Bất quá cái này làm như thế nào điều tra, cô ấy cùng Tống Thập Nguyệt lại không quen. Mà lại nhiều vấn đề như vậy, cô ấy coi như che giấu cho tốt, hỏi nhiều đối phương nhất định sẽ phát giác.
Nghĩ khổ, về sau, Tracy tới chủ ý, trên máy vi tính gõ một phần nhân sự điều tra vấn quyển, trừ phía trước thả mấy đạo người đứng đắn sự tình đề mục bên ngoài, đằng sau tất cả đều là hắn căn cứ tổng giám đốc vấn đề nhu cầu biên ra.
Sau đó Tracy đến bộ phận nhân sự, tìm một gian phòng trống, bảo người của bộ nhân viên gọi Tống Thập Nguyệt. Lý do chính là "Bộ phận nhân sự muốn biết tình trạng sinh hoạt của nhân viên để tiến hành điều tra".
Tống Thập Nguyệt còn thật cao hứng mình cho tới bây giờ đều chưa từng trúng thưởng thế mà tại lần này sẽ được tuyển chọn, có gần nửa ngày có thể không cần làm việc, rất tốt.
Cô ngoan ngoãn đi vào phòng bộ phận nhân sự, phát hiện tổng giám đốc xử lý Tracy cũng ở đó.
"Thật là đúng dịp a, cô cũng tới làm phỏng vấn điều tra?"
Tracy sửng sốt một chút, gật đầu nói Vâng. Nếu như cô đứng ở chỗ này, lộ ra có chút đột ngột. Tracy tranh thủ thời gian lấy cớ đi vệ sinh, vụng trộm cho mình cũng đóng dấu một phần "Giấy phỏng vấn", an vị ngồi đối diện Tống Thập Nguyệt, dạng này đã không làm cho ai hoài nghi, còn có thể rút ngắn quan hệ của cô cùng Tống Thập Nguyệt.
"Cái này.." Tống Thập Nguyệt điền đến một nửa ngẩn cả người.
Tracy vội hỏi: "Thế nào? Là có cái gì không tiện nói sao?"
"Là cái này, vấn đề không có đi qua Thái Lan, Châu Âu hoặc quốc gia khác du lịch." Tống Thập Nguyệt con mắt tỏa sáng, "Tôi đang suy nghĩ có phải là muốn đề cao nhân viên phúc lợi, muốn tổ chức nhân viên đi ngoại quốc du lịch à nha?"
"Khả năng đi." Tracy chột dạ nói.
"Lần trước Hà tổng liền nói điều tra tình huống sinh hoạt của nhân viên sinh hoạt, đi nhà tôi nhìn, lần này lại làm loại điều tra này, nhất định đúng rồi! Công ty dĩ nhiên có thể như thế vì nhân viên suy nghĩ, chắc phải không ngừng đề cao nhân viên phúc lợi, thật tuyệt! Tracy, tôi rất vinh hạnh có thể trở thành một nhân viên của Hợp Việt." Đối phương dù sao cũng là người bên cạnh tổng giám đốc, Tống Thập Nguyệt cảm thấy mình cuối cùng vẫn là muốn quan phương khách khí một chút.
"Đúng a, nói cho cùng vẫn là tổng giám đốc chúng ta là người tốt, nghĩ đến chúng ta chứ sao."
Tống Thập Nguyệt khẳng định gật gật đầu, nhưng ở trong lòng oán thầm: Ngoại trừ tính tình có điểm lạ. Hôm qua nói muốn đi nhà cô thị sát xong, kết quả cô vừa mở cửa người liền đi, cũng không biết lên tiếng thông báo.
Tống Thập Nguyệt: "Điền xong rồi."
"Tôi giúp cô giao."
"Cảm ơn!" Tống Thập Nguyệt đem tờ phỏng vấn hai tay dâng lên, tâm tình tốt vô cùng. Nhân viên nào nghe nói giám đốc muốn tăng lương đề cao phúc lợi sẽ không vui đâu. Coi như thất tình, vừa cùng tiền nhiệm xé X qua, cũng như thường vui vẻ.
"Ngươi liền không có cái gì những khác nghi vấn sao?" Dù sao cái tờ giấy tham khảo này phía trên có rất nhiều vấn đề kỳ quái, càng có quan hệ hơn về cha mẹ của cô, Tracy lo lắng Tống Thập Nguyệt sẽ phát giác.
"Không có." Tống Thập Nguyệt hỏi lại Tracy sao vậy.
"Không có gì, cái Tài liệu phỏng vẫn này bên trên có không ít liên quan tới cái thích của cha mẹ."
"Dù sao nguyên sinh gia đình ảnh hưởng từ một người trưởng thành, đối với tính cách hình thành đưa đến mang tác dụng then chốt. Tôi đoán bộ phận nhân sự là muốn thông qua một chút vấn đề nhìn như không rời đầu vấn đề, đến phân tích gia đình nhân viên cùng tính cách đi. Tỉ như có kiên cường dẻo dai hay không, có trách nhiệm hay không, sau này trên cương vị phải chăng có phát triển vân vân."
Tracy kinh ngạc nhìn Tống Thập Nguyệt.
"A, tôi lúc đi học phụ sửa qua nhân lực tài nguyên, bất quá là dạng gà mờ." Tống Thập Nguyệt gượng cười nói.
Tracy may mắn cười, "Tôi cảm thấy cô rất đáng yêu, chắc có rất nhiều người thích."
Chào tạm biệt Tống Thập Nguyệt, Tracy lập tức đem tờ tra khảo đưa đến tay Hà Biên Thu.
Tống Thập Nguyệt này thậm chí ngay cả nước ngoài chưa có đi, cha mẹ đều là kẻ vô thần, chỉ là giai cấp công nhân, quả thực không có dấu vết mà tìm kiếm.
Từ bé đến giờ, Hà Biên Thu lần đầu tiên đụng phải một vấn đề để hắn bất luận thế nào đều không lý giải được.
Đêm nay, Hà Biên Thu không dám đi ngủ, vừa vặn có bằng hữu hẹn hắn đi quán ăn đêm. Hắn kỳ thật không quá ưa thích môi trường ở đó, nhưng ở đây ầm ĩ có lẽ sẽ thành công phá đi cơn buồn ngủ của hắn.
Hà Biên Thu cố ý không vào phòng riêng mà ngồi bên cạnh sân khấu ồn ào, uống nước chanh. Đi chung với hắn là bạn học thời đại học, hai người chơi rất hăng say, kêu rượu, tìm em gái, sau đó cố gắng không đếm xỉa đến Hà Biên Thu.
Nhưng mà đại Boss vẫn là đại Boss, ngồi đây mà vẫn không nhiễm sự ồn ào náo động, vẫn xuất thần thoát tục, tỏa sáng lấp lánh như cũ, thu hút nhiều em gái tới bắt chuyện.
"Thật sự không nên dẫn cậu tới đây, nhân khí của hai chúng tôi đều không còn. Thà cậu nói cậu đùa cũng được, đằng này không làm gì cả, cứ ngồi vậy là có ý gì hả?"
"Có ngồi nhưng không có ý gì." Hà Biên Thu đáp lại một câu, hai người họ chơi là được rồi, đừng để ý đến hắn.
Lúc này lại có hai người đẹp tới bắt chuyện với Hà Biên Thu, cười hihi haha gọi hắn là trai đẹp, hỏi hắn có thể khiêu vũ với mình hay không. Các người đẹp còn cố ý đứng đối diện Hà Biên Thu, lộ ra da thịt trắng như tuyết với những đường cong trên "đường nghề".
Hà Biên Thu mắt không tiêu cự nhìn ca sĩ trên sân khấu, ngồi im như tượng đá. Hai người đẹp kia lung túng đứng đó một lát, cuối cùng biết điều mà chạy đi.
"Tôi muốn đưa cô ấy về..."
Dường như Hà Biên Thu nghe thấy giọng nói của Tống Thập Nguyệt, nương theo tiếng nói thấy chỗ sát bên hắn, Tống Thập Nguyệt mặc một cái váy lụa trắng dài đang cố gắng kéo một cô gái cùng tuổi rời đi.
Cô gái kia mặc váy ngắn hở vai, uống đến say mềm, lớp trang điểm trên mặt cũng trôi bớt, dường như trước đó có khóc. Có hai tên ngồi bên cạnh, tầm hai lăm hai sáu tuổi, cả hai người đều mặc một thân hàng hiệu, tướng tá cũng tạm ổn, vừa nhìn đã biết là công tử bột hay ăn chơi ở hộp đêm. Hai tên này kéo cánh tay cô gái kia lại, không cho Tống Thập Nguyệt dẫn người đi.
"Em mới vừa nói sẽ yêu anh đến thiên hoang địa lão mà, sao lại đi rồi? Người ta sẽ đau lòng đó." Tên con trai đùa nói.
"Đúng, Chí Thành, em phải cưới anh, chúng ta thiên hoang địa lão."
Chu Diệu Diệu vừa lấy tay chặn cổ tên kia lại, vừa khóc òa. Tên đó lại thừa cơ ôm Chu Diệu Diệu vào lòng, nở nụ cười xấu xa vui sướng, hoàn toàn không quan tâm Chu Diệu Diệu đang gọi người con trai khác.
"Thấy không, em ấy tự nguyện ở lại với anh mà, mọi người đều là người lớn, biết chịu trách nhiệm với hành vi của mình, cô xía vô làm gì."
Tống Thập Nguyệt tức kinh khủng khiếp, sao cô lại có đứa bạn thế này chứ. Thất cái tình thôi mà, sao có thể chạy tới đây phá mình hả. Nhưng bây giờ không phải lúc để tính sổ với Chu Diệu Diệu, chờ cứu được người mới phạt được.
"Cô ấy say rượu hay bị ngớ ngẩn, mấy anh dám chạm vào cô ấy thì tôi sẽ kiện mấy anh!!" Âm thanh của Tống Thập Nguyệt tăng lên quãng tám, lấy điện thoại định quay video lại.
"Được, được, được, cô đừng làm liều."
Tên mang đồng hồ vàng nhanh chóng giơ tay ý bảo Tống Thập Nguyệt đừng quay video, nhưng một giây sau, hắn ta liền cướp điện thoại của Tống Thập Nguyệt. Quán bar này cấm dùng di động để chụp hình hay quay phim, ai vi phạm sẽ bị đuổi ra.
"Bạn của cô em đã chọc ghẹo tụi anh, sao có thể đi dễ dàng vậy. Nếu cô lo lắng cho nó, có thể ở lại chơi với tụi anh. Dù sao cũng lâu chưa chơi 4P rồi, nhưng nếu cô không muốn chơi thì cút đi, đừng phá tụi anh. Nếu không cũng chỉ có thể gọi bảo vệ đuổi cô ra thôi. Người đẹp à, bảo vệ trong hộp đêm này không khác bảo vệ chỗ khác, sẽ không thương hương tiếc ngọc.
Hà Biên Thu đã thấy, Tống Thập Nguyệt rõ rang đang cứu người, bên kia là hai người đàn ông sức dài vai rộng, mà cô đang gặp khó khan, Hà Biên Thu không thể mặc kệ không quan tâm được. Hắn đứng dậy, vừa định sang bên đó thì nghe thấy Tống Thập Nguyệt nói.
"Chơi đùa với nhau cũng được đó, thật ra tôi cũng lâu không... ấy ấy. Nhưng mà tôi có chút đam mê đặc biệt, sợ rằng mấy anh chưa chắc thỏa mãn yêu cầu của tôi.
Tống Thập Nguyệt mím môi cười một cái, mắt mũi cong cong, khuôn mặt baby bĩu môi, xinh đẹp đến mức đáng yêu, ngọt ngào.
Đèn trong quán bar không sáng lắm, bọn họ chỉ chú ý dáng người phát triển của Tông Thập Nguyệt, không để ý tới khuôn mặt. Phong cách phổ biến lúc bấy giờ, lại thêm kỹ thuật trang điểm, trong hộp đem cơ bản không ai xấu cả, phần lớn đều là những gương mặt nổi tiếng trên mạng. Chỗ này còn là nơi đàn ông thích đến, bọn họ nhìn phụ nữ cũng chỉ nhìn dáng người, không thể nhìn hết mặt.
Nhưng vừa rồi, một tia sáng chiếu lên người con gái đang mỉm cười này.
Cuối cùng bọn họ cũng gặp được "Gương mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ" trong truyền thuyết, đúng là đỉnh của đỉnh.
Hai tên này vô cùng kích động, vội vã nịn nọt.
"Em cứ yên tâm, hai anh đây chiều con gái nhất đấy. Dù yêu cầu của người đẹp là gì bọn anh cũng đồng ý, em nói đi!"
P/s: ad page đều lười như nhau, watt lâu lâu mới được ngó, thỉnh cập nhật chương bên page a!