Thoa sốt khắp hạ thể dùng nhục huyệt cho ăn dã nhân ăn cơm/Liếm huyệt
Hổ Tử đi theo Thịnh Dư vào trong phòng họp, phát hiện trong phòng họp nhiều người như vậy, trong nháy mắt liền cảnh giác, ôm Thịnh Dư không buông tay, đồng thời còn hướng những người trong phòng họp phát ra gầm nhẹ.
Thịnh Dư vốn còn muốn xa cách một chút, kết quả bị Hổ Tử đánh vỡ, anh giãy dụa nói: "Hổ Tử... Buông em xuống."
Hổ Tử lắc đầu, tỏ vẻ không cam lòng.
Thịnh Dư cũng biết tính cách của Hổ Tử, nói: "Vậy anh ôm em lên ghế ngồi có được không."
Hổ Tử ôm anh ngồi xuống ghế trống.
Thịnh Dư bị ép ngồi trên đùi Hổ Tử, mông chăm chú sát bên đại nhục bổng, cách quần cũng có thể cảm nhận được côn th*t nóng hổi đói khát, Hổ Tử cố ý đem côn th*t trong quần tung ra ngoài, bị kẹp bên trong thật sự là không thoải mái.
Thịnh Dư đã nhận ra tiểu động tác của Hổ Tử, thế nhưng đang trước mặt các vị cổ đông, anh lại xấu hổ nói gì đó, chỉ có thể làm bộ không có phát hiện, lập tức nghiêm trang lật ra văn kiện, đem mấy vấn đề trọng yếu nhất, nói một lần với các cổ đông.
Trong khi Thịnh Dư một mặt nghiêm túc họp, Hổ Tử đang dùng đại nhục bổng của mình cách quần tây, cọ cọ trên mông Thịnh Dư, tựa hồ đang hỏi thăm, có thể nhét côn th*t vào trong nhục huyệt hay không, nhưng không có được Thịnh Dư đáp lại.
Hổ Tử phối hợp kéo xuống quần tây của Thịnh Dư, lộ ra mộ nửa mông lớn xinh đẹp đầy đặn, nhìn mông lớn mê người, Hổ Tử nhịn không được nuốt nước bọt, thật muốn lập tức cúi đầu ăn, phía dưới đã ướt đẫm, mật dịch cũng làm ướt quần, không ăn thì đáng tiếc.
Hổ Tử một bên nuốt nước bọt, một bên đem côn th*t của mình xâm nhập vào bên trong khe đít Thịnh Dư, đi đến bên ngoài hoa cúc xinh đẹp cọ xát.
Thịnh Dư trở tay cầm côn th*t Hổ Tử, nhỏ giọng cảnh cáo Hổ Tử đừng làm loạn.
Hổ Tử cũng mặc kệ nhiều như vậy, cúi đầu xuống cắn phần gáy Thịnh Dư, côn th*t đã lặng yên không một tiếng động đâm vào trong cúc huyệt của Thịnh Dư.
"A......" Hổ Tử gia hỏa này thật sự là, Thịnh Dư hết sức khắc chế bản thân mới không có phát ra âm thanh, Hổ Tử vẫn luôn cố gắng nhét côn th*t vào, Thịnh Dư cũng không có biểu hiện quá dị thường, diễn đặc biệt tốt.
Sau khi côn th*t nhét vào, Hổ Tử trong nháy mắt được thỏa mãn, hắn cũng bất động, nhét côn th*t vào bên trong, có thể cảm nhận được tràng đạo của Thịnh Dư bọc lấy nhục bổng của hắn ấm áp đó là đủ rồi, Hổ Tử an phận, không tiếp tục làm động tác nào khác.
Thịnh Dư thở dài một hơi, hội nghị thuận lợi kết thúc, sau khi những người khác đi ra ngoài, anh mới quay đầu lại giáo huấn Hổ Tử.
Thế nhưng mặc kệ anh có mắng thế nào, Hổ Tử cũng chỉ cười nhìn anh, một mặt thâm tình, khiến Thịnh Dư làm sao có thể tiếp tục hắn.
Thịnh Dư hung tợn lên cánh môi Hổ Tử: "Đã muốn thao thì thao cho thật tốt... A... Dùng sức thao em... Hổ Tử..."
Hổ Tử nhận được mệnh lệnh, lập tức đứng lên đặt Thịnh Dư trên bàn hội nghị, đại nhục bổng đói khát khó nhịn đã sớm không còn nhẫn nại, sau khi dựng lên hai chân Thịnh Dư, cường thế xung thứ, côn th*t dùng sức thao mở nhục huyệt Thịnh Dư, một mực đội lên trong bụng Thịnh Dư.
Thịnh Dư cảm giác đã đâm vào dạ dày và phổi của mình: "Ư a...... Hổ Tử... Ư a nhẹ một chút..."
Hổ Tử cho đến bây giờ cũng không biết hai chữ nặng nhẹ viết như thế nào, eo nhanh chóng chuyển động, nhục thể va chạm phát ra âm thanh ba ba ba gấp rút.
Hơi thở Hổ Tử càng lúc càng nặng, côn th*t mạnh mẽ ma sát tràng đạo, bởi vì tốc độ quá nhanh quá mạnh, cho nên Thịnh Dư không bao lâu đã cảm nhận được tràng đạo của mình đang phát nhiệt, giống như là muốn bốc cháy.
"Ư a a... Hổ Tử... Ư a......"
Hổ Tử từ nhỏ sống trong rừng chính là không giống đàn ông khác, động tác dị thường hung mãnh, va chạm tốc độ thật nhanh, Thịnh Dư nhiều lần xém chút bị đụng bay ra ngoài, cũng may Hổ Tử vẫn luôn vịn eo của anh.
"A a a a...... A côn th*t thật lớn... A a a a... Nóng quá... A a a a nóng quá... Hổ Tử... Ưm a......"
Hổ Tử nghe được Thịnh Dư đang gọi tên mình, lập tức hưng phấn hơn, một lần hung mãnh va chạm, một dòng tinh dịch nồng hậu dày đặc xuất sâu vào trực tràng Thịnh Dư.
Hổ Tử bắn xong, rút ra côn th*t của mình, cúi đầu xuống ngậm lấy côn th*t sắp xuất tinh của Thịnh Dư, hắn vừa ngậm vào, côn th*t nhỏ của Thịnh Dư đã xuất tinh ngay trong cổ họng của hắn, Hổ Tử miệng lớn nuốt vào, còn ăn đến vẫn chưa thỏa mãn.
Ngậm côn th*t nhỏ liên tục mút vào mấy ngụm, phát hiện một giọt cũng hút không ra, lúc này mới buông miệng ra, sau đó tiếp tục đem côn th*t của mình tiến vào trong huyệt trước mặt Thịnh Dư, thổi phù một tiếng tiến vào, nước dâm cũng cắm vào văng tứ phía.
Thịnh Dư vừa nghỉ ngơi một hồi, Hổ Tử lại đến: "Ư a a... Hổ Tử......"
Hổ Tử ôm nằm Thịnh Dư đang nằm trên bàn hội nghị, hai tay nâng mông của anh ôm ở trước người, côn th*t đi lên dùng sức đỉnh, cứ như vậy ôm thao.
Thịnh Dư không còn chút để chống đỡ, chỉ có thể dùng tay ôm cổ Hổ Tử, tránh cho bị đụng bay ra ngoài.
"Ư...... Hổ Tử... A a a...... Thật tuyệt... A a thật là lợi hại......" Chỉ sợ toàn bộ nam nhân trong vực cũng không có mạnh như Hổ Tử, đã hình thành thói quen Hổ Tử mạnh mẽ tấn công, nam nhân khác cuối cùng cũng không thể thỏa mãn được dục vọng của Thịnh Dư, đương nhiên, Thịnh Dư cũng không có khả năng tiếp nhận nam nhân khác, anh chỉ cần Hổ Tử, cũng chỉ muốn được Hổ Tử thao.
"Ba ba ba ba......" Trong phòng họp vang lên tiếng nhục thể va chạm, cùng tiếng kêu dâm đãng của Thịnh Dư, truyền ra bên ngoài, trêu đến thật nhiều nhân viên cũng đang thì thầm nói chuyện, bọn họ không nghĩ tới Thịnh tổng lại là thụ, còn coi Thịnh tổng hẳn là công mới đúng, bất quá trước mặt Hổ Tử cường tráng, Thịnh Dư sao có thể là công được.
Không biết qua bao lâu, Hổ Tử mới yên tĩnh xuống, một lần nữa đặt Thịnh Dư trên bàn hội nghị.
Thịnh Dư đã bị thao đến thất điên bát đảo, ngơ ngác nhìn trần nhà, hai chân mạnh mẽ run lẩy bẩy.
Hổ Tử đem hai chân anh gác trên cổ, chui đầu vào dưới háng của anh, thay anh dọn dẹp huyệt dâm bị thao đến loạn thất bát tao.
Hổ Tử điểm này đặc biệt tốt, mỗi lần làm xong đều sẽ xử lý cho Thịnh Dư.
Đây cũng là nguyên nhân Thịnh Dư càng ngày càng thích Hổ Tử, cho dù có đôi khi Hổ Tử không phải rất nghe lời, tính cách táo bạo lại cố chấp, nhưng Hổ Tử cũng có rất nhiều ưu điểm khác, tỉ như rất yêu quý anh, chưa từng để cho anh bị thương.
Đầu lưỡi của Hổ Tử một đường từ cúc huyệt phía sau liếm đến hoa huy*t trước mặt, hai nhục huyệt sưng đỏ dưới đầu lưỡi của hắn lần nữa sung huyết sưng lên, mật dịch cũng chảy ra một sóng lớn mới.
Thịnh Dư nắm tay đặt trên ót Hổ Tử, dùng sức đè ép, đem mặt Hổ Tử hướng đến nhục huyệt của mình: "Ưm...... Hổ Tử... Anh thích nhục huyệt của em sao......"
Hổ Tử dùng ngôn ngữ nhân loại không mấy thuần thục, mỗi chữ mỗi câu trả lời: "Vui... Thích..."
Thịnh Dư thỏa mãn nở nụ cười, Hổ Tử thích thì tốt.
Hổ Tử một khi liếm lên, sẽ không tùy tiện kết thúc, Thịnh Dư nằm cũng cảm giác phía sau lưng thấy đau, Hổ Tử còn đang chăm chỉ không ngừng liếm láp huyệt thịt của anh, mút vào mật dịch, có đôi khi anh cũng muốn biết đến cùng có gì tốt mà liếm.
"Ưm Hổ Tử... Đủ rồi... Em đói bụng, đi ăn có được không." Thịnh Dư dùng hai chân kẹp đầu Hổ Tử, cọ xát hai lần, hỏi thăm Hổ Tử.
Hổ Tử ngẩng đầu lên, chỉ chỉ nhục huyệt Thịnh Dư nói: "Nơi này... Ăn......"
Hổ Tử là để Thịnh Dư dùng nhục huyệt cho hắn ăn.
Thịnh Dư biết hắn muốn gì, gật đầu đáp ứng: "Được."
Hổ Tử lúc này mới ôm Thịnh Dư ra khỏi phòng họp, đi đến văn phòng Tổng giám đốc, đem bữa ăn nhân viên đã chuẩn bị đặt lên bàn làm việc.
Thịnh Dư ăn trước hai miếng, tránh cho lát nữa không còn sức lực.
Chờ sau khi ăn nửa phần no bụng, Thịnh Dư bò lên trên mặt bàn ngồi xuống, rộng mở hai chân của mình, một chân giẫm trên ghế, một chân gác trên vai Hổ Tử, tư thế này, có thể để Hổ Tử rõ ràng mà nhìn nhục huyệt Thịnh Dư, Hổ Tử đã đợi không nổi nữa, nước bọt cũng tràn lan.
Nhìn dáng vẻ Hổ Tử mãnh liệt nuốt nước miếng, Thịnh Dư cũng dở khóc dở cười: "Đừng có gấp, sẽ cho anh ăn."
Thịnh Dư lấy một khối điểm tâm nhỏ, mở ra nhục huyệt của mình.
Bởi vì mới vừa rồi bị côn th*t của Hổ Tử thao qua, cho nên nhục huyệt vẫn trong trạng thái mở ra, không có khép lại, như hắc động nhỏ, Thịnh Dư rất nhẹ nhàng nhét điểm tâm nhỏ vào nhục huyệt của mình, lập tức ăn vào, giống như thật sự đang ăn.
Thịnh Dư để đũa xuống, nhấc phần hông lên, đưa nhục huyệt đưa bên miệng Hổ Tử: "Ưm... Anh ăn thử xem..."
Đầu lưỡi Hổ Tử linh hoạt chui vào trong nhục huyệt Thịnh Dư, đem điểm tâm nhỏ bên trong lấy ra ngoài, rất nhanh đã ăn hết, cứ như vậy một khối nhỏ, ăn không có đã nghiền chút nào.
Nhìn Hổ Tử dùng ánh mắt đói khát đang gấp rút thúc giục mình, Thịnh Dư vội vàng lấy thêm lên một miếng điểm tâm khác, nhét vào trong nhục huyệt, bắt chước làm theo đút cho Hổ Tử ăn.
Hổ Tử mỗi lần ăn xong, cũng sẽ mút nhục huyệt của Thịnh Dư, đem mật dịch bên trong hút ra mới tính là đã nghiền.
Một chút xíu điểm tâm nhỏ thật sự là không đủ ăn, Thịnh Dư bốc một nắm cơm nhét vào trong nhục huyệt của mình, tiếp thao cầm một chai sốt mayonnaise, chậm rãi bóp sốt mayonnaise lên nhục huyệt của mình, sau đó dùng ngón tay xoa đều sốt xung quanh, cũng xoa lên côn th*t nhỏ trước mặt, toàn bộ trở nên càng thêm mê người.
Hổ Tử một khắc cũng nhịn không được, vùi đầu vào, nhanh chóng liếm láp, rất giống mấy đời cũng chưa từng ăn qua qua.
Thịnh Dư đặt tay trên ót Hổ Tử, nhẹ vỗ về: "Ăn từ từ... Ư a... Không ai giành với anh..."
Ai dám cùng Hổ Tử đoạt, Hổ Tử một đấm là có thể đánh chết đối phương.
Thịnh Dư vắt hết chỗ sốt mayonnaise còn sót lại trong chai ra, bôi một chút lên mông của mình, đầu lưỡi Hổ Tử lập tức loạn liếm lên trên mông, liếm sạch chỗ sốt mayonnaise, khi một giọt sốt vô tình nhỏ xuống chân Thịnh Dư, Hổ Tử cũng không nói hai lời nắm chân của anh gặm cắn.
Nhìn Hổ Tử nhét toàn bộ chân của mình vào trong miệng, Thịnh Dư bất đắc dĩ lại cưng chiều nở nụ cười.
Đời này, chỉ cần Hổ Tử không phản bội anh, anh sẽ không vứt bỏ Hổ Tử, nhưng nếu một ngày nào đó Hổ Tử thích người khác......... Ánh mắt Thịnh Dư ảm đạm xuống, nếu như chuyện kia thật sự phát sinh, anh thật sự không biết nên làm gì mới tốt.