Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 888




Chương 888:

 

Ánh mắt như thế, kết hợp với câu nói vừa rồi của anh.

 

“Nếu như cháu không muốn thì sao?”

 

Uất Trì Thần nguy hiểm mà nheo mắt lại: “Cháu đang chống đối lời ông ngoại?”

 

“Nếu như thứ mà ông ngoại mong muốn là một người cháu ngoại mặc cho ông sắp xếp, ngay cả chuyện lớn như hôn nhân cũng để cho ông làm chủ, chỉ sợ cháu không có phúc phận này.”

 

Uất Trì Thần nhíu mày, giữa chân mày cất giấu sự sắc bén: “Cháu đang uy hiếp ông ngoại?”

 

Lời nói nhiều hơn nữa dường như cũng không có ý nghĩa, Dạ Âu Thần nhẹ nhấp môi mỏng nhếch lên.

 

“Sao cháu dám uy hiếp ông ngoại được, cháu chỉ muốn nói với ông ngoại, cháu sẽ không cưới Đoan Mộc Tuyết, cũng sẽ không từ bỏ người mình yêu.

 

“Cháu thực sự không nghe lời ông ngoại?”

 

“Đêm đã khuya rồi, ông ngoại nên nghỉ ngơi sớm một chút.”

 

Nói xong, Dạ Âu Thần liền xoay người rời đi, Uất Trì Thần ở sau lưng tức giận mắng: “Cháu, cháu đứng lại đó cho ông, trở lại!”

 

Nhưng cho dù ông ta gọi Dạ Âu Thần thế nào, Dạ Âu Thần đều giống như không nghe thất, nhanh chóng biến mất khỏi phòng làm việc, Uất Trì Thần tức đến xanh mét cả mặt mày, nặng nề mà họ khan. “Khụ khụ khụ”

 

Quản gia thấy Dạ Âu Thần rời đi mới chạy vào, đỡ ông cụ Uất Trì.

 

“Ông chủ, ông vẫn ổn chứ?”

 

Uất Trì Thần tức không chỗ trút: “Thằng nhóc thổi này, tôi cũng vì tốt cho nó, nhưng ông xem nó có thái độ gì? Thái độ gì đây? Đây là thái độ với ông ngoại sao?”

 

Nghe vậy, quản gia bất đắc dĩ thở dài một hơi.

 

“Ông chủ, dù sao cậu chủ cũng không phải lớn lên cùng ông, có một số việc…”

 

“Lời này của ông là có ý gì? Nó không lớn lên cùng tôi, lẽ nào tôi không thể quyết định hôn nhân cho nó? Mẹ của nó trước đây có kết cục thế nào ông cũng thấy rồi, tôi không thể để cho cháu ngoại mình bước vào vết xe đổ của mẹ nó!”

 

Nhắc tới chuyện của Uất Trì Tâm, trên mặt quản gia là sự tiếc nuối, cuối cùng chỉ có thể thở dài.

 

“Ông chủ, sợ rằng tính khí của cậu chủ này còn lớn hơn so với cô Tâm”

 

“Tôi phải làm cho nó trở lại, nó không muốn ra tay, vậy để ông lão này ra tay!”

 

Kiều Trị đang uống rượu vang, điện thoại di động đột nhiên vang lên, anh ta lấy ra nhìn thoáng qua, ôi một tiếng, nhanh chóng chạy ra ngoài.

 

Hai ngày này là chuyện gì xảy ra?

 

Mỗi ngày đều gọi cho anh ta lúc này, hai ông cháu Uất Trì Thậm có độc à?

 

“Uất Trì?”

 

Kiều Trị tìm một chỗ yên tĩnh nghe điện thoại.

 

Trong điện thoại di động truyền đến giọng nam lạnh lùng.

 

“Hôm nay Đoan Mộc Tuyết tới công ty.

 

“Hửm? Cái gì?” Kiều Trị vừa nghe suýt chút nữa chửi thề: “Từ trước tới nay không phải cô ta không tới công ty của cậu sao? Tại sao đột nhiên lại tới công ty? Cậu gọi điện nói cho tôi chuyện này chẳng lẽ là…”

 

Kiều Trị dùng sức nuốt nước miếng một cái: “Chị dâu gặp Đoan Mộc Tuyết rồi?”

 

Đầu kia điện thoại di động không trả lời, lặng im như màn đêm tịch mich.

 

Đột nhiên Kiều Trị cảm thấy đầu cực kỳ đau, đầu chuyển động rất nhanh, mục đích mà Uất Trì gọi cú điện thoại này cho anh ta.

 

“… Cậu muốn tôi giúp cậu làm gì?”

 

Dạ Âu Thần suy nghĩ tỉ mỉ một chút phản ứng ban ngày của Đoan Mộc Tuyết, sau đó lạnh lùng nói: “Tinh thần cô ta có lẽ có chút vấn đề, tôi lo lắng cô ta sẽ đối phó với chị dâu của cậu.”