Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Chương 267: Diễn trò! 3




“ Tôi lập tức đi ngay, lập tức đi ngay !” Người phụ nữ kia vừa nghe xong, cũng không bận tâm mình đang mang bộ dạng nhếch nhác, lập tức ngồi dậy, sau đó nhanh chóng rời khỏi khu vực đại sảnh. Văn Hinh thầm đếm thời gian, chỉ chưa đến mười giây, quả nhiên là khá nhanh.

Tề nhân Kiệt nhìn bóng lưng người phụ nữ kia rời đi, anh cười lạnh một tiếng, “ Người phụ nữ ngu xuẩn.”

“ Vậy còn tôi?” Lúc này, người mà vẫn đang bị Tề nhân Kiệt ôm chặt trong ngực, vẫn thủy chung theo dõi cuộc vui của anh là Văn hinh rốt cuộc cũng lên tiếng, “ Tôi bị anh lấy ra làm con hát để đùa giỡn, có phải cũng là người phụ nữ ngu ngốc không?”

Lúc này Tề nhân Kiệt mới buông lỏng cô ra, anh nói, “ Nếu như em cũng là người phụ nữ ngu xuẩn, thì trên đời này không có người phụ nữ nào thông minh rồi.”

Văn Hinh cúi đầu sửa lại vạt áo của mình, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Tề nhân Kiệt, rồi nở nụ cười tươi rói làm lộ ra núm đồng tiền xinh xắn, “ Có thể được Tề đại công tử tán thưởng, quả thật khiến người ta kinh ngạc đấy.”

Nhìn thấy nụ cười ấy của cô, tâm tình của Tề nhân Kiệt liền tốt hơn rất nhiều, anh duỗi cánh tay dài ra, một lần nữa ôm lấy hông của Văn Hinh, rồi đưa cô đi về phía cầu thang, “ Đi, bởi vì hôm nay em đã giúp tôi một việc hết sức trọng đại, cho nên tôi sẽ mời em một bữa tiệc lớn.” Anh cũng không hề hỏi xem tại sao cô lại có mặt ở chỗ này.

“ Được.” Văn Hinh lập tức vui vẻ đáp ứng, nhưng nụ cười vui vẻ của cô liền biến mất trong giây phút cô nhìn thấy người đang đứng ở trước cửa thang máy kia, “ Du Thần Ích?” Tại sao anh ta lại ở chỗ này?

Lúc này cô mới chợt nghĩ ra, thì ra buổi chiều anh ta gọi điện thoại bảo cô tới đây, mà vừa rồi cô bị Tề nhân Kiệt và người phụ nữ kia khiến cho phân tâm, lại quên khuấy đi mất.

Sắc mặt của Du Thần Ích xanh mét, trong lòng cô thầm cảm thấy có chuyện không ổn, nhất định anh ta đã chứng kiến toàn bộ màn kịch vừa rồi. Mới vừa rồi mọi cử động của cô và Tề nhân Kiệt thực sự là rất mập mờ rồi, người không biết chắc chắn sẽ cho là giữa hai người họ thực sự có cái gì đó .

Tề nhân Kiệt nhìn thấy Du Thần Ích, không khỏi sửng sốt, ngay sau đó anh lại bày ra vẻ mặt đùa giỡn, nhíu mày nhìn anh ta, có ý khiêu khích anh ta.

“ Thần Ích…” Văn Hinh vội vàng tránh khỏi lồng ngực Tề nhân Kiệt, cô tiến lên trước, muốn giải thích mọi chuyện. Nhưng mà Du Thần Ích căn bản cũng không cho cô cơ hội này, chỉ lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó cũng không quay đầu lại mà trực tiếp rời đi.

“ Thần ích.” Văn Hinh muốn đi lên phía trước, nhưng mới đi được hai bước, bên hông đột nhiên căng thẳng, sau đó một người vọt lên phía trước, “ Bây giờ em có đi theo anh ta giải thích gì đi nữa, anh ta cũng sẽ không nghe lọt đâu.”

Văn Hinh trợn mắt hung hăng nhìn Tề nhân Kiệt, “ Lần này anh mang chuyện tốt tới cho tôi rồi.” Lần này thì tốt rồi, quan hệ giữa cô với Du Thần ích khó khăn lắm mới có chuyển biến, mà bởi vì tên này, lại lần nữa lâm vào bế tắc, nói không chừng lần này thật sự xong rồi.

Cô tức giận, Tề nhân Kiệt lại cười vô cùng vui vẻ, “ Nếu là chuyện tốt, vậy thì em phải cám ơn tôi mới phải, phải không, hôm nay em mời tôi ăn cơm đi.”