Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé

Chương 110: Một Năm Rưỡi Sau






"Tiểu Ốc, thật xin lỗi, anh không cố ý, lần sau anh sẽ trở lại thăm em, chờ em ra tù chúng ta sẽ kết hôn".
"Anh cút ngay!".

Tiểu Ốc chán ghét bộ dạng thâm tình của anh ta, nhìn rất phiền, đứng lên, không đợi cho hết thời gian thăm nuôi đã đi vào.

Tương lai của cô đã bị anh ta phá hỏng, cô thế nào không buồn bực, thật không hiểu sao trước đây cô lại thích anh ta, đúng là đần độn.
Không biết người nào có bản lãnh lại đào ra chuyện Tiểu Ốc gây tai nạn xe, nổ súng bắn trọng thương thủ hạ của Lục Thông.

Tiểu Ốc nghi ngờ ông Đậu, nhưng ông ta sẽ không bỏ đá xuống giếng hại cô bởi sẽ không có lợi gì cho ông ta.

Chẳng lẽ là Vương què? Nhưng Vương què đang bị thương cũng bị điều tra, hẳn không phải là lão.


Cuối cùng cô cũng không biết là ai đã tố cáo chuyện này.
Gộp chung mấy vụ án lại, vụ của cô bị đưa lên TV, dư luận xã hội lên án làm tinh thần cô không được tốt lắm.

Cô bị xử tương đối nặng, 11 năm 6 tháng tù giam, tịch thu tất cả tài sản riêng.
Hiện tại cô mười bảy tuổi, chờ mười một năm rưỡi cô 28 tuổi, vừa già vừa trắng tay, càng nghĩ cô càng tuyệt vọng, nhưng cô cũng rất rõ ràng, đây là tự chuốc phiền, đi con đường kia, sẽ phải có dũng khí đối mặt loại kết cục này…
Một năm rưỡi sau, ngục giam.
"1038, có người thăm tù, đi theo tôi”
"Thăm tù? Ai?".

Tiểu Ốc đứng dậy, chẳng lẽ lại là Mộc Trạch Khải? Trừ anh ta còn ai vào đây nữa.

kể từ sau sự việc kia thân thể Mộc mẹ yếu hẳn đi, bà chưa bao giờ đến đây.


Chỉ có Mộc Trạch Khải là đến thăm cô, nhưng chỉ cần đến cửa phòng trò chuyện mà nhìn thấy anh ta là Tiểu Ốc lập tức quay người trở về phòng giam.

Cô không muốn qua lại với anh ta.

Cho nên nữa năm rồi Mộc Trạch Khải không tới nữa.

Còn từ hồi đó đến giờ Đậu Diệc Phồn cũng chưa bao giờ đến thăm cô.

Không biết lần này là ai?
"Tôi không biết, mau đi theo tôi".

Giám thị trại giam không bình tĩnh mở cửa phòng ra.
Tiểu Ốc đi theo, không ngờ không phải là đến phòng trò chuyện mà được dẫn lên phòng họp nhỏ trên tầng hai.

Cô cảnh giác: "Ai muốn gặp tôi?".