâm, sẽ không để cho anh thất thân, anh nghĩ em muốn chắc!" Lạc Mật Mật chu cái miệng nhỏ nhắn siết chặt quả đấm nhỏ,
"Không có cái gì nhưng mà, tiếp tục nhìn xuống."
"Thứ năm, nếu như Lạc Mật Mật theo đuổi thành công, Lạc Thiểu Trạch phải
thông báo mối quan hệ này cho tất cả mọi người biết, cả đời chỉ thích
một mình Lạc Mật Mật.
Cái này, ngược lại. . . . . ."
Nhìn
dáng vẻ khổ sở của Lạc Thiểu Trạch, Lạc Mật Mật vọt đứng lên một cái,
"Cái gì ngược lại, anh dám nói khác, xem em xử lí anh thế nào!"