Tổng Giám Đốc, Phu Nhân Chạy Rồi

Chương 58: Mong chờ trải nghiệm




Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Trong công việc thời gian thường trôi rất nhanh, bất tri bất giác đã đến giờ tan làm, cửa hàng chỉ còn một mình Vu Thiện, vì Lý Dung có chuyện nên về trước, còn Thượng Quan Thanh cả ngày chả thấy xuất hiện. lequydoni

Lúc hơi muộn, Âu Dương Lãnh gọi điện tới bảo cô chờ anh, vốn cô không muốn về sớm, đúng hợp ý mình, cô ngồi trước máy tính trên bàn nhàm chán lướt web, lại phát hiện ra một tin khiến người ta phấn khởi!

Công ty thời trang Sở thị nổi tiếng thành phố S đăng tin công khai chiêu mộ nhà thiết kế trên Internet, chỉ cần mẫu thiết kế nhận được lời đánh giá tốt của tổng giám đốc, thì lập tức được công ty đào tạo! 

Cô cẩn thận xem đi xem lại tin tức này, nói không kích động là giả, mặc dù cô chưa tốt nghiệp, nhưng cũng không còn bao lâu nữa, bây giờ đang ở giai đoạn thực tập, cho nên cô mới không cần ngày nào cũng đi học, chỉ cần có thời gian có thể đi làm việc.

Cô cũng muốn thử năng lực thiết kế của mình, có đạt được yêu cầu cao hay không, hơn nữa đây là cơ hội khó có được! Vu Thiện cắn môi, cô mãi xem, ngay cả có người đi tới cũng không phát hiện ra.

“Muốn đi thì đi thôi.” Thượng Quan Thanh xem tin tức này, nói với Vu Thiện cô gái còn chưa tốt nghiệp, đoạn đường rất chông gai, nếu như không có thực lực rất khó sinh tồn trong giới thời trang, ngay cả cô ấy cũng chỉ là kẻ gà mờ.

“Thanh!” Vu Thiện nghe lời cô ấy lập tức quay đầu, vui mừng hô lớn, đồng thời nhìn về phía cô ấy: “Cậu đi đâu vậy?”

“Thiện Nhi, mấy ngày không gặp, càng ngày càng đẹp.” Không ngờ Vu Thiện lại nhiệt tình như vậy. Thượng Quan Thanh đưa tay vỗ lưng cô, thời gian qua Âu Dương Lãnh vẫn giữ liên lạc với cô, nếu như không phải cô điện thoại tới thì Vu Thiện chưa chắc có thể xuất hiện ở đây, chỉ là không ngờ Âu Dương Lãnh quan tâm Vu Thiện như vậy.

“Còn không xinh bằng cậu đâu.” Vu Thiện cười buông cô ấy ra, cô chưa bao giờ là người nhiệt tình như vậy, chỉ vì hôm nay nhờ có sự giúp đỡ của cô ấy, mình mới có thể ra ngoài.

“Có phải cậu cảm thấy hứng thú với thiết kế thời trang của công ty Sở thị?” Thượng Quan Thanh thả tay xuống, cùng Vu Thiện xem tin tức trên internet. Trang phục Sở thị rất nổi tiếng trong giới thời trang hiện nay, dưới trướng có rất nhiều nhà thiết kế, có mấy người là thiết kế nổi tiếng, sao lại muốn tuyển lính mới?

“Ừm, nhưng tớ không có lòng tin với tác phẩm của mình.” Vu Thiện nhìn tin tức, ủ rũ cúi đầu nói, cô chỉ có thể xem trò giỏi hơn thầy, song so sánh với những bậc thầy kia thì còn kém rất xa.

“Thử xem sao.” Thượng Quan Thanh nói, cô cũng từng như Vu Thiện, muốn bước lên con đường hoàn thành giấc mơ của mình, đáng tiếc người nhà ngăn cản, còn có người đàn ông kia hãm hại khiến cô không cách nào phát huy sở trường của mình được.

“Nhưng…” Vu Thiện do dự, cô thật sự có thể sao?

“Cậu chưa từng thử sao biết được?” Bất kể kết quả như thế nào, chỉ cần thử qua mới biết thất bại có tư vị gì. lêqdon

“Cậu nói đúng, thất bại thì xem như rút kinh nghiệm.” Vu Thiện kiên định nói, cô học trong trường nhiều như vậy, đây là thời điểm phát huy thực lực của mình.

“Thế này mới được, cố gắng lên!” Thượng Quan Thanh khích lệ nói, lúc trước nhìn thấy thực lực của Vu Thiện rất cao nên mình mới giúp cô ấy một tay.

“Cảm ơn cậu!” Vu Thiện cảm thấy tràn đầy lòng tin, đây là bước đầu tiên cô thực hiện ước mơ, nhất định phải thể hiện cho tốt.

“Tin tin,” tiếng còi xe vang lên ngoài cửa, hai người cùng sửng sốt, Âu Dương Lãnh tới?

“Nhanh về đi.” Thượng Quan Thanh ngẩng đầu nhìn chiếc xe bên ngoài cửa sổ cửa hàng, anh Âu Dương đối xử với Vu Thiện tốt quá.

“Thanh, cậu cũng nghỉ sớm đi.” Vu Thiện dọn dẹp đồ đạc của mình bỏ vào túi xách, vẫy tay với Thượng Quan Thanh rồi quay đầu đi ra ngoài. 

Thượng Quan Thanh nhìn bọn họ lên xe rời đi, vẻ mặt cô đơn, nếu như người đàn ông kia được một nửa như anh Âu Dương đối xử với Vu Thiện như vậy, cho dù bị lợi dụng thì sao chứ!

“Muốn đi đâu ăn cơm?” Âu Dương Lãnh tùy ý hỏi, đôi mắt chuyên chú lái xe, hôm nay trong bang xảy ra chút chuyện, nhưng vì không yên tâm về cô nên anh mới tới.

“Tôi không có ý kiến.” Đối với ăn uống cô không kén chọn, cô biết có ăn là tốt rồi, bỏ tiền là làm chủ, hơn nữa cô không có tư cách làm chủ.

“Đi tới chỗ tối quá ăn thì sao?” Tôi hôm qua Vu Thiện ăn liền hai chén cơm, bộ dạng kia cực kỳ giống một đứa trẻ, cũng đúng thôi, cô là đứa trẻ.

Vu Thiện nghĩ tới tối qua sắc mặt lúng túng, tối qua tướng ăn thiếu lễ độ bị phát hiện, khi đó cô đói bụng quá mà.

“Xuống xe đi.” Lúc nói chuyện xe đã tới nhà hàng, Âu Dương Lãnh dừng xe rồi xuống trước, sau đó vòng qua chỗ Vu Thiện lịch sự mở cửa xe giúp cô, Vu Thiện sửng sốt, đến nơi rồi?

Vu Thiện lập tức xuống xe, trong lòng thầm nghĩ: Mới vừa rồi không phải vì tối này Âu Dương Lãnh không nói lời lạnh lùng như bình thường, cô mới có thể thả lỏng sự phòng bị đấy chứ?

“Tổng giám đốc Âu Dương, hoan nghênh đến nhà hàng!” Nhân viên phục vụ lập tức chào đón, cung kính dẫn hai người vào vị trí gần cửa sổ tối hôm qua, Vu Thiện sững sờ, lúc này nhà hàng đã đầy ắp người, sao có thể dư chỗ?

“Tổng giám đốc Âu Dương, tất cả như cũ sao?” Đợi sau khi bọn họ ngồi vào chỗ của mình, nhân viên phục vụ cung kính hỏi, lặng lẽ nhìn Vu Thiện một cái, đây không phải là người phụ nữ tối hôm qua ư?

“Ừm.” 

“Tôi gọi món khác được không?” Vu Thiện hỏi, ngăn nhân viên phục vụ rời đi, mới vừa rồi nghe thấy câu như cũ của nhân viên khiến cô nhớ tới tối hôm qua cũng là câu này, khiến lòng cô hơi không thoải mái.

“Được chứ.” Âu Dương Lãnh thoáng sửng sốt, gật đầu với nhân viên phục vụ.

“Xin hỏi cô muốn gọi gì?” Nhận được cái gật đầu đồng ý của Âu Dương Lãnh, nhân viên phục vụ vội cầm thực đơn trong tay đưa cho Vu Thiện, không hiểu rõ ý tứ của tổng giám đốc Âu Dương.

“Tôi muốn hai món này.” Vu Thiện tùy ý nói, đưa thực đơn trả lại cho nhân viên phục vụ.

“Xin hai vị chờ một lát.” Nhân viên phục vụ cầm thực đơn lễ phép nói, sau đó rời đi.

“Hôm nay công việc như thế nào?” Để cô làm việc dưới mắt Thượng Quan Thanh, anh rất yên tâm.

Vu Thiện không ngờ rằng anh sẽ chủ động hỏi chuyện này, cô hơi kinh ngạc, sau đó nói: “Tốt ạ.”

“Có gì không hiểu thì hỏi người ta.” Âu Dương Lãnh không bày tỏ mình quen biết Thượng Quan Thanh, cảm thấy không cần thiết.

Vu Thiện ngẩng đầu nhìn Âu Dương Lãnh, phát hiện hôm nay anh có chút khác ngày thường, không phải buổi sáng không chịu đồng ý cho mình đi làm việc sao, sao đề tài nói chuyện buổi tối lại chuyển lên công việc của mình? Sau đó cô “Vâng” một tiếng.

“Xin mời tổng giám đốc Âu Dương từ từ dùng bữa.” Nhân viên phục vụ nhanh chóng mang thức ăn lên, sau đó lùi ra ngoài, trên bàn ngoại trừ hai món Vu Thiện gọi là khác, còn lại tất cả đều giống tối hôm qua. Vu Thiện liếc mắt nhìn một cái, không tỏ ý gì, mặc dù rất đẹp mắt nhưng hương vị khác biệt.

“Nhanh ăn đi.” Âu Dương Lãnh gắp thức ăn giúp Vu Thiện, nếu như không phải Vu Thiện đã biết anh là người như thế nào, giờ phút này thật sự bị tác phong lịch sự của anh hấp dẫn. Người đàn ông biết chăm sóc thu hút rất nhiều ánh mắt của phụ nữ gần đó, cộng thêm dáng vẻ bản thân Âu Dương Lãnh tuấn tú đẹp trai mê người, quần áo và cử chỉ ưu nhã không giống với tầng lớp thấp của xã hội, càng hấp dẫn những người phụ nữ ở trình độ khác nhau.

Vu Thiện im lặng cúi đầu ăn cơm, đối với tầm mắt đố kỵ mình của phụ nữ xung quanh làm như không thấy, sức hấp dẫn của Âu Dương Lãnh này ghê gớm thật.