Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 578




Editor: May

Từ sau ngày đó, anh vẫn luôn không có tin tức, mà trong lúc đó Thiệu Hiên lại tới một lần.

Anh mang đến một tin tức tốt, một tin tức xấu.

Tin tức tốt chính là Hà Dĩ Kiệt vẫn luôn âm thầm chèn ép Mạnh Thiệu Tiệm, khiến anh ta mất hợp đồng lớn mấy lần, hơi có chút nhếch nhác, mà người trong hội đồng quản trị cũng bắt đầu càng bất mãn với anh ta hơn. Mạnh Thiệu Tiệm giống như là xuôi gió xuôi nước lâu lắm rồi, lần này đối mặt với nghịch cảnh, ngược lại không có trấn định như lúc trước, có chút nóng nảy, lại cho anh một cơ hội tốt.

Mà tin tức xấu lại là, đã chứng thực An Thành đang làm việc cho Mạnh Thiệu Tiệm, đây đối với anh hai và Tĩnh Tri, còn có Bình Bình mà Tĩnh Tri luôn rất quan tâm kia mà nói, quả thật xem như là một chuyện rất xấu.

Nhưng Thiệu Hiên lại cảm thấy chuyện này có lợi có hại, nói như thế nào thì An Thành cũng là người của anh hai, ở trong lòng hẳn là vẫn thiên về phía anh hai, chỉ cần lợi dụng tốt anh ta, nhất định có thể để cho Mạnh Thiệu Tiệm té ngã lớn ở trong chuyện này!

Lần này lúc anh tới thành phố Lạc, Tĩnh Tri đang ở bệnh viện chờ sinh.

Nghe xong những lời này của anh, cô trầm mặc hồi lâu, chỉ nói một câu: “Trước giúp em sắp xếp cho Bình Bình đi Úc đi, nói là em không yên lòng Phi Đồng, muốn cô ấy ở lại nơi đó một khoảng thời gian...”

Mạnh Thiệu Hiên gật đầu đáp ứng, nhìn hai má cô gầy hơn lần trước một chút, không khỏi có chút đau lòng: “Tri Tri, mấy ngày này anh hai...”

Tĩnh Tri hơi nhíu mày, chợt nhẹ nhàng cười ôn nhu; “Anh ấy cũng có làm ăn bên nước Úc, rất bận rộn.”

Mạnh Thiệu Hiên không lên tiếng, cũng giữ lại suy nghĩ, ở trong phòng bệnh một lát với cô, thấy cô hơi mệt, anh liền đi ra ngoài.

Đến tối, Tĩnh Tri ngủ có chút không an ổn, một lát nằm mơ thấy anh cử hành hôn lễ với người khác, một lát mơ thấy anh lạnh lùng nói với cô, tôi không cần con gái, sau này các người đừng đến quấy rầy cuộc sống của tôi nữa. Cô toát ra một thân mồ hôi lạnh, giằng co mấy lần, lúc tỉnh lại, sắc trời cũng đã sáng choang, cô liền cảm thấy bụng bắt đầu ẩn ẩn đau...

Toàn thân đều ướt sũng, tóc dính ở trên mặt ngứa ngáy khó chịu, Tĩnh Tri liều mạng dùng lực bấm chuông, y tá vội vã tiến vào, vén chăn lên sắc mặt liền thay đổi: “Ái chà nước ối vỡ rồi, sao lại sớm hơn nhiều ngày như vậy!”

Đầu óc Tĩnh Tri vang lên ong ong một tiếng, cô dùng sức làm cho mình bảo trì thanh tỉnh, nơi bụng dưới đau khó nhịn, nhưng cô vẫn liều mạng cắn chặt răng không để cho mình khóc lên. Y tá vội vã kêu bác sĩ sắp xếp phẫu thuật, trong phòng sinh lộn xộn, thỉnh thoảng có người ra ra vào vào...

Ý thức Tĩnh Tri có chút hoảng hốt, ánh mắt chao đảo tìm kiếm ở trong đám người. Biết rõ anh không có khả năng xuất hiện, cô sinh sớm, hiện tại đoán chừng anh còn không biết đâu, nhưng chính là mong mỏi sẽ có kỳ tích xuất hiện, mong mỏi anh có thể tận mắt nhìn thấy Khả Khả sinh ra...

Thiệu Hiên đã ở đây, Lưu Tô cũng tới, thậm chí đến Thanh Thu không gặp mặt đã lâu cũng đã về nước. Mặc dù khí sắc Tương Tư không tốt, nhưng lúc nhìn thấy cô nhìn sang, cũng cười khích lệ với cô một chút. Ánh mắt của cô đau xót, nước mắt tuôn rơi xuống. Không có anh, không có anh ở đây!

Cô cảm thấy rất ủy khuất, ủy khuất đến thậm chí không cảm giác được tử cung co rút đau đớn, chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn ngào khó chịu...

“Miệng tử cung đã mở bốn phân, trạng thái sản phụ cũng không tệ lắm, đề nghị vẫn là sinh tự nhiên...”

“Mấy vị tiên sinh, tiểu thư, mời đi ra ngoài đi, phải bắt đầu phẫu thuật...”

“Tĩnh Tri... Đừng sợ, đừng sợ, chúng tôi đều ở bên ngoài...”

“Tri Tri... Đau đớn thì chúng ta liền mổ, không sợ, không sợ nha...”

Nhiều giọng nói như vậy, cô giống như đều nghe không được, chỉ cảm giác mình bị người bài bố, giống như mất đi toàn bộ ý thức. Lúc bác sĩ nói cô dùng sức, dùng sức... cô lại không sử dụng được chút khí lực, liều mạng cắn răng. Cảm giác được sinh mệnh nho nhỏ giống như muốn giãy giụa ra ngoài, cô đau, cuối cùng không nhịn được kêu thảm một tiếng...

Cửa phòng sinh lại bỗng nhiên bị người mở ra, Mạnh Thiệu Đình một thân áo đen phong trần mệt mỏi, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt cô giống như một vị thần...

Nước mắt Tĩnh Tri tuôn ào ào ra, nhưng càng nhiều hơn lại là kinh hỉ, anh thật sự tới, thật sự vào một khắc con gái bọn họ ra đời, xuất hiện ở trước mặt cô như một vị thần...