Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 264: Người chịu tội thay




Ánh nắng ban mai lọt vào khe cửa, Tường Vi cả đêm không chợp mặt, nằm trên giường lớn, đôi mắt trống rỗng mở cho tới tận trời sáng!

Trên mặt nước mắt đã khô cứng lại, dần dần cơ thể lấy lại được sức lực, cô hơi hoài nghi, chật vật ngồi dậy, cô cho là hôm qua sẽ không tránh khỏi giao dịch bất chính, lại không ngờ rằng, cô thức đến tận sáng, căn bản chẳng hề có ai tới!

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ cô hiểu lầm Tước rồi?

Đi xuống giường, sửa sang lại nếp nhăn trên lễ phục, tóc cũng xoã xượi, cô tháo búi tóc trên đầu, mái tóc mềm mượt xoã xuống như thác nước, càng lộ sắc mặt tái nhợt của cô, trong lòng là một hồi khó hiểu, cô mở cửa, rời khỏi phòng khách sạn.

Cũng đúng lúc này, cửa phòng đối diện đột nhiên mở ra ——

Tường Vi ngước mắt, đột nhiên ngẩn ra, là hôm qua lão tư sản Trung Đông hôm qua!

“Yo! Tiểu mỹ nhân, thì ra em ở phòng đối diện à!” Lý tổng vừa mở cửa ra, thấy Tường Vi, lão không khỏi kinh ngạc.

Tường Vi cũng thế, lão Lý tổng này lại trùng hợp ngủ phòng đối diện với cô đêm qua, trên trán không khỏi toát mồ hôi lạnh, nguy hiểm thật! Cô ghé mắt nhìn vào căn phòng sau lưng Lý tổng, loáng thoáng thấy một bóng dáng như còn mèo nhỏ cuộn mình thành một đoàn, trong lòng có loại dự cảm xấu.

Lý tổng nhìn theo tầm mắt của cô, quay đầu lại, liếc mắt nhìn thấy cô gái núp ở góc giường đang khẽ khóc, lão cười nụ cười dâm đãng, “Còn tưởng rằng đêm qua người trong phòng là em chứ, mặc dù không biết tại sao lại tạm đổi người, nhưng con nhóc cũng rất đúng giờ! Ha ha ha. . . . . .”

Lý tổng vừa dứt lời, sắc mặt Tường Vi trong nháy mắt như tro tàn! Ý của lão là nói, cô gái bên trong là con dê thế mạng thay cho cô sao?

Chuông điện thoại di động vang lên, Lý tổng nhận điện thoại ——

“. . . . . . Ha ha ha, là tôi, Hắc tổng, đêm qua tôi rất hài lòng. . . . . . Hm, không sao không sao, người đàn bà đó cũng rất tuyệt. Về phần hợp tác của chúng ta, sẽ nhanh chóng có hiệu lực, cậu chuận bị thời gian, chúng ta ký hợp đồng, chúng ta ký hợp đồng, ha ha ha. . . . . .”

Lý tổng tiếp điện thoại, vừa bước đi rời khỏi hành lanh, gương mặt thoả mãn.

Khuôn mặt Tường Vi tái nhợt, trong lòng nảy sinh bi phẫn, đây mới thật là một cuộc gia dịch, mặc dù cuối cùng Hắc Diêm Tước tìm con dê thế mạng thay cô, nhưng cô vẫn cảm thấy hắn rất tàn nhẫn, cô vẫn nghe được rõ ràng tiếng khóc của cô gái kia.

Cô ôm tâm tình lo lắng trong lòng, đi gần tới cô gái co ro xốc xếch, khóc thút thít trong góc giường, thân thể quấn chặt lấy ga giường màu trắng, run lẩy bẩy, vương vãi dưới đất là quần áo của cô ấy, vẻ mặt ngây ngốc, giàn dụa nước mặt giương mắt nhìn về phía Tường Vi ——

Là cô ấy! Mỹ Nhi!

“Mỹ Nhi , tại sao là cô. . . . . .”

Tường Vi kinh ngạc mở to mắt, lời còn chưa nói hết, Mỹ Nhi như là nổi điên một cước đá văng Tường Vi ra, cô ấy chảy nước mắt giống như là bị đang bị kích động nhiều hơn, lập tức nhặt quần áo dưới đất lên, nhanh chóng mặc vào.

Tường Vi bị cô ta đá lùi người mấy bước, đập vào tường, “Cô. . . . . .” Nhìn bộ bộ dáng điên cuồng của Mỹ Nhi, Tường Vi khổ sở trong lòng .

“Là cô! Thì ra đây chính là âm mưu của cô! Tại sao là tôi thay cô chịu tội, tại sao! Là cô hại tôi! Con đàn bà hèn hạ cô, tất đều là cô làm hại, aaaaaaaaaaaaaaaaaa---”

Mỹ Nhi quả nhiên bị kích động mạnh, cô ấy nghe được cuộc nói chuyện của Lý tổng vừa rồi, kích động nắm lấy bả vai Tường Vi, lắc mạnh: “Vốn là cô, vốn dĩ là cô mà!”

Tường Vi bị hành động điên cuồng của Mỹ Nhi doạ đến tắc nghẹn, nhưng cô phản khánh lại Mỹ Nhi, chỉ là lắc đầu liên tục, trong lòng dâng lên một trận áy náy: “Thật xin lỗi, tôi không biết lại là như vậy. . . . . .”

Chát!

Mỹ Nhi tức giận quăng cho Tường Vi một bạt tai, “Tôi sẽ không bỏ qua cho cô , tôi sẽ không bỏ qua cho cô . . . . . .” Cô điên cuồng hét vào Tường Vi, sau đó cũng không tới mặt nhem nhuốc đầu tóc rối bời, cô nhếch nhác vọt khỏi phòng.

Tường Vi ôm lấy gò má bỏng rát, tròng mắt dần dần băng lạnh.

Tên đàn ông kia, lại một lần nữa làm trái tim cô băng giá!

Nắm chặt quả đấm rét run, cô nhấc váy lên điên cuồng chạy ra khỏi khách sạn. . . . . .

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Tập đoàn Hắc thị, phòng họp

Hai bên bàn hội nghị dài, có 7, 8 vị quản lý cấp cao của Hắc thị, hắc Diêm Tước ngồi ở vị trí chủ tịch hội nghị, lẳng lặng lắng nghe cấp dưới báo cáo.

Trong cuộc họp, hắn dừng lại một chút, nghe cuộc gọi đến, sau khi cúp máy, gương mặt lạnh lùng đến khó nhìn thấy được vết cười.

“OK, tôi dừng lại một chút.” Hắn giơ tay, ý bảo hồi báo tạm ngừng, “Mới vừa rồi chúa dầu mỏ Trung Đông Lý tổng đã đồng ý, quyết đinh chính thức ký hợp đồng với chúng ta!”

“Oa! Có thật không? Chúc mừng ngài, Hắc tổng, lần giao dịch này thành công, tiền lời mà Hắc thị thu về co thể so với cả toà núi cao!”

Trong lúc nhất thời, tiếng trầm trồ vang lên bốn phía trong phòng họp.

Không ngờ Hắc tổng lại bắt được cuộc giao dịch khổng lồ này bắt được khoản này! Xem ra sản nghiệp Hắc thị nhờ có dầu mỏ mà bước vào một ngành mới tầm cao rồi! Điều này không thể nghi ngờ là một khích lệ rất lớn đối với nhân viên của tập đoàn Hắc thị trên toàn cầu!

Kể từ sau khi Hắc tổng gãy chân, rất lâu rồi bọn họ chưa từng hưng phấn như vậy!

Quả nhiên, Hắc Diêm Tước vừa xuất mã, lập tức không giống bình thường!

“Hắc tổng, dự án dầu mỏ lần này không ngờ lại vào tùi Hắc thị nhanh như vậy, ngài thật là thật lợi hại!”

Đang lúc ấy thì, cửa phòng họp phịch một tiếng bị người đẩy ra ——

“Tiểu thư, nơi này cô không thể vào. . . . . .”

An ninh còn chưa nói hết lời, đã bị Tường Vi đang đùng đùng nổi giận đẩy ra, trên người cô vẫn đang mặc lễ phục đắt tiền hôm qua, mái tóc rối bời tán trên vai, mặt mũi tái nhợt, một đôi con ngươi phóng hoả, lửa giận cao đến phát ra ánh sáng lạnh run, cô trước mặt bao người trong phòng họp, đi thẳng đến bên cạnh Hắc Diêm Tước, tốc độ tay nhanh chóng vung lên ——

Chát!

Một tiếng bạt tai thanh thuý vang lên, không hề báo trước rơi xuống gò má Hắc Diêm Tước!