Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé

Chương 94: Dễ Dàng Nhất






"Cô nói thật?"
Tiểu Ốc gật đầu: "Nếu không tôi có thể lập tức chặt đứt cái đầu của ông, còn lảm nhảm với ông làm gì"
"Tôi nói, chỉ cần cô thả tôi đi, tôi sẽ nói hết".

Những người trên xe đều như hung thần ác sát, lão chỉ có thể trông cậy vào cô gái nhỏ này.
"Đại ca tôi ở đâu?"
"Trong một biệt thự của tôi ở ngoại thành, có người canh giữ, xung quanh có nhiều người mai phục trong các bụi cỏ.

Tôi có chìa khóa, tôi cũng thể dẫn cô đến đó, trước hết cô có thể giải độc cho tôi được chứ?"
"Không thể".


Cô sợ lão lừa mình.

Mà thực ra cô cũng không biết dược tính loại độc trên mấy mũi châm kia thế nào, lần đầu tiên lấy ra dùng cô cho thêm chút tuốc tê vào, chỉ sợ sắp hết công hiệu.
Xe chạy một mạch cho đến khi còn cách biệt thự kia khoảng 3-400m thì dừng lại.

Hắc Cẩu lấy một sợi dây thừng trói Vương què lại rồi ra lệnh cho thủ hạ lái xe đưa lão đến một nơi hẻo lánh để lão không thể ngăn cản cuộc hành động này.
Tiểu Ốc cùng mọi người lẻn đến phía sau ngôi biệt thự, không làm kinh động bất kì ai.

Nhìn ngôi biệt thự yên tĩnh, Tiểu Ốc hỏi Hắc Cẩu: "Anh nghĩ lão ta có lừa chúng ta hay không?"

"Sẽ không".

Hắc Cẩu móc ống nhòm ra quan sát, xác định trong phòng có người mới bắt đầu nói: "Trong sân chỉ có một người tuần tra, phòng khách lầu một trong phòng khách không thấy được, lầu hai có người, có một cửa gian phòng có hai người đứng, có lẽ anh trai cô ở trong phòng đó, lầu ba hình như không ai.

Trước hết cô ổn định Lục Thông trước rồi chúng ta bắt đầu hành động".
Tiểu Ốc đồng ý: "Như vậy có thể sẽ cho Vương què một ít thời gian, sớm biết thế này thì đã không tha cho lão sớm thế".
"Tính chuyện hiện tại trước, không nên để ý chuyện đó nữa".

Chuyện thanh lý môn hộ quan trọng hơn so với chuyện này, ít nhất đối với Vương què mà nói.
"Vậy được, đúng nửa đêm chúng ta sẽ leo tường phía sau vào".

Đây là biện pháp tốt nhất.