Tổng Giám Đốc Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé

Chương 12: Nương Nhờ Bạn Tốt




Ôm một chai sữa tươi, Lan Sơ vô cùng ủy khuất ngồi một mình ở trong phòng làm việc của Hoàng Oanh, ngây ngốc nhìn Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã đặc biệt tìm cho cô cái gọi là chương trình dưỡng thai. Một ngụm nhỏ một ngụm nhỏ, sữa tươi trong bình chảy vào họng.

Sau khi từ trong nhà chạy ra ngoài, cô lập tức tìm được sàn nhảy COOLKOU của Hoàng Oanh. Bởi vì sản nhảy cũng có cổ phần Bạch Nhã, cho nên cô không hề bất ngờ khi có thể ở chỗ này trực tiếp tìm được hai người bọn họ. Chỉ là bất đắc dĩ, sàn nhảy bây giờ đã tiến vào giai đoạn sắp khai trương đếm ngược thời gian còn 48giờ. Cho dù cô tìm được Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã, họ cũng không có thời gian quan tâm cô. Hồng Quyên cũng có chuyện của mình nên cũng rất bận rộn. Kết quả là, tạo ra tình cảnh như bây giờ.

Trong lúc đó, Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã cũng chia ra đến xem qua cô một cái, nhưng đều là đưa cho đồ ăn vặt hoặc thuốc bổ rồi lại biến mất.

Đáng thương cho Lan Sơ một người ở trong phòng làm việc nói có bao nhiêu nhàm chán thì có bấy nhiêu nhàm chán, đợi đến lúc cô lấy tốc độ ốc sên uống xong toàn bộ bình sữa tươi, cô định nằm xuống ghế sa lon. Kết quả cô vừa nằm xuống liền ngủ mất rồi. Hơn nữa, vẫn còn có người ngủ thời lâu như trời đất, điệu bộ không thể bỏ qua.

Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã gần như làm việc suốt cả ngày, mới miễn cưỡng làm xong chuyện cuối cùng trước thời điểm khai trương. Lúc này, hai người mới nhớ tới, Lan Sơ còn bị họ ném ở trong phòng làm việc thời gian thật lâu cũng không có bất kỳ động tĩnh. Hai người gấp gáp, vội vàng chạy đến phòng làm việc tra xét. Lại thấy Lan Sơ chữ đại nằm trên ghế sa lon, ngủ giống như con lợn chết.

Hai người thật sự không đành lòng đánh thức Lan Sơ đang trong ngủ mê, liền gọi điện thoại kéo Hồng Quyên tới đây.

Nào có thể đoán được, ba người vây tại một chỗ, ăn xong cơm tối rồi, lại uống rượu thật lâu, Lan Sơ vẫn như cũ vẫn không có chút dấu hiệu muốn tỉnh lại.

"Cậu ấy là muốn ngủ tới lúc nào đây?" Bạch Nhã có chút không thể nhịn được nữa, nói xong liền muốn tiến lên đánh thức Lan Sơ, lại bị Hoàng Oanh cản lại.

Hoàng Oanh mặt dịu dàng nhìn Lan Sơ trên ghế sa lon, trấn an nói: "Phụ nữ có thai là cái bộ dáng này ."

"Cậu ấy lúc này mới vừa mang thai." Bạch Nhã liếc mắt, cô cảm thấy Lan Sơ thế nào cũng đều không giống như phụ nữ có thai. Người này, thậm chí ngay cả lúc ngủ đều muốn mang bộ mắt kiếng màu đen thô kia của mình.

Hoàng Oanh nghiêm trang vỗ nhẹ mu bàn tay Bạch Nhã, cười cười. "Vậy cũng như thế."

Bất đắc dĩ thở dài một cái, Bạch Nhã lấy ra một điếu thuốc định châm, lại bị Hồng Quyên một đập rơi trên đất. Hồng Quyên mặt nghiêm túc nhìn Bạch Nhã, dặn dò: "Sau này khi trước mặt Lan Sơ không thể hút thuốc lá nữa, sẽ làm thai nhi dị dạng."

"Cậu là nghe ai nói?" Bạch Nhã hết ý kiến, thế nào đột nhiên Hoàng Oanh cùng Hồng Quyên cũng thay đổi có kinh nghiệm như vậy?

"Dù sao không thể trước mặt cậu ấy hút thuốc lá là được." Hồng Quyên dị thường nghiêm túc, không thể ở trước mặt phụ nữ có thai hút thuốc lá đây là thông thường. Nếu không, tại sao nhiều người trước khi muốn có con, phải cai thuốc kiêng rượu?

Bạch Nhã hơi có chút nhức đầu vỗ vỗ trán, chấp nhận đem thuốc bỏ trở về. Sau đó, dùng một loại ánh mắt laser, dùng sức nhìn chằm chằm Lan Sơ, giống như là cô muốn trừng tỉnh như vậy.

Lan Sơ mơ mơ màng màng cảm thấy giống như có người một mực trừng mình nhưng cô lại rất buồn ngủ, không muốn tỉnh lại. Chỉ là bất đắc dĩ, mấy đạo ánh mắt kia thật sự là quá mức mãnh liệt, lại thêm bụng cô cũng đã đói. Vì vậy, cô chỉ có thể không tình nguyện mở hai mắt ra. Quả nhiên, cô nhìn thấy sáu con mắt màu đen của ba người, trực tiếp nhìn mình. Sự phát hiện này, làm cho cô lúc này toàn thân nổi da gà. Mặc dù lòng có oán niệm, nhưng cô mở miệng nói. "Có ăn sao? Mình đói bụng."

Hoàng Oanh chỉ chỉ trên khay trà cháo thịt đặc biệt cho chuẩn bị Lan Sơ, nói: "A, đó là đặc biệt cho cậu ăn."

Nghe vậy, Lan Sơ nhanh chóng ngồi thẳng người, mở nắp lên hộp cơm, hít một hơi thật sâu. Tiếp theo, cô cầm cái muỗng, không chút khách khí bắt đầu ăn như hổ đói.

Hồng Quyên nhìn một chút Lan Sơ đang toàn tâm vội vàng tiêu diệt cháo thịt, cầm ly rượu đi tới bên cạnh cô ngồi xuống, hỏi: "Cậu hôm nay về nhà như thế nào?"

"Bị mẹ dạ xoa mắng một trận." Nói xong, Lan Sơ hung hăng hướng miệng nhét một miệng lớn cháo.

"Bình thường." Hồng đẹp liếc Lan Sơ một cái, lại hỏi: "Trong lòng cậu nghĩ như thế nào?"

"Này còn cần phải nghĩ sao? Đương nhiên là đem con sinh ra là được?" Bạch Nhã trả lời thay, nếu như Lan Sơ không có ý định sinh con, các cô ban đầu tại sao phải khổ cực như vậy giúp đỡ cậu ấy đi mượn giống?

"Ừ, không sai." Lan Sơ tán đồng gật đầu một cái, để xuống cái muỗng, trực tiếp ôm hộp cơm rót cháo vào miệng.

Hoàng Oanh cười mị mị nhìn Lan Sơ khẩu vị hiển nhiên tốt tới cực điểm, không nhịn được có chút hưng phấn. "Đây dĩ nhiên là tốt, Lan Sơ sinh đứa nhỏ, chính là đứa nhỏ của bốn người chúng ta, vậy chúng ta về sau có kết hôn hay không cũng không quan hệ."

"Lan Sơ nếu một thai có thể sinh bốn là tốt, một người một, không cần tranh đoạt." Bạch Nhã phụ họa đôi câu, Lan Sơ lần này thật đúng là giải quyết cho họ không ít buồn phiền ở nhà.

"Mình không phải lợn." Lan Sơ tức giận véo Bạch Nhã một cái, người này cho cô là cái gì? Sinh một cũng đã rất tốt, lại vẫn muốn cho cô sinh bốn, cô sau này vẫn còn muốn làm thí nghiệm khoa học của cô?

Hồng Quyên liếc xéo Lan Sơ, vẻ mặt không tốt uy hiếp nói: "Cậu đã muốn đem đứa nhỏ sinh ra, như vậy bắt đầu từ bây giờ, cậu tuyệt đối không thể làm tiếp bất kỳ thí nghiệm, nếu làm ảnh hưởng đến thân thể khỏe mạnh con gái của mình, mình liền liều mạng với cậu." Hết sức rõ ràng , cô đã sảng khoái chuẩn bị tâm lý làm mẹ nuôi tốt. Nếu là mẹ nuôi, thì đó là lý do cô dùng hết năng lực của mình bảo vệ con gái nuôi.

"Có thể có ảnh hưởng gì? Hơn nữa, đứa con gái này là từ trong bụng mình mà ra ngoài." Lan Sơ tức giận, người này cũng quá thiên vị thôi. Cô lúc này mới mới vừa mang thai, đến tương lai con gái cô sau khi sinh, cô không chừng còn có thể có nhiều địa vị.

Hoàng Oanh chợt nghĩ đến một vấn đề hết sức nghiêm trọng, không nhịn được chen miệng hỏi: "Ngộ nhỡ là con trai a?"

"Không được, phải là con gái, chúng ta cùng nhau đem nó ăn mặc thành tiểu công chúa, rồi mang đi ra ngoài, có nhiều mặt mũi." Bạch Nhã mặt tràn đầy kiên định, giống như Lan Sơ nhất định có thể sinh con gái.

Hồng Quyên cũng không nhịn được bắt đầu kích động. "Đúng vậy, con gái mặc cái gì đều dễ nhìn, về sau mình ngày ngày mua cho con gái của mình một bộ váy nhỏ, để cho nó ngày ngày mặc quần áo mới." Cô càng nghĩ càng cảm thấy xinh đẹp trong lòng rất gấp gáp, thật tốt quá, bọn họ sẽ lập tức có một đứa con gái đáng yêu tới cực điểm.

Lan Sơ hơi có chút im lặng nhìn ba vị bạn tốt của mình, mặc dù ngoài mặt có một chút buồn bực, nhưng cảm xúc trong lòng bởi vì chịu ảnh hưởng của mẹ cô lại từ từ khôi phục lại. Có ba vị bạn tốt giúp đỡ, cô cảm giác mình có chỗ dựa vững chắc. Cô có thể khẳng định, bất luận cô gặp phải cái khó khăn gì, ba vị bạn tốt cũng sẽ triệt để trợ giúp cô tất cả, càng đem hết toàn lực bảo vệ con gái của cô. Tóm lại dựa trên phân tích, cô hoàn toàn có thể yên tâm 1000% sinh đứa con của cô. Về phần mẹ cô bên kia, cô vẫn là ít tiếp xúc thì tốt hơn, tránh cho con gái bảo bối của mình bị lây bệnh chiếm hữu của mẹ dạ xoa.