Tổng Giám Đốc Phu Nhân Phải Là Em!

Chương 2: Ngày đầu đi làm đã xui xẻo




Sáng sớm tại Lãnh gia ....

Lãnh Thiên Nguyệt mặc một chiếc áo sơ mi trắng , tay áo được soắn lên lộ ra cánh tay trắng ngọc ngà. Chiếc váy đen xòe ngắn tới đùi hiệu Chanel làm từ vãi trơn bóng. Đeo thêm cái balo mà trắng hiệu DKNY. Đôi chân thon dài có thêm một chiếc lắc cỏ bốn lá xen kẻ hạt trân châu bạc. Tóc dài chải mượt rồi xõa tự nhiên ra sau lưng , môi thoa đỏ nhạt , lông mi dài uốn cong tự nhiên chớp chớp. Xách đôi giày bata giả cao gót mua từ bên Pháp đi xuống lầu.

Dì Hiếu đang chuẩn bị dọn dẹp đồ ăn sáng mọi người dùng xong thấy Lãnh Thiên Nguyệt xuống bà dừng tay cúi chào.

" Tiểu thư đã dậy , mọi người đã dùng cơm xong và về phòng hết rồi , tiểu thư ngồi chờ một lát tôi dọn thức ăn mới. "

" Không cần " Nói rồi đi lại tủ lạnh lấy một hộp sữa tươi rồi đi ra cửa.

Dì Hiếu như chợt nhớ ra gì đó lập tức chạy theo " Tiểu thư , chiếc Lamborghimi của cô sân nay vừa đưa tới ở trong gaara "

Lãnh Thiên Nguyệt gật đầu rồi nhận chìa khóa nhanh chóng ra gaara lấy xe.

Mở cửa xe leo lên , không nghĩ nhiều Lãnh Thiên Nguyệt nhấn ga lái đến tập đoàn Lãnh thị.

Mọi người trên đường đi bị Lãnh Thiên Nguyệt dọa đến yếu tim.

Dừng lại trước cửa Lãnh thị , ngước nhìn tòa nhà 27 tầng toàn bộ đều là của Lãnh thị.

Hít nhẹ một hơi Lãnh Thiên Nguyệt đi vào trong. Bảo vệ đứng đó đứng ngẩn người nhìn cô đi vào trong , khẽ nói " Mỹ nhân a! "

Hôm nay là ngày phỏng vấn xin việc nên đại sảnh ở tầng trệt khá đông đúc.

Chen chút từ tầng trệt đến thang máy Lãnh Thiên Nguyệt mới lên được tầng 26 - tầng có phòng của Tổng giám đốc!

Vừa định mở cửa ra liền đụng Lãnh Nhất Thiên tay cầm áo khoác đi ra.

" Nguyệt Nguyệt? " Hắn hơi giật mình rõ là hắn bảo quản gia nói cô sau khi dậy đừng tới ngay công ty mà?

" Anh hai! "Lãnh Thiên Nguyệt kêu lên.

Nhất Thiên vừa định nói gì đó nhưng Thiên Nguyệt đã tiếp lời " Anh đi đâu vậy? Cho em đi cùng nữa! "

Hắn ôn nhu xoa đầu cô " Anh đi phỏng vấn mấy người kia! Nguyệt Nguyệt muốn đi? " Tính hắn là vậy dù là Tổng giám đốc đi chăng nữa hắn vẫn muốn tự mình đi phỏng vấn những chức vụ cao.

Lãnh Thiên Nguyệt gật gật đầu. Sau đó trên đường đi Lãnh Nhất Thiên nói cho Lãnh Thiên Nguyệt một số câu hỏi của chức vụ trợ lý nên hỏi.

" Lãnh tổng! "

Nghe có người kêu mình Lãnh Nhất Thiên theo bản năng quay đầu , Trần Tuấn cầm một sắp văn kiện chạy tới chỗ bọn họ " Xin lỗi Tổng giám đốc nhưng bộ phận ghi danh có chút vấn đề , Tổng giám đốc xin ngài hãy xem qua! "

Lãnh Nhất Thiên xem sơ văn kiện rồi gật đầu , quay qua với Lãnh Thiên Nguyệt " Nguyệt Nguyệt em tới đi chờ chút nữa anh kêu vào hãy vào! "

Lãnh Thiên Nguyệt gật đầu rồi vào thang máy chọn tầng 12 đi xuống.

Xuống tới tầng 12 , hành lang trước phòng phỏng vấn đã kẹt người. Trong lòng cô đang suy nghĩ sẽ nói với Nhất Thiên chuyện này rồi cách khắc phục nữa nha.

Chen chút đứng gần cánh cửa gỗ dày , cô vuốt lại mái tóc đen nhánh của mình.

" Xem ai đây , là con nhỏ không cha mẹ đây sao? " Một giọng nữ yêu kiều vang lên.

Theo bản năng quay lại , đập vào mắt cô là một thân hình nóng bỏng với cái đầm đỏ cúp ngực ngắn ôm sát cơ thể , môi đỏ , phấn trắng hồng , ngực nhô ra , mông vểnh lên. Rất kiêu ngạo và quen thuộc? Đây là .... là .... Lương Trinh Trinh!

Lương Trinh Trinh là bạn học hồi trung học của Lãnh Thiên Nguyệt , con gái độc nhất của Lương gia nổi tiếng , hồi còn đi học Lương Trinh Trinh biết Lãnh Thiên Nguyệt là con gái nuôi Lãnh gia nhưng tính tình im lặng hồi nhỏ của cô khiến cho Lương Trinh Trinh dễ dàng ăn hiếp. Lương Trinh Trinh cũng rất ghét cô vì cô đẹp hơn ả và được nhiều nam sinh trong trường theo đuổi dù Lãnh Thiên Nguyệt không để ý tới.

Mấy năm nay nghe nói Lương gia phá sản rồi qua Mỹ sinh sống không ngờ lại gặp cô ta ở đây , Lãnh Thiên Nguyệt không nhịn được mà châm chọc trả thù hồi đó " Lương Trinh Trinh? Cho tôi hỏi thăm Lương gia nhé?! " Cố ý nhấn mạnh từ Lương gia.

Đúng như dự đoán Lương Trinh Trinh xấu hổ rồi chuyển sang tức giận " Tiểu thư Lãnh gia mà cũng phải đi phỏng vấn xin việc sao? Thật tội nghiệp , khác gì ở cô nhi viện đâu nhỉ? " Ả mỉa mai.

Nghe mà Lãnh Thiên Nguyệt thương hại cô ta, xin việc? Không thèm để ý đến cô ta , Thiên Nguyệt quay lại nhìn cánh cửa gổ chờ đợi.

Vậy mà Lương Trinh Tring tưởng cô xấu hổ không nói nữa , tiến đến thì thầm bên tai cô " Đợi khi vị trí Đại thiếu Phu nhân Lãnh gia thuộc về tôi , tôi sẽ quăng cô ra ngoài ngay "

Đại thiếu Phu nhân Lãnh gia?!

Lương Trinh Trinh?!

Một câu truyện cười nhàm chán.

Chưa kịp nói ra câu đó thì tiếng của Trần Tuấn đã vang lên " Trật tự! Bây giờ tôi kêu đến ai thì người đó vào để Tổng giám đốc phỏng vấn , cho các ngươi hai phút chuẩn bị " Nói xong Trần Tuấn tiến về phía cái bàn trước cửa mà đặt mông vào.

Mọi người nhao nhao chuẩn bị. Lãnh Thiên Nguyệt hơi tò mò sao Lãnh Nhất Thiên không kêu mình vào nhỉ? Đang lúc cô còn tò mò thì Trần Tuấn đã kêu tên đầu tiên.

" Lương Trinh Trinh vào phỏng vấn! "

Lương Trinh Trinh nhếch mép đắc ý , cố gắng lắm tên ả ( ý chỉ LTT ) mới được đứng đầu danh sách. Lắc mông đẩy cửa gổ dày rồi bước vào.

" Lãnh tổng! " Lương Trinh Trinh lắc lắc eo quyến rũ , nũng nịu kêu lên rồi đi lại cái ghế trước bàn phỏng vấn của Lãnh Nhất Thiên.

Lãnh Nhất Thiên đang xem sơ qua lý lịch của Lương Trinh Trinh thì ngước mặt lên , đập vào mắt hắn là một thân hình bốc lửa đang ngồi bắt chéo chân để lộ quần trong ra , áo thì bị kéo xuống lộ gần hết bộ ngực trắng noãn , đương nhiên là do Lương Trinh Trinh bày ra. Nhìn là biết đang mời gọi Lãnh Nhất Thiên , nếu là ở chỗ khác hắn nhất định sẽ đè thâb hình trước mắt ra ngay nhưng đây là công ty nên hắn bỏ ngoài mắt.

Lãnh Nhất Thiên nhàn nhạt cất giọng " Cô tên gì? Cô có kinh nghiệm chưa? "

Lương Trinh Trinh hơi sững sốt vì thái độ của Lãnh Nhất Thiên nhưng vẫn dùng giọng nũng nịu đáp " Người ta tên Lương Trinh Trinh a! Rất có kinh nghiệm làm việc ... ngay cả kinh nghiêm chuyện đó cũng có nha ... "

Lãnh Nhất Thiên vẫn không để ý tới lời mời mập mờ của Lương Trinh Trinh mà tiếp tục hỏi " Vì sao muốn làm tại Lãnh thị? "

Lần nữa Lương Trinh Trinh sững sốt , người ta đồn Lãnh tổng của Lãnh thị gặp những trường hợp này liền đè ra mà . . . . Sao hôm nay lại như vậy? Không lẽ mình chưa đủ hấp dẫn?

Lương Trinh Trinh liền đứng lên , luồng tay phải ra sau lưng kéo khóa áo xuống , lập tức một thân hình nóng bỏng quyến rũ trắng noãn hiện ra , tay trái đập bàn để gây sự chú ý của Lãnh Nhất Thiên , dùng giọng nũng nịu nói " Người ta muốn làm ở Lãnh thị cũng vì Lãnh tổng a! "

Lãnh Nhất Phong buồn bực ngước lên , chưa kịp kêu Trần Tuấn kéo ra , cửa gỗ liền bị đóng sầm lại cùng với một giọng nói trong trẻo mát mẻ.

" Tốt! Tốt! Tốt! Thân hình của Lương Tiểu thư rất đẹp rất đầy đặn a! "

Lương Trinh Trinh lập tức sửng sốt , rõ ràng là phỏng vấn của cô chưa kết thúc! Không màng tới việc mình đang khỏa thân cao giọng nói.

" Ai cho cô vào đây? Dù là Lãnh Tiểu thư cũng không được công tư bất phân nha! "

Lãnh Thiên Nguyệt nhàn nhạt mỉa mai " Lương Tiểu thư thật là công tư phân minh , trước khi tới đây cô ăn gan hổ à? "

Lương Trinh Trinh nhất thời mê muội trả lời qua loa " Ý tứ gì? "

Không khách khí , Lãnh Thiên Nguyệt giải thích " Dám khỏa thân quyến rũ anh hai , à không , Lãnh tổng thân là trợ lý đương nhiên phải giải quyết! "

Trong lúc Lương Trinh Trinh đang mê muội , Lãnh Thiên Nguyệt đi lại nhặt cái đầm đỏ chói của cô ta lên nói " Lương Tiểu thư nếu cô không cần cái này vậy xin mượn a! "

Vừa dứt lời , Lãnh Thiên Nguyệt dùng móng tay bấu vào áo rồi xé rách làm đôi. Song , co chân lên dùng nó lau gót giày đen.

Lương Trinh Trinh bây giờ mới tỉnh ngộ muốn phản bác chửi rủa Thiên Nguyệt thì cửa phòng bị gõ.

Nhất Thiên giọng khàn khàn , bực bội hỏi " Ai? "

Sau cánh của vang lên giọng nói cứng rắn , thô bạo nhưng vẫn có phần tôn kính " Lãnh tổng chúng tôi là thuộc hạ của lão Tam tỷ tỷ được kêu đến! "

" Vào "

Nắm của được mở ra không đợi ai có phản ứng gì , Thiên Nguyệt lập tức nói " Lấy chăn ra bộc cho cô ta , ' chăm sóc ' cẩn thận a! "

" Vâng " Đám thuộc hạ liếm mép hiểu được chủ ý của tỷ tỷ Thiên Nguyệt liền đem chăn bọc quanh người rồi bit miệng Lương Trinh Trinh đang gào hét kia.

Lãnh Thiên Nguyệt phủi phủi tay , cười với Lãnh Nhất Thiên đang nhếch mép tự hào kia " Xui xẻo , xui xẻo , xui xui xui xẻo a! "

Nhất Thiên mỉm cười ôn nhu rồi giao hết công chuyện cho Phó tổng giám đốc lo liệu còn mình thì nhàn nhã đi ăn cơm cùng muội muội hảo hảo đáng yêu!